Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 202: Thời khắc săn giết

Đây đã được coi là một bí cảnh cực kỳ nhân từ rồi. Đi vào hơn hai vạn mà chỉ chết có một, hai ngàn người. Số lượng chết còn không nhiều bằng mấy tên xui xẻo trong trận pháp. Đám hắc y nhân kia cũng điên rồi, bị vây trong trận pháp mà còn không quên giết người. Chỉ cần ai xui xẻo đụng mặt bọn chúng thì đều khó thoát khỏi cái chết. Trước khi ra khỏi trận pháp đám người Càn Nguyên giới đã chết gần hai ngàn người rồi.
Nếu không phải khốn trận của Bạch Đông Lâm kéo bọn họ lại, sợ rằng những tu sĩ Càn Nguyên giới này ra một người sẽ chết một người. Không biết đám hắc y nhân này có lai lịch gì, thực lực đều rất mạnh.
Chẳng qua nếu gặp phải Bạch Đông Lâm, bây giờ cũng nên để cho bọn họ nếm thử mùi vị bị săn giết.
Bạch Đông Lâm xuống tay không chút lưu tình, toàn lực thôi động Huyết Sát Phệ Hồn đại trận!
Toàn bộ Huyết Sát Khí được lên men sâu trong lòng đất suốt một tháng đều phun trào ra ngoài. Tu sĩ chết trong trận pháp nháy mắt đã khô quắt lại, huyết nhục bị Huyết Sát Khí hấp thu rồi hình thành đủ loại hung thú đỏ sậm như máu. Bọn chúng bắt đầu từ từ lộ diện.
Grào grào…
Hung thú tàn bạo rống vang trong trận pháp, đám hắc y nhân bị phân cách thành mấy nhóm nhỏ. Vẻ mặt tên nào tên nấy đều vô cùng nghiêm túc dựa lưng vào nhau, cảnh giác nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong lớp sương mù đỏ dày đặc
Ánh mắt Bạch Đông Lâm lộ ra ý cười, chậm rãi đứng dậy. Hồng quang lóe lên, hắc bào trên người hắn liền biến thành giáp trụ huyết hồng.
Tay phải Bạch Đông Lâm với nhẹ vào hư không, Hắc Đao Tử Triệu lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng cộng hưởng.
“Tử Triệu, bữa tiệc huyết nhục lớn đã hứa đền bù cho ngươi đến rồi này.”
“Thời khắc săn giết bắt đầu rồi!”
Bóng người huyết hồng hơi hơi vặn vẹo, nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
“Đội trưởng, tình huống không tốt lắm, trận pháp này đột nhiên tràn ngập sát khí, hình như không chỉ đơn giản là khốn trận!”
“Chúng ta có cần thỉnh cầu chi viện hay không?”
Sắc mặt tên hắc y nhân cầm đầu cực kỳ âm trầm, quay đầu hung hăng trợn mắt, tức giận nói:
“Cầu chi viện? Ngươi đi đối mặt với lửa giận của Hắc Hổ đại nhân được sao? Lúc này tình thế Minh châu không ổn, chắc chắn là Hắc Hổ đại nhân không thoát thân ra được.
Hơn nữa, các ngươi cho rằng trận pháp này có quan hệ với đám tu sĩ Càn Nguyên giới kia à? Các ngươi đã quá xem trọng bọn chúng rồi!”
Trên mặt đội trưởng đám hắc y nhân đầy vẻ nghi hoặc. Cuối cùng thì kẻ nào đang khống chế bọn họ? Đầu tiên là loại trừ đám tu sĩ Càn Nguyên giới kia ra. Bọn chúng mới đi vào Cổ Giới được mấy tháng, cho dù là đệ tử tinh anh của Càn Nguyên giới thì cũng không thể có tu vi để bày loại đại trận này được. Tu luyện, bố trí trận pháp không những cần phải có thiên phú trận pháp cực kỳ cao, tài nguyên phong phú mà cảnh giới ý chí linh hồn cũng là một trong những điều kiện hàng đầu.
Chỉ dựa vào đám tu sĩ Càn Nguyên giới mới vừa đột phá Nguyên Thần Cảnh này á? Dùng mông để nghĩ cũng không thể nào!
Rốt cuộc thì phe thế lực nào ở Cổ Giới mà lại dám nhằm vào bọn họ chứ? Bắt giết tu sĩ Càn Nguyên giới vốn là sách lược đã được thống nhất, nhưng lúc này lại bất ngờ khống chế bọn họ, đang có mưu đồ gì đây? Không có đạo lý mà!
Chẳng lẽ là…? Đội trưởng hắc bào đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt càng thêm âm trầm. Hy vọng là hắn ta đã suy nghĩ quá nhiều, trong linh hồn bọn chúng đều có cấm chế nên sẽ không có cơ hội tiết lộ kế hoạch.
Grào grào!
“Đội trưởng cẩn thận!”
Có thú ảnh đỏ tươi nhỏ nhắn thon dài có tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã lao ra khỏi sương mù đỏ đánh về phía đội trưởng hắc bào.
Một tên hắc y nhân tức giận quát lên rồi phóng lên, tay cầm lưỡi đao đen nhánh sắc bén chém về phía thú ảnh đỏ tươi.
Lưỡi đao đen nhánh hiện lên minh văn. Uy năng cùng tốc độ đột nhiên tăng vọt, cái sau vượt qua cái trước, chỉ trong chớp mắt đã xoẹt qua thú ảnh. Thú ảnh đỏ tươi bị một đao trực tiếp chém thành hai nửa nhưng dư âm lưỡi đao đen nhánh kia vẫn còn không suy giảm, chém ra một khe nứt thật lớn trên mặt đất. Khốn trận bị phát động dẫn đến một đợt chấn động nhỏ, mặt đất khép lại, khôi phục như lúc ban đầu.
“Cẩn thận!”
Thời điểm tu sĩ cầm đao chém giết thú ảnh thả lỏng tâm thần thì thú ảnh đã bị chém thành hai nửa lại đột nhiên hóa thành sương mù đỏ, chui thẳng vào trong cơ thể hắn ta.
Chỉ trong một giây mà thân thể hắn ta đã khô quắt, sau đó hóa thành một bộ xương khô đổ rạp xuống đất.
Cắn nuốt hết huyết nhục linh hồn tu sĩ, sương mù đỏ xoay quanh một vòng rồi lại hóa thành thú ảnh thon dài, so với lúc trước thì ngưng thành thực chất hơn một chút.
Hí hí hí! Chiêm chiếp! Grào grào!
Một con, hai con… từng con từng con thú ảnh đỏ tươi với đủ hình thái khác nhau liên tiếp thoát ra khỏi sương mù đỏ, vây quanh đội trưởng hắc bào và mấy chục hắc y nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận