Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1046: Đừng quá kiêu ngạo

“Ha ha, nhưng bất quá…” “Tất cả những chuyện này vẫn là phải chờ bản thể của ta trở về rồi nói sau, bằng không miễn cho có người đến khi dễ đại tỷ của ta, hừ, Bạch mỗ ta cũng không có chịu thiệt.”
Bạch Đông Lâm híp híp hai mắt lại, giọng điệu đầy tự tin, hắn tuy rằng đã mất liên lạc với bản thể của mình, nhưng bản thân hắn còn không lường trước được bản thân hắn như thế nào mà, khẳng định sẽ đem Chư Thần Thế Giới quấy nhiễu đến long trời nở đất, đến lúc trở về Chân Giới một lần nữa, khẳng định mọi chuyện sẽ không còn giống như trước nữa.
“Huynh trưởng thật uy vũ khí phách!”
Bạch Huyền Đế đứng ở một bên, nhỏ giọng nói.
“Tội Nghiệt Chi Chủ!”
Răng rắc! Đùng ầm ầm!
Thứ nguyên không gian bị một nguồn cuồn cuộn vĩ lực xét nát, từng đạo từng đạo to lớn đến cực điểm, một bóng hình tỏa ra khí tức dọa người bước ra cai giọng gầm thét, mang theo tràn ngập hận ý vô tận.
Trong vòng vây của rất nhiều cường giả Dị tộc cảnh giới thứ chín, là một phương kim loại đại lục bị tàn phá. Đứng giữa đại lục kia có một cự nhân cao tới hơn mười vạn trượng, khí tức quanh thân to lớn cường đại, cả người như được tử kim hỏa diễm dị thường cực nóng bao phủ, xung quanh còn có mấy trăm đại năng Nhân Tộc đang ngồi xếp bằng vây quanh.
Bạch Đông Lâm chậm rãi mở ra đôi mắt sáng chói giống như ánh mặt trời ban ngày, hờ hững lạnh lẽo, nhìn sang xung quanh bốn phía, trên mặt cũng không có lộ ra vẻ ngoài ý muốn, cảnh tượng như vậy trong khoảng thời gian này hắn quả thật đã trải qua không ít.
“Chư vị đạo hữu, sát lục tội nghiệt đã được trừ bỏ triệt để.”
Tử kim hỏa diễm lan tràn khắp nơi hơi hơi vặn vẹo, co rút lại từng chút từng chút ngưng tụ lại, toàn bộ đều thu vào trong cơ thể của Bạch Đông Lâm, những đại năng tội nghiệt cũng đồng thời bị hắn thiêu đốt, Bạch Đông Lâm cũng theo đó mở ra đôi mắt trong suốt.
“Đa tạ Tội Nghiệt Chi Chủ!”
Nhóm người đại năng Nhân Tộc đứng thẳng dậy, ai nấy đều thành kính chắp tay hành lễ, trong mắt chứa đầy vẻ cảm kích.
Bạch Đông Lâm nghe vậy lông mày khẽ nhướng nhướng lên, mặc dù đã nghe đi nghe lại vô số lần, nhưng đối với xưng hô “Tội Nghiệt Chi Chủ” này hắn vẫn như cũ cảm thấy không thể thích ứng được. Cũng không phải là vì nó khó nghe, tuy rằng so với thiên phú đặt tên của hắn còn kém hơn một bậc.
Mấu chốt chính là chữ “Chủ” này, trong lịch sử phát triển văn minh nhân tộc nói đến xưng hô thì chữ “Chủ” này chính là từ chữ “Tổ” mà tiến hóa ra, Mỗ Mỗ Chi Chủ, hoặc là chúa tể gì đó, đây đều là danh xưng mà các vị Lão Tổ cảnh giới thứ mười mới có được.
Hắn không có thực lực như của các vị Lão Tổ, lại được mọi người gọi một tiếng “Tội Nghiệt Chi Chủ” thật sự có chút cảm giác giống như được nâng niu trước khi bị đem đi giết chết.
Nhưng Bạch Đông Lâm đối với chuyện này cũng không có bao nhiêu để tâm đến, cũng lười đi giải thích, mấy người thích gọi như thế nào thì cứ gọi như vậy đi, thời gian để tâm đến chuyện đó ta đi tìm Hiền Giả Chi Thạch không phải là tốt hơn sao?
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, lại là mấy ngàn Hiền Giả Chi Thạch tiến tới, nét mặt quả thực là vui mừng không thể giấu được.
“A a a, Nhân Tộc các người cũng đừng quá mà kiêu ngạo!”
Những cường giả Dị tộc bên ngoài đại lục, nhìn thấy những Nhân Tộc kia nói chuyện vui vẻ ngay dưới vòng vây của bọn họ, tức giận đến nỗi thất kiếu phun lửa, quả thật là không để người khác vào trong mắt!
“Thật ồn ào!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm toát ra vẻ lạnh lùng, ý vị thâm trường mà liếc mắt nhìn mấy vị cường giả Dị tộc kia, lần vây giết này đúng thật là huy động không ít người, chia ra làm mấy trăm lần tập kích nhắm vào hắn, bố trí một lần cao nhất.
“Chư vị đạo hữu, các người trước tiên rời đi trước, tiếp tục đi phá hủy Tiểu Thế Giới, nơi này cứ giao cho ta.”
Những đại năng này đều là tặng bảo đồng tử của hắn (đồng tử một cách gọi vợ thể tử), cũng không thể để tổn hại một cách vô vị được, vẫn là thành thành thật thật đi thu thập Hiền Giả Chi Thạch đi thôi.
“Như vậy sao có thể được! ? Mấy người chúng ta đều muốn ở lại cùng tiến cùng lùi với đại nhân!”
Một đại năng giả kích động nói, sau đó giơ tay lên sau đó xuất ra pháp bảo bản mạng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm những cường giả Dị tộc bên ngoài vòng vây kia.
Ầm!
“Sư huynh, người đánh ta làm gì?”
Đại năng giả tâm tình kích động khó hiểu vỗ gáy một cái, vẻ mặt sửng sốt, nghi hoặc nhìn sư huynh của mình, lúc này mới phát hiện những đại năng giả đứng xung quanh đều đang nhìn hắn.
“Ha ha, vị đạo hữu này hẳn là lần đầu tiên đi? Ngươi có thể là vẫn chưa hiểu được quy củ của Tội Nghiệt Chi Chủ, cũng xem thường thực lực của Tội Nghiệt Chi Chủ Đại Nhân rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận