Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1358: Năm đầu Thái Hoang

Các thế giới dị tộc lớn chỉ cần dùng một chút thủ đoạn là có thể buông xuống ở đây.
Đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến Nhân Tộc bày trọng binh ở đây, vì lo lắng dị tộc sẽ liên hợp lại, từ đó đồng thời phát động tiến công Chân Giới.
Lân Giáp Phi Cầm Yêu Tộc và hơn ba mươi phương thế giới dị tộc đều buông xuống, rất nhiều hành cung nguy nga đứng sừng sững liền nhau, vô tận khí tà dị hung thần xâm nhiễm một dải mê loạn thời không lớn, hóa thành đen kịt cực hạn.
Hai phương trận doanh đều khổng lồ đến cực điểm, trải dài trăm vạn năm ánh sáng, cách nhau thiên quan chiến tuyến, xa xa nhìn nhau.
Trong lúc nhất thời, không khí áp lực đến cực điểm, người không có ý chí kiên định cũng không dám thở mạnh một chút.
Thời gian nhoáng lên một cái, thiên địa vận chuyển, dòng sông thời không đột ngột dừng lại trong chớp mắt.
Năm đầu Thái Hoang đến rồi!
Keng! Keng keng!
Leng keng!
Xiềng xích buộc chặt, tiếng vang thanh thúy va chạm lẫn nhau phá vỡ bầu không khí áp lực, vô số ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn về phương xa.
Rầm rầm!
Thời không kích động giống như sóng biển mãnh liệt, vô số gợn sóng nhộn nhạo mở ra, hư không ở cực hạn vặn vẹo sau đó vỡ vụn thành không, lộ ra một cái cao gần vạn năm ánh sáng đen kịt trống rỗng.
Hào quang bảy màu phun trào, thần điện Trấn Ma chạy như bay mà ra, sau lưng có bảy sợi xích thô to với màu sắc khác nhau, kéo căng thẳng tắp, kéo ra một con quái vật khổng lồ.
Là Thanh Đồng Tiên Điện sâu trong Chư Thiên Vạn Giới Quy Khư bị xiềng xích bảy màu gắt gao trói buộc, mạnh mẽ kéo ra ngoài, muốn làm địa điểm tổ chức Vô Tận Thiên Kiêu Chiến.
Ầm ầm!
Tuy rằng Thanh Đồng Tiên Điện nguy nga, nặng nề đến cực điểm nhưng thần điện Trấn Ma cũng không phải ăn chay, sức mạnh to lớn khôn cùng sinh sôi kéo nó đến trung tâm trận doanh của hai bên, ầm ầm hạ xuống, nghiền vô số mảnh vụn thời không thành hư vô.
Phủ Giới Chủ khổng lồ đến cực điểm lan tràn bốn ngàn triệu ki-lô mét. Đừng nói người phàm tục, cho dù rất nhiều tu sĩ cũng khó có thể lý giải lớn nhỏ, cả đời cũng khó có thể đo lường.
Mà Thanh Đồng Tiên Điện lại cao lớn hơn một vạn năm ánh sáng, gấp hơn hai vạn lần phủ Giới Chủ. Quy mô không gian khủng bố như vậy khiến người ta rất khó tưởng tượng đây là vật nhân tạo.
Thế nhưng cũng chỉ có những cường giả Thập Cảnh hiểu được, đây cũng không phải là hình thái toàn thể của Thanh Đồng Tiên Điện, cũng không phải của thần điện Trấn Ma.
Thần điện Trấn Ma từng bộc lộ trạng thái toàn lực, nhưng cao tới một ngàn vạn năm ánh sáng, có thể khiến thần điện Trấn Ma không thể làm gì được, nói vậy cũng không kém bao nhiêu.
“Chư vị ngược lại rất đúng giờ!”
"Không sai không sai, tại hạ hơi chờ mong tỷ đấu tiếp theo, ý nghĩa của thiên kiêu cũng không chỉ ở tranh đoạt truyền thừa thần bí."
Lưu Lãng Đế và Hi Lý Phượng sóng vai bước ra từ trong thần điện Trấn Ma, đứng ở trên Thanh Đồng Tiên Điện.
Lưu Lãng Đế giơ tay lên vung lên, thần điện Trấn Ma lập tức thu nhỏ lại, hiện lên trên lòng bàn tay, xoay tròn không ngừng, ánh sáng bảy màu quanh quẩn bất định.
Chỉ bằng một tay này đã làm cho vẻ mặt tất cả Thập Cảnh ở đây đều trịnh trọng mấy phần.
Có người nào không biết đến sự khủng bố của thần điện Trấn Ma chứ!? Thập Cảnh không có cổ khí hộ thể cũng không chịu nổi một nện dùng toàn lực mà đập!
“Hai vị này đến tột cùng là ai!?”
Rất nhiều lão tổ nhân tộc hai mặt nhìn nhau, không thấy trong tin tức đã biết, nhìn thấy dấu vết nhỏ của hai người, bọn họ đã điều tra hồi lâu.
Đáng tiếc, Lưu Lãng Đế đã thay đổi diện mạo, đã không còn là Lưu Lãng Đế trong lịch sử từ lâu, về phần Hi Lý Phượng đã vứt bỏ thân phận đời thứ chín mươi chín từ lâu, hiện giờ là Hi Lý Phượng mới xuất hiện.
Phía trên Nhân Tộc không tra được chút tin tức nào cũng là hợp tình hợp lý.
“Mấy thiên kiêu chính là đỉnh cao của thời đại này, ngôi sao sáng chói nhất!”
“Tương lai, sẽ do các ngươi viết!”
Lưu Lãng Đế nói hai ba câu đã chuyển trọng điểm đến trên người thiên kiêu không hề có cảm giác tồn tại ở đây.
"Ha ha ha, lúc này mới đúng nha, các ngươi muốn làm việc cũng phải chờ những tiểu tử này quyết ra thắng bại mới được."
"Như vậy, Vô Tận Thiên Kiêu Chiến..."
"Bắt đầu!"
Đây là nơi nào?
Bạch Đông Lâm lắc lắc đầu, ý thức mông lung trong nháy mắt tỉnh táo lại, sau khi tất cả phân hồn đều bước vào kén lớn hỗn độn, tư duy của hắn rơi vào khoảng trống không cách nào miêu tả, đợi tinh thần phục hồi lại thì người đã ở dị cảnh.
"Trạng thái hiện tại của ta là..."
Nhướng mày, nắm chặt nắm tay, một cảm giác như có như không dâng lên trong lòng, hắn mất đi cảm giác với thân thể, thậm chí là thần hồn. Không phải ý chí, cũng không phải ý niệm, mà là thân thể thần ta quản lý đám mây tư duy lượng tử, là nguồn gốc của ý thức bản ta.
"Thú vị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận