Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2104 - Quỳ thì sống, nghịch thì chết (2)

Nguyên Sơ Hắc Quang hết sức thận trọng, trong thời không sương mù cuối cùng, nàng ta dốc ra thêm càng nhiều vốn liếng hơn nữa, ẩn chứa sức mạnh logic dồi dào, sinh ra ngày một nhiều những sự vật hung ác kinh khủng, cộng với những thứ quỷ dị không thể diễn tả thành lời.
“Bọn khốn này, sao có thể lâm trận trở mặt phản bội như vậy!?”
Hai mắt Thông Thiên khẽ nhắm lại, vẻ mặt tối sầm, Thanh Bình kiếm trong tay hắn kịch liệt run lên vù vù, trong lúc rung động mãnh liệt đã chém ra ánh kiếm sáng chói, bức ép đám người siêu thoát Tai họa đen tối đang đánh giết tới phải lui lại phía sau.
“Bà Luân Sát Đế? “
Đối diện với ánh mắt chất vấn của đám người, Bà Luân Sát Đế không khỏi giần giật khóe miệng, hắn ta nhìn quanh, trong số tất cả người siêu thoát Tai họa đen tối, chỉ có hắn ta, cùng với Azathoth, Nguyên Tội Chi Chủ là chưa “lâm trận phản chiến”, về phần những người siêu thoát khác......
Ánh mắt chúng trở nên vô hồn và hờ hững, như thể đã mất đi thần trí (tinh thần và trí tuệ), bất chấp tất cả để tấn công và chém giết bọn họ một cách bừa bãi.
“Ý chí của người siêu thoát kiên định không lay chuyển, sao có thể dao động như vậy? Huống chi, tình hình còn chưa đến mức tồi tệ nhất, do đó chỉ có một khả năng.”
“Là Nguyên Sơ Hắc Quang, nàng ta để lại thủ đoạn quỷ dị bên trong thời không sương mù, có tác dụng khống chế, hoặc là ảnh hưởng đến ý thức của bọn chúng!”
Bà Luân Sát Đế nhíu chặt mày, Nguyên Hắc Sơ Quang là sự tồn tại lâu đời nhất của Tai họa đen tối, là người siêu thoát đầu tiên, những kẻ đến sau như bọn họ, dẫu cho không đến mức phóng đại như Hắc Nguyên, thì hoặc ít hoặc nhiều đều có liên quan đến sự tồn tại của nàng ta.
Nghĩ đi nghĩ lại, nguyên do ba người bọn họ không bị ảnh hưởng, đại khái là bởi vì họ tiếp xúc với Nguyên Sơ Hắc Quang không nhiều, cho nên lúc này mới không bị tính kế.
“Hừ! Tạm thời tin ngươi!”
Ánh mắt Chí Cao Thái Nhất lạnh lùng nghiêm nghị, vừa nói vừa vung tay lên, chém người siêu thoát Tai họa đen tối tấn công tới từ phía sau thành từng mảnh vụn, sau đó chúng chìm vào Hư Vô.
Tai họa đen tối bị diệt trừ khẽ động ý niệm, rồi toàn vẹn bước ra khỏi đồ đằng trụ trong một Chư Thiên tử tịch, kẻ đó hờ hững liếc mắt nhìn, phát hiện vô số Chư Thiên trong vô vàn khu vực đã chìm vào tĩnh mịch, thoáng trầm ngâm suy tư, nhưng cũng chẳng thèm để ý mà quay người bước vào hư vô tận cùng, tiếp tục chém giết.
Nguyên Sơ Hắc Quang chẳng hề quan tâm đến sự tận diệt của sinh linh Tai họa đen tối, hay Chư Thiên vô tận tức diệt, cũng không mảy may để tâm đến đám người siêu thoát Tai họa đen tối này, càng đừng nói đến loại tình cảm thương xót cho Tai họa đen tối đó, bây giờ trận chiến bên trong hư vô tận cùng mới là mấu chốt, còn lại những thứ khác đều chỉ là râu ria không đáng nhắc tới.
“Khó đối phó.”
Tuy rằng bên phía người siêu thoát Nhân tộc người đông thế mạnh, nhưng đối mặt với người siêu thoát giết không chết, còn có những sự vật bước ra từ trong thời không sương mù, giây phút này cũng có hơi khó mà kham nỗi.
Điều quan trọng nhất là những tên khốn dị tộc kia đều đang khựng lại lười nhác, không biết chúng có ý đồ gì, quả nhiên vẫn là câu nói đó, không cùng chủng tộc, tâm tư ắt sẽ khác biệt.
“Hoang Thiên đế!!”
Muốn nhanh chóng và triệt để tiêu diệt người siêu thoát, vẫn phải dùng đến sức mạnh logic, mọi người không khỏi dời mắt nhìn về phía nhóm người Hoang Thiên Đế.
“Chư vị, phiền các ngươi trì hoãn trước một lát, sớm thôi......”
Ánh mắt Hoang Thiên đế ẩn chứa thâm ý, dẫu hắn ta đã đoán ra được một số bí mật nhất định, nhưng cũng không thể xác định một trăm phần trăm, không thể đặt hết hy vọng vào phỏng đoán, vì vậy, hắn ta lựa chọn cố gắng hết sức bảo tồn sức mạnh logic, lấy đó để đối phó với Nguyên Sơ Hắc Quang.
Kể cả khi việc chém giết những người siêu thoát Tai họa đen tối và sương mù quỷ dị kia không làm tiêu hao bao nhiêu thạch anh bảy màu, nhưng có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, dù sao, tương tự như việc người siêu thoát Tai họa đen tối rất khó bị tiêu diệt, người siêu thoát Nhân tộc cũng không dễ dàng chết đi.
“Hóa thân tế đạo——”
Oành!!
Nét mặt Hoang Thiên đế nghiêm nghị, cầm thanh Thất Thải Lưu Ly kiếm trong tay, tầng thời không sương mù cuối cùng này cứng rắn đến mức đáng sợ, mơ hồ đã vượt xa gần vạn tầng trước đó cộng lại, cho dù bốn người liên thủ công kích hồi lâu nhưng vẫn không thể nghiền nát nó, bất đắc dĩ chỉ có thể lần nữa thi triển pháp môn logic.
Tuy trạng thái này mạnh nhưng cần phải tiêu tốn rất nhiều năng lượng để duy trì, số lượng thạch anh bảy màu giảm xuống có thể thấy rõ bằng mắt thường, hiện giờ đã quá muộn để trì hoãn, hắn ta chém thẳng một nhát xuống.
“Nát!!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận