Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 603: Ta thành công rồi

Sau khi vòng tay Cực Đạo đá hắn ra khỏi tông môn thì biến mất, hắn lục lọi khắp trong cơ thể cũng không phát hiện tung tích của nó, không ngờ vậy mà lại biến thành chín đoạn vòng sáng cổ quái. Trong lòng Bạch Đông Lâm hiểu rõ, ý nghĩa tồn tại của thứ này chính là để giám sát quá trình nhiệm vụ thí nghiệm. Bây giờ đã sắp đủ bốn mươi chín ngày, vòng sáng này lập tức được kích hoạt.
Keng!
Một trong chín đoạn vòng sáng chấn động dữ dội, phát ra tiếng vang lớn chói tai, màu đỏ tươi vốn hơi ảm đạm trở nên sáng óng ánh, hào quang màu đỏ đậm hiện lên kéo dài không dứt, sau đó chậm rãi thu về, một thứ giống y hệt đồ án xuất hiện phía trên vầng hào quang.
Là một lô đỉnh nho nhỏ, phía trên thân lò có lửa cháy màu sắc sặc sỡ quanh quẩn không dứt, đồng thời, trên hào quang còn có một chữ ‘Bốn’ bay lơ lửng!
Chín đoạn vòng sáng bình thường trở lại, hơi xoay tròn trên cổ tay trái.
Tám đoạn sáng trong đó vẫn là màu đỏ tươi ảm đạm như trước, chỉ có một đoạn sáng hiện lên đồ án là sáng rực, sau khi vòng sáng xoay tròn một vòng, thì một lần nữa biến mất vào trong cổ tay.
Bạch Đông Lâm hiểu ra, nhiệm vụ thứ tư đã hoàn thành, hắn có thể đi ra ngoài. Hắn chậm rãi đứng dậy, lửa cháy cuồn cuộn, trong thời gian ngắn thực lực của hắn lại tăng lên không ít.
Lò bát quái này không hổ là Tiên Khí cực phẩm, Tam Muội Chân Hỏa bị hắn cắn nuốt nhiều như vậy cũng không có dấu hiệu yếu đi chút nào.
Đáng tiếc dù sao đây cũng là đồ mượn, hơn nữa Lưu Đông Xuyên còn chờ hắn ở bên ngoài, còn không ra nữa e là hắn ta sẽ xông vào đây tìm hắn mất, bằng không ở lại đây tu luyện cũng không tệ.
Hắn động ý niệm, khoanh chân ngồi trên vách lò, Vô Vi bước một bước vào Thần Hải, truyền thừa đời trước bên trong bát quái Thái Cực Đồ đã bị hắn tiếp thu, mượn dùng đồ án truyền thừa này, Vô Vi đã bắt đầu tu luyện.
Truyền thừa của ải này vô cùng huyền diệu, cho dù là Vô Vi cùng với tướng tính rất cao, cũng không dễ dàng tu luyện, nhưng nếu tu luyện thành công, hắn vẫn được rất nhiều lợi, không chỉ là những năng lực bói toán cấm kỵ chiêu Cát tránh Hung.
Hắn còn phát hiện Bát Quái đạo này có tăng năng lực tính toán và suy đoán, trong lòng mơ hồ có một kế hoạch, có lẽ có thể tiến hành ‘Tư duy lập trình’.
Nhưng thật ra có thể dùng Chí Thiện để khai đao!
Giống như vị ‘Dịch Tử’ nào đó, Phật quá khứ, Phật hiện tại, Phật tương lai…
“Ha ha, thú vị, kế hoạch ‘Tư duy lập trình’ này vẫn rất có tương lai, đối với ta có tác dụng không nhỏ!”
Bạch Đông Lâm hài lòng gật đầu, truyền thừa ải này có thể nói là thu hoạch lớn nhất của chuyến này. Nhưng có hơi không giống với trong tưởng tượng hắn, bên trong lò bát quái cũng chỉ có một bộ truyền thừa này, ít nhất hơn nửa trên đan lô đều là như vậy!
Bạch Đông Lâm đảo mắt qua vách lò trụi lủi, có hơi chột dạ, lượng lớn Đan bùn đã bị hắn đào sạch không còn lại gì, không phải hắn không muốn đào nửa dưới vách lò, mà là không làm được.
Nửa dưới lò bát quái, trên dưới chỗ đường ranh giới có một sức mạnh ngăn cách, hắn không có cách nào đột phá niêm phong xâm nhập vào trong đó.
Theo như suy đoán của hắn, thì có lẽ phía dưới chính là trung tâm của lò bát quái, khí linh, bao gồm cả Lục Đinh Thần Hỏa khủng khiếp đều tồn tại ở khu vực phía dưới.
“Cũng phải, nên để lại một nửa Đan bùn đi, có Đan bùn này hiệu quả uẩn dưỡng lúc lò bát quái luyện chế đan dược vẫn như lúc ban đầu.
Hành động của ta cũng sẽ không vì vậy mà bại lộ!”
Hắn đè xuống suy nghĩ, thu hồi thần thông pháp Pháp Thiên Tượng Địa, tấm màn mỏng đen tối bên trên bộ xương bắt đầu khuếch tán ra ngoài, Tam Muội Chân Hỏa bị ngăn cách, huyết nhục nhanh chóng hồi phục lại, chỉ trong thời gian mấy hơi thở thân thể Bạch Đông Lâm đã hồi phục, ánh sáng đỏ chợt lóe, thân hình trần trụi được khoác lên một bộ trường bào màu xanh đen.
Chớp mắt hắn đã đi xuyên qua biển lửa, bay thẳng về phía miệng lò.
Boong!
Một tiếng vang lớn nặng nề vang lên, cái vung lò dày nặng bị một quyền đánh bay ra mấy chục trượng, bóng dáng Bạch Đông Lâm xuất hiện bên ngoài miệng lò bát quái.
“Lưu tiền bối, ta thành công rồi!”
Bạch Đông Lâm mỉm cười, chắp tay với Lưu Đông Xuyên đang ngồi khoanh chân, nhiệm vụ này có thể hoàn thành thuận lợi như vậy, hoàn toàn là dựa vào sự giúp đỡ vô tư của Lưu Đông Xuyên.
“Đông Lâm, quả nhiên ngươi chưa bao làm người khác thất vọng.”
Lưu Đông Xuyên đảo mắt, trong lòng ngạc nhiên và cảm thán không thôi, hắn chưa bao giờ gặp thiên tài ưu tú như vậy, bất kể là về mặt nào.
Trong mắt hắn ta, Bạch Đông Lâm chính là thiên tài yêu nghiệt có thể sáng tạo kỳ tích, đánh vỡ lẽ thường!
“Lưu tiền bối, bây giờ chúng ta có thể rời khỏi Đâu Suất cung chưa?”
Mục đích chuyến này đã hoàn thành mỹ mãn, Bạch Đông Lâm cũng muốn sớm rời khỏi đây, tiện cho việc mau chóng bắt đầu bàn tính cho nhiệm vụ tiếp theo.
“Ha ha, chúng ta đã ở lại đây một thời gian rồi, bây giờ ta chỉ là một Quang Ảnh Phân Thân, bản thể của ta đã mang theo lệnh bài rời khỏi, không có lệnh bài ta không thể mở cửa ra vào Đâu Suất cung được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận