Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1072: Thế Giới Thụ

Chí Thiện khống chế thân thể, thân thể cao lớn khoanh chân ngồi trong hư không, phía sau đầu hiện lên Phật quang cửu luân, cả người cũng được bao phủ bởi kim quang rực rỡ. Quang minh ấm áp, thần thánh nhất và thành thiện nhất, thuần túy không có ma quỷ.
Đùng!
Ngọn lửa Tử Kim bắn ra mãnh liệt dưới thân, chậm rãi ngưng kết thành một đóa Phật liên cực nóng, xoay tròn, từng tia sáng thủy tinh yếu ớt phun ra cắm thật sâu vào trong cơ thể của Khuê Tư.
“Om Mani Padme Hum!”
Ong —
Từng trận tiếng Phạn, Phật quang chiếu sáng khắp nơi, trong lòng bàn tay của Bạch Đông Lâm hiện lên vô số chữ Phạn kim sắc ngưng kết thành chữ “Vạn” lơ lửng trên không, quang manh lộng lẫy nở rộ.
“A a a a!”
Tách tách!
Cùng với tiếng hú không giống người của Khuê Tư, sương đen tội nghiệt mấp máy vặn vẹo giống như vật còn sống bị ăn mòn đốt cháy, một làn khói trắng bốc lên, vô số khuôn mặt người lơ lửng ẩn giấu bên trong sương đen, tràn ngập oán độc nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm.
Đoàng!
Ngọn lửa Tử Kim phun trào bốc lên từ trong tay, hừng hực thiêu đốt, ước chừng cao gần ngàn vạn trượng. Đây là lần đầu tiên Bạch Đông Lâm nhìn thấy Nghiệp Hỏa sinh động như vậy, bởi vậy có thể thấy được tội nghiệt giết chóc trong cơ thể của Khuê Tư dày nặng nồng đậm bao nhiêu.
“Khuê Tư! Còn không nhanh tỉnh lại!”
Thật lâu lúc sau, khi tất cả tội nghiệt bị thanh trừ sạch sẽ, Bạch Đông Lâm mở to hai mắt, gầm lên tiếng Phạn Phật môn, đánh thẳng vào chỗ sâu nhất trong ý chí bị lạc của Khuê Tư.
“Ngươi là ai?”
“Cực Đạo, Bạch Đông Lâm……”
“Ta là ai?”
“Khuê Tư!”
“Khuê Tư, Khuê Tư…… Ta là Thương U Cuồng Đao — Khuê Tư!”
Hai mắt mê mang của Khuê Tư thanh tỉnh lại trong nháy mắt, ý chí mất mát, sau khi biết được tên thật, trong nháy mắt đã trở về từ trong biển mê loạn, ý thức bản ngã lóng lánh, lại một lần nữa nắm giữ thần khu.
“Đa tạ đạo hữu cứ giúp!”
Khuê Tư đứng thẳng trên hư không, hơi hơi khom tay về phía Bạch Đông Lâm.
“Không có việc gì, chuyện nhỏ không tốn sức mấy…”
Bạch Đông Lâm vẫy vẫy tay, lại phát hiện Khuê Tư nhíu chặt mày, một bộ dáng mất hồn mất vía, không lẽ vẫn còn di chứng gì đó? Ngay sau đó mở miệng hỏi:
“Khuê Tư tiền bối, ngươi sao vậy?”
“Hình như ta đã quên cái gì đó, đã quên mất một thứ rất quan trọng!”
Khuê Tư nhăn mày càng sâu, đi qua đi lại, có vẻ có chút lo âu.
Một đại năng Phong Đế sẽ có chứng dễ quên!?
Chuyện này căn bản không có khả năng, bên trong mỗi một viên hạt thần lực đều cất chứa tin tức cần thiết nhất, bao gồm ý chí, thần hồn, bụi Chân Linh, ký ức ý thức. Đây cũng là điều kiện quan trọng nhất để đại năng “lấy máu trọng sinh”.
Trong có thể có vô số hạt thần lực, tin tức tùy thời đều đồng bộ, cho dù bị đánh nổ đầu óc, lúc khôi phục cũng sẽ không đánh mất tin tức.
Trong mắt Bạch Đông Lâm hơi suy tư, cẩn thận nhớ lại thao tác vừa rồi của chính mình, có xuất hiện sai lầm hay không……
“Ta nhớ ra rồi! Nghĩ đến! Là hắn —”
“Thế Giới Thụ!”
“Không ổn! Chạy nhanh!”
Lông mày nhíu chặt của Khuê Tư buông ra ngay lập tức, nhưng vẻ mặt lại trở nên cực kỳ khó coi, vừa muốn động thân thể cũng bị đình trệ lại.
“Khuê Tư lão ca! Lần sau có chuyện quan trọng như vậy, làm ơn nhất định không được quên mất!”
Lông mày của Bạch Đông Lâm hơi run, tầm mắt nhìn bốn phía xung quanh, chỉ trong một cái chớp mắt đã thay đổi trời đất.
Hư không vũ trụ đen nhánh biến mất không thấy, thay thế là một mảnh màu xanh, bốn phía trên dưới đều bị màn trời màu xanh lục bao trùm.
“Không phải ta quên mất, là Thế Giới Thụ động tay động chân với ta!”
Khuê Tư chậm rãi rút ta U Bạch trường đao, thần quang giữa mày hiện lên lộng lẫy, một cỗ “thế” quang quẩn lay động ở quanh thân, sắc nhọn lạnh lẽo đến cực điểm.
“Ý ngươi nói…”
“Thế Giới Thụ dùng ngươi câu cá?!”
Trong mắt của Bạch Đông Lâm hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, Thế Giới Thụ của thế giới này rất quỷ dị, vừa rồi ngay cả một chút khác thường hắn cũng không nhận ra. Phải biết rằng Thế Giới Thụ của thế giới này chính là sự tồn tại đáng sợ nhất, như hắn chứng kiến, đem hắn và Khuê Tư bao vây lại trong một mảnh lá cây, sẽ xuất hiện một tiểu thế giới cấp Ất khổng lồ.
Hình thể to lớn như vậy, chỉ sợ toàn cảnh sẽ không thua cả thế giới Chư Thần, đồ vật khoa trương như vậy che giấu chính mình bằng cách nào?
Không gian? Duy độ? Thời gian?
Điểm mấu chốt nhất chính là hắn không thu hoạch được bất cứ tin tức gì về Thế Giới Thụ này ở trong biển tin tức của Omir. Chỉ có duy nhất một đạo tin tức thoáng qua, đó chính là năm ngàn vạn năm trước, thế giới Chư Thần dùng một viên hạt giống có chưa huyết mạch của Thế Giới Thụ, từ trong tay của một người đổi lấy thần thạch “Hắc · thương” ngũ sắc.
Có lẽ người kia chính là Minh Dự?
Bạn cần đăng nhập để bình luận