Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2023 - Một đường quét ngang (1)

Nhưng lúc này thấy hắn xuất hiện, tâm trạng hắn ta không hiểu sao lại thoải mái hơn rất nhiều, bởi vì hắn ta đã nhận ra rằng dựa vào lực lượng của mình có lẽ không thể nào hoàn thành lời dặn dò của vị đại nhân ấy.
Giương mắt nhìn lại, trên bậc thang tế đàn đã có không ít người vượt qua hắn ta, dù cho dốc hết toàn lực, tiến độ leo lên cũng chỉ xếp ở cuối cùng.
Điều này cũng không trách Tín Tức Chi Nguyên, dù sao cũng đến từ một nơi hẻo lánh trong khu vực Toàn Tí, những kẻ Bỉ Ngạn như Tam Thanh, ai nấy không phải sống trong thế giới phồn hoa như Chư Thiên chí cao, hơn nữa nội tình lẫn nhau vẫn có chênh lệch không nhỏ.
Bây giờ tất cả mọi người đều có sức mạnh người siêu thoát ban cho, nền tảng của bản thân là vô cùng quan trọng.
Thay vì để cho Mật Tàng của chủ nguyên điểm rơi vào trong tay những kẻ xa lạ kia, không bằng để Bạch Đông Lâm đoạt đi, ít nhất hai người quen biết đã lâu, nói không chừng, còn có thể được nhờ.
“Ừm, căn cứ vào sự hiểu biết của ta đối với Bạch huynh, hắn xem rất nhẹ đối với truyền thừa tri thức, nếu như mở miệng thỉnh giáo, hắn nhất định sẽ không cự tuyệt!”
Tín Tức Chi Nguyên suy nghĩ rất kỹ, từ chuyện Bạch Đông Lâm đem truyền thừa “Ý” vô thượng giao cho hắn ta, hắn ta đã nhìn ra rất nhiều thứ, thế nên trong lòng hạ quyết tâm, tự mình từ bỏ đoạt bảo, chuyển sang dốc toàn lực hiệp trợ Bạch huynh.
“Gừ gừ gừ!”
“Giết! Giết... Oái, oái!?”
“Ta… Ta bị sao vậy?”
Loảng xoảng!
Một đám Bỉ Ngạn không chịu nổi khảo nghiệm ý thức, lâm vào trạng thái mê loạn, bỗng nhiên giật mình, tỉnh táo lại, tay chân mềm nhũn, từng thanh thần binh lợi khí rơi xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.
“Tỉnh hết rồi à?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm thản nhiên.
Hắn phất tay áo xoay người, ngẩng đầu nhìn về phía tế đàn, tiếp tục nhẹ giọng nói:
“Nếu đã đã khôi phục lại sự khống chế bản thân thì cũng nên biết nơi này không phải thực lực của các ngươi có thể đặt chân, nhanh chóng rời đi, đừng vì lòng tham mà đánh mất tính mạng.”
“Lần sau, cũng không may mắn như vậy đâu.”
Quả thật là như thế, cường giả thiện tâm như hắn trên thế gian thuộc về loại hiếm có, dưới tình huống đối thủ cạnh tranh lẫn nhau, mà còn cứu mọi người khỏi nước sôi lửa bỏng, đúng thật là thánh nhân!
Khụ khụ, tuy cứu người chỉ là hành động tình cờ của hắn mà thôi.
Bạch Đông Lâm lượn quanh một vòng, với ý thức bản ngã gần vĩnh hằng cực kỳ mạnh mẽ, hoàn toàn hóa giải tất cả khảo nghiệm của bậc thang thứ nhất.
Không biết cơ chế ẩn giấu nào đã được kích hoạt, hay là thủ đoạn của hắn quá mức thô bạo và cường thế, bậc thang tầng dưới cùng này, sức mạnh Khái Niệm phức tạp đều đã biến mất. Cái gọi là khảo nghiệm ý thức tất nhiên cũng sụp đổ, lúc này những Bỉ Ngạn bị lún sâu trong vũng bùn kia mới được giải cứu.
“Đa tạ ân cứu mạng các hạ, về sau sẽ báo đáp, cáo từ!
“Đại ân của đạo hữu, ta sẽ ghi nhớ trong lòng!”
“Đại đức tiên sinh, xin nhận của ta một bái!”
“......”
Sau một hồi ồn ào, gần nửa Bỉ Ngạn trên bậc thang đầu tiên bày tỏ lòng biết ơn đối với Bạch Đông Lâm, sau đó mang theo sợ hãi, vẻ mặt hoảng hốt vội vã rời đi.
Nhìn kỹ lại, những Bỉ Ngạn lựa chọn rút lui đều là nhóm người vừa rồi đánh mất chính mình, lâm vào cuồng bạo, cũng chính là đám xui xẻo nhất, gặp phải thử thách “ảo cảnh bản thân” quỷ dị khó lường.
Còn chưa hiểu rõ tình huống thì đã thất bại, tuy những Bỉ Ngạn còn lại cũng gặp phải kiếp nạn đáng sợ, nhưng ít nhất bản thân vẫn còn tồn tại và biết được tình huống bên ngoài.
Đối mặt với sự ra đi của một số lượng lớn Bỉ Ngạn, cùng với lời cảnh cáo của Bạch Đông Lâm, bọn họ do dự giây lát, trong lòng có hơi nghi ngờ không thôi.
Nếu lựa chọn rời đi, nhất định trong lòng sẽ không cam lòng. Nếu lựa chọn ở lại, nhưng ngẩng đầu nhìn tế đàn nhìn không thấy điểm cuối, tầng tầng bậc thang, giống như vô tận, trong lòng không khỏi có hơi lo lắng. Đây mới là tầng thứ nhất thôi! Vậy mà đã gặp phải khảo nghiệm khủng bố như thế, phía sau như thế nào, quả thực không dám nghĩ nhiều.
Không biết tốt xấu!
Ánh mắt Bạch Đông Lâm hơi lạnh, không thèm tiếp tục để ý tới những kẻ này, thích chết hay không đéo liên quan gì đến hắn, bóng dáng khẽ di chuyển bước thẳng lên bậc thang thứ hai.
Oành!
Trong ý thức vang lên tiếng nổ rung trời, một mảnh trắng xóa bao phủ cảm giác, ngay sau đó “Bản thân” liền rơi xuống một vòng xoáy đen nhánh.
Lại là ảo cảnh bản thân khác à?
Không tệ, mạnh hơn tầng thứ nhất một chút.
“Xì xì xì!”
Một con quái xà toàn thân ánh bạc rực rỡ, trên đầu mọc một cây đại thụ đỏ tươi đang chiếm cứ trên bậc thang thứ tư, khi Bạch Đông Lâm bước lên bậc thang, trong nháy mắt bóng dáng khựng lại, phát ra tiếng cười âm trầm xảo quyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận