Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 824: Khôi Cưu

Khuôn mặt âm trầm, mũi ưng, con ngươi u ám vô cùng sắc bén, thân ảnh hiện lên trước mặt một tòa cung điện khổng lồ, cúi đầu hô to: “Thuộc hạ Khôi Cưu, cầu kiến Đại Bằng Vương đại nhân!”
Trong đại điện trầm mặc một lát, sau đó một giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên.
“Vào.”
Khôi Cưu lần thứ hai cúi đầu, thần sắc cung kính đi vào đại điện, tầm mắt khẽ nâng lên, nhìn thoáng qua dáng người vĩ đại trên vương tọa, sau đó vội vàng cúi đầu.
“Khôi Cưu, hy vọng ngươi mang đến tin tức tốt.”
Kim Sí Đại Bằng Vương nằm nghiêng trên vương giả, một tay chống cằm, tầm mắt rủ xuống, sâu trong con ngươi hoàng kim có thần quang vô tận quanh quẩn, uy nghiêm vô cùng.
“Bằng Vương đại nhân, thuộc hạ có tin tức của Nhân tộc kia rồi.”
Vẻ mặt Đại Bằng Vương vừa động, Khôi Cưu thuộc về cơ quan tình báo Dực Thần cung, nhiệm vụ chủ yếu trước mắt trong tay hắn ta vẫn là do lão ta tự mình an bài. “Người kia, là Bạch Đông Lâm sao?”
Bạch Đông Lâm, Nhân tộc này mười mấy năm trước sau khi phát hiện tung tích một lần, liền không còn thấy bóng dáng, lấy tầm mắt Dực Thần cung trải rộng bầu trời, cũng không thể tìm được hắn, người này nếu không phải trốn tránh, nếu không chính là có thủ đoạn đặc thù có thể che đậy cảm giác bên ngoài.
Đại Bằng Vương đoán không sai, Bạch Đông Lâm chính là dựa vào ý chí nghịch cải che lấp khí tức của mình, ngay cả chim ăn thịt ở chung với hắn mấy năm, cũng không có nhìn thấu thân phận thật sự của hắn.
Trong Trấn Ma thần điện đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, Đại Bằng Vương không biết, nhưng Già Lâu Kiệt và Mi Hồng Anh chết, Nhân tộc tên là Bạch Đông Lâm này hiềm nghi lớn nhất trước mắt.
Mọi tu sĩ còn sống từ Trấn Ma thần điện đi ra, Dực Thần cung đều đã tìm tới cửa, ngoại trừ Bạch Đông Lâm này ra!
Hơn nữa, lần trước tìm được tung tích của hắn, dĩ nhiên một lời không hợp trực tiếp chạy trốn, cái này trong mắt Đại Bằng Vương, chính là sợ tội bỏ trốn. “Bằng Vương đại nhân anh minh! Chính là người này!”
Đối mặt với ánh mắt cực kỳ áp bách của Đại Bằng Vương, Khôi Cưu quỳ một gối xuống đất, đầu cúi xuống, hai tay giơ lên một bản Thanh Đồng.
Trong lòng Khôi Cưu lúc này vô cùng xấu hổ, thân là cơ quan tình báo của Dực Thần cung, mất mười mấy năm cũng không tìm được Bạch Đông Lâm, mặc dù có nguyên nhân thế giới quá mênh mông, nhưng đây không phải là lý do bọn họ thất bại.
Mà phương thức phía sau để có được tin tức của mục tiêu, cũng làm cho hắn ta cảm thấy xấu hổ không thôi, không có một chút cảm giác lập công.
Ánh mắt Đại Bằng Vương khẽ dời đi, rơi vào trên Thanh Đồng, sợ khoảng cách xa như vậy, các ký tự nhỏ dày đặc chi chít trong nháy mắt cũng bị hiểu thấu.
Lông vũ phi cầm, thị lực đều là thế mạnh, huống chi là những Yêu tộc thực lực khủng bố này.
“Tiềm Long bảng, vị thứ sáu mươi chín, Bạch Đông Lâm.”
Đại Bằng Vương đứng thẳng người, lão ta không nghĩ tới Khôi Cưu có thể phạm phải loại sai lầm đẳng cấp này hay không, nếu Khôi Cưu dám tới tìm lão ta, chắc chắn đã đi xác nhận tin tức.
“Bằng Vương đại nhân, còn có một tin tức nữa, Mộ Dung Trùng Tiêu lúc trước xếp thứ sáu mươi chín, đã bị người này chém giết, hơn nữa theo nhân chứng nói, ngay cả một chiêu của Bạch Đông Lâm Mộ Dung Trùng Tiêu cũng không bắt được!”
“Hả?”
Vẻ mặt Đại Bằng Vương cuối cùng cũng có thay đổi, lộ ra một chút kinh ngạc, Thiên Kiêu có thể leo lên Tiềm Long bảng, không có một nhân vật nào là đơn giản, đều là một hồi chiến đấu liều mạng mà ra.
Mà đánh bại cùng đánh chết, hoàn toàn là hai việc khó khăn, huống chi là một chiêu giết chết địch!
Bạch Đông Lâm này, thực lực rất không đơn giản.
Lần đầu tiên, trong lòng Đại Bằng Vương có một vị trí rõ ràng đối với thực lực của Bạch Đông Lâm này, đồng thời hoài nghi đối với Bạch Đông Lâm nhanh chóng tăng lên, dường như đã nắm chắc chín phần, người này chính là hung thủ giết Kiệt Nhi của lão ta.
Mà người ở cùng một chỗ với Già Lâu, chỉ sợ cũng là gặp người này độc thủ.
Lão ta cùng Bạch Đông Lâm, hiện giờ đã không phải là ân oán cá nhân đơn thuần, còn liên quan đến Hư Không Tổ Long cùng U Minh Cổ Phượng, cùng với mật kho bảo khố của bọn họ.
Cả Dực Thần cung cũng sẽ không bỏ qua cho Bạch Đông Lâm!
“Tốt lắm, giờ hắn ở đâu?”
Vẻ mặt Đại Bằng Vương thả lõng, chỉ cần xác định vị trí của Bạch Đông Lâm, để lão ta tự mình ra tay, tuyệt đối không để cho hắn trốn thoát lần nữa.
“Cái này…”
Vẻ mặt Khôi Cưu thoáng rối rắm trong chớp mắt, bất đắc dĩ mở miệng nói.
“Bẩm Bằng Vương đại nhân, hiện giờ người này đang ở Hải Nhãn bí cảnh!”
Đại Bằng Vương nghe vậy nhướng mày, trong đôi mắt kim quang xán lạn thần quang càng lúc càng mãnh liệt, giọng điệu trầm thấp nói:
“Ừm, tính toán thời gian, hôm nay đúng là ngày một trăm nghìn năm mở ra một lần của Hải Nhãn bí cảnh, ha ha, tiểu gia hỏa này, thật đúng là sẽ chọn chỗ trốn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận