Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 852: Chờ một chút

“Cái gì?” Hàn Dịch đầu tiên cảm thấy sửng sốt, sau đó giận tím mặt, hai mắt phun ra vô tận thần hỏa, trong lúc khí tức chấn động, vô số ngôi sao bên trong tinh hải rơi xuống.
Tình huống này sao có vẻ quen thuộc?
Lúc trước khi hắn ta chiến đấu với Hách Chiêu trên Độc Hải, không phải hắn ta cũng khinh thường Hách Chiêu như thế hay sao? Không ngờ rằng chỉ trong khoảng ngắn ngủn như thế lại phản phệ lên trên chính mình, sự cao ngạo trong lòng hắn ta quả quyết không cho phép bản thân mình bị vũ nhục như thế!
“Trích Tiên!”
“Tinh Hải Vĩnh Tịch · Đại Phá Diệt!”
Hàn Dịch ngửa mặt lên trời gào thét, thân ảnh vừa động, lôi cuốn tinh hải trút xuống. Nhật, nguyệt, tinh thần vô tận khẽ chấn động, hóa thành cột sáng khủng bố giáng xuống, hư không biến mất, lộ ra vô số khe nứt màu trắng, đó chính là kết giới thứ nguyên bị đánh nát!
Một kích toàn lực của Hàn Dịch đã mơ hồ chạm đến cánh cửa chiến lực của một vị đại năng.
Hai mắt Trích Tiên híp lại, đối mặt với một kích hủy thiên diệt địa này, hắn ta vẫn bất động, mi tâm xuất hiện tiên quang sáng lấp lánh.
Đã động!
Bên trong tiên vực kia, bóng người vĩ ngạn ngồi ngay ngắn trên đế tòa chậm rãi ngẩng đầu, hai mắt tràn ngập uy nghiêm vô tận nhìn về phía bên ngoài tiên vực, nhìn chăm chú vào công kích che khuất bầu trời che lấp mặt trời kia.
Hắn ta nâng cánh tay lên, mang theo tiên quang vô tận, chụp một chưởng xuống!
“Kiếp Diệt Tiên Quang!”
Giọng nói lớn vang lên, hư không vô thanh vô tức biến mất không thấy gì nữa, một khoảng không màu trắng chậm rãi xuất hiện.
Thần quang vô cùng vô tận bùng nổ, ngoại trừ hơn mười thiên kiêu có thực lực cao cường vẫn mở to đôi mắt lấp lánh thần quang như cũ, những tu sĩ còn lại đều nhắm chặt mắt lại, lộ vẻ mặt thống khổ.
Cho đến khi ánh sáng tiêu tán, tất cả đã trở lại bình tĩnh.
Hàn Dịch bị đánh bại.
Chỉ còn lại một cái đầu người không trọn vẹn, bị một luồng ánh sáng kỳ dị bao vây, miễn cưỡng giữ lại một cái mạng.
Đây là cơ chế bảo hộ của chiến trường thiên kiêu được kích hoạt, mỗi thiên kiêu có thể lên lôi đài chiến đấu kịch liệt đều là tài phú quý giá của nhân tộc, là trụ cột trong cuộc chiến tương lai với dị tộc, chiến trường thiên kiêu đương nhiên không thể để bọn họ tùy tiện chết đi như thế.
Ong!
Thần quang giáng xuống bao phủ hai người, thương thế và tiêu hao đều nhanh chóng khôi phục.
Trích Tiên nhìn thoáng Hàn Dịch đang lộ vẻ cô đơn, khẽ lắc đầu, xoay người trở lại phía trên ngai vàng Đại Nhật.
“Chờ một chút!”
Bóng dáng Trích Tiên hơi khựng lại, rồi dừng lại tại chỗ.
Là ai!?
Dám quát Trích Tiên, hơn nữa còn là lúc Trích Tiên vừa mới lấy khí thế đánh bại Hàn Dịch dễ như trở bàn tay, dưới uy thế như thế, còn dám nói ra những lời hoang đường!
Là người đứng đầu Sồ Hoàng bảng sao?
Chỉ có nàng mới có tư cách này trong hơn mười tỷ tu sĩ ở đây, chẳng lẽ cuối cùng trận chiến cũng sắp bắt đầu rồi sao?
Không đúng, trên Sồ Hoàng bảng đều là nữ nhân, giọng nói vừa rồi, rõ ràng là giọng nói của một đại nam nhân!
Đông đảo người xem chiến đấu mới hoàn hồn sau trận chiến, hầu hết đều lộ ra vẻ mặt mơ hồ, mọi thứ đều ngổn ngang sau cơn cuồng phong, suy nghĩ quay cuồng, tầm mắt đảo qua tứ phía, muốn tìm ra chủ nhân của giọng nói đó.
“Này! Ngươi có bị thần kinh không? Cho dù ngươi có mạnh thì Trích Tiên này càng biến thái hơn, chẳng lẽ ngươi muốn khiêu chiến với hắn!?”
Vẻ mặt Độc Nha Miểu Miểu hơi sững sờ, lập tức bị kinh hãi nhảy dựng lên, Bạch Đông Lâm ở ngay bên cạnh hắn, hơn nữa giọng nói này nàng vĩnh viễn không quên được, trong nháy mắt mới nhận ra người vừa rồi mở miệng quát Trích Tiên, chính là nam nhân kỳ lạ bên cạnh!
“Đúng vậy, không được sao?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, liếc mắt nhìn Độc Nha Miểu Miểu, xem ra nữ nhân này còn không biết hắn lợi hại như thế nào, vậy mà lại coi thường hắn như thế.
Ha, quả nhiên, là một nữ nhân ngực to không não.
“Này này này, ánh mắt của ngươi là có ý gì vậy!”
Không để ý tới Độc Nha Miểu Miểu đang giậm chân, bóng dáng Bạch Đông Lâm nhoáng một cái, hóa thành một đạo sáng tối bắn về phía võ đài.
Hừ!
Nhìn Bạch Đông Lâm rời đi, Độc Nha Miểu Miểu hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lập tức khôi phục vẻ trầm tĩnh. Trong mắt hiện lên một tia tiếc nuối, đáng tiếc thiên kiêu chiến trường này có cơ chế bảo vệ đặc thù, không thì có thể xuất thủ giết tên biến thái Trích Tiên này là hoàn hảo rồi!
Rầm!
Bạch Đông Lâm rơi vào lôi đài đen kịt, cách Trích Tiên không xa, tầm mắt hai người giao nhau, Trích Tiên mở miệng trước.
“Đạo hữu, không biết ngươi ở dưới gọi tại hạ là có chuyện gì?”
Lời này của Trích Tiên vẫn rất lễ phép, ít ra còn làm người ta vui lòng hơn tên Hàn Dịch kia.
Trong lòng Bạch Đông Lâm yên lặng khen ngợi Trích Tiên, đây mới là phong độ mà một cường giả nên có, so sánh với nho nhã hiền hòa của hắn.
“Đạo hữu Trích Tiên, tại hạ Bạch Đông Lâm, hân hạnh được gặp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận