Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 402: Chú sát

Bạch Đông Lâm lập tức khẳng định trong lòng rằng Vân Địch này cũng không thông minh lắm, dễ dàng mắc bẫy như vậy, có lẽ hắn ta trên cơ bản không hề nhìn thẳng vào một tu sĩ Thần Thông cảnh như hắn. Tốc độ của Vân Địch rất nhanh, chẳng bao lâu sau thì đã đến khu vực Lục Hoàn rồi, đây là trung tâm vận hành đầu mối giao thông then chốt của Cửu Hoàn Chi Tâm, ở khu vực này có bố trí một lượng lớn Truyền Tống trận pháp với đủ các cấp bậc khác nhau.
Ngay cả khi là giữa đêm thì nơi này vẫn đèn đuốc sáng trưng, người qua kẻ lại, thỉnh thoảng có trận pháp được kích hoạt, từng đợt người được gửi đến gửi đi, nơi này thường xuyên đốt cháy một lượng năng lượng linh thạch khổng lồ.
Vân Địch giống như không có mục đích vậy, hắn ta không chờ đợi nhiều mà chỉ tùy ý đứng vào một Truyền Tống trận sắp được kích hoạt.
Trận pháp được kích hoạt, những tia sáng chiếu rọi, dưới sự bao trùm của sức mạnh to lớn từ trận pháp, Vân Địch biến mất trong nháy mắt, rời xa Cửu Hoàn Chi Tâm.
Vân Địch ra khỏi Truyền Tống trận, liếc nhìn thành trì xa lạ này nhưng cũng không hề quan tâm đến, mục đích của hắn ta chỉ là rời xa Cửu Hoàn Chi Tâm mà thôi.
Nếu liên lạc với đại nhân của Hắc Minh Giới trong phạm vi gần Cửu Hoàn Chi Tâm thì rất có thể sẽ bị bại lộ, suy cho cùng thì đó là một tòa thành kỳ diệu, bên trong có thể ẩn chứa các lão quái vật với bất kỳ cấp độ nào!
Nơi này cũng là một tòa thành khổng lồ và vẫn chưa đủ an toàn!
Vân Địch lại nhanh chóng chạy đi, chạy ra hàng trăm ngàn dặm, đi sâu vào trong núi hoang rừng già, chui sâu vào lòng đất.
Ý niệm chuyển động, các pháp tắc xung quanh cuộn trào, ngay lập tức tạo ra một hang ngầm khổng lồ, sau đó tạo ra rất nhiều trận pháp Cách Tuyệt.
Bạch Đông Lâm đang quan sát ở bên cạnh khẽ gật đầu, hoạt động này của Vân Địch đúng là đáng khen, ít ra đủ thận trọng, cũng sắp bắt kịp hắn rồi.
Đáng tiếc thay nắm bắt thông tin kém đã quyết định tất cả, khi gặp phải một dị số như hắn thì đã định sẵn phải chịu kết cục bi thảm.
Sau khi hoàn tất những điều này, Vân Địch chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lấy ra một phiến đá đen kịt từ trong pháp bảo trữ vật.
Trên phiến đá có đầy rẫy các trận pháp Cấm Chế và dán đầy bùa chú, ngăn cách hết mọi khí tức dao động, cho dù là Bạch Đông Lâm đang ở gần bên cạnh cũng không thể cảm nhận được sự bất thường của phiến đá đen kịt này.
Vân Địch cẩn thận đặt phiến đá xuống đất, rạch lòng bàn tay, trong lúc máu tươi tuôn ra thì hắn ta nhanh chóng bấm tay niệm pháp quyết, máu tươi lấp lánh ánh vàng biến thành từng tấm phù văn và bắn vào phiến đá.
Các trận pháp Cấm Chế trên phiến đá bắt đầu được giải trừ từng lớp, sau đó từng làn sương mù đen từ trong phiến đá nổi lên, màn sương mù đen càng lúc càng dày đặc, dần dần tụ lại thành một cái đầu đen kịt mờ mịt
“Thuộc hạ Vân Địch bái kiến Ma Hoàng đại nhân!”
Vân Địch quỳ rạp xuống đất, cung kính quỳ lạy trước phiến đá.
Cái đầu đen kịt im lặng trong giây lát, giống như ý niệm được truyền đến từ một khoảng cách vô cùng xa xôi nên bị trì hoãn trong một thời gian ngắn vậy.
“Vân Địch, kêu gọi bổn Hoàng là vì chuyện gì?”
Cái đầu đen kịt cuối cùng cũng ổn định lại, mở đôi mắt sâu thẳm ra, giọng nói chói tai khó nghe như tiếng ma sát của kim loại vậy.
Dường như Vân Địch đã quen với việc này rồi nên không hề quan tâm đến, ngẩng đầu lên tiếp tục kính cẩn nói: “Ma Hoàng đại nhân, đệ tử của Cực Đạo thánh tông mà ngài ra lệnh trừ khử vài năm trước, hiện giờ đã có manh mối rồi.”
Cái đầu đen kịt không lên tiếng trả lời, đã giết thì là đã giết, chưa giết thì là chưa giết, cái gì gọi là có manh mối?
Hắn ta đang chờ đợi lời giải thích của Vân Địch.
“Ma Hoàng đại nhân, xin ngài hãy nhìn xem!”
Vân Địch vung tay một cái, một tia Thần Hồn ẩn sâu trong vai hắn ta lập tức bị nắm trong tay, dấu ấn Thần Hồn cuộn trào dữ dội, nhưng tiếc thay nó đã bị một quang tráo vây hãm, không thể thoát ra.
“Ma Hoàng đại nhân, dấu ấn Thần Hồn này chính là Thần Hồn của Bạch Đông Lâm!”
“Lần này tình cờ gặp được người này ở Cửu Hoàn Chi Tâm, nhưng tiếc là không thể ra tay ở Cửu Hoàn Chi Tâm, thuộc hạ khó khăn lắm mới có được một tia Thần Hồn của đối phương, với Thần Hồn này, chỉ cần đại nhân ra tay thì Bạch Đông Lâm này chắc chắn sẽ chết!”
Cái đầu đen kịt chậm rãi chuyển động, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào dấu ấn Thần Hồn, nhưng có vẻ như không nhìn thấu được bản chất của Chí Ác.
Bạch Đông Lâm ngầm thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên cách nhau xa như vậy, đối phương cũng không có nhiều thần uy.
“Ý của ngươi là muốn bổn Hoàng chú sát Bạch Đông Lâm thông qua dấu ấn Thần Hồn này?”
“Đúng vậy, Ma Hoàng đại nhân!”
Vân Địch cung kính gật đầu, Bạch Đông Lâm cũng ngầm gật đầu, đây chính là kế hoạch của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận