Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2040 - Người siêu thoát giết không chết (2)

Phải biết rằng, chư thiên bị tiêu diệt trong tay người siêu thoát đều sẽ bị tuyến thời gian thần thánh bao phủ bao trùm, không thể xoay chuyển thời không phục hồi như cũ, đây là thể hiện của việc người siêu thoát toàn lực đối kháng với nhau thì khó có thể lưu thủ được.
Bạch Đông Lâm như thể cảm giác được cái gì, nhíu mày, gật đầu với hai người Hoang Diệp. Dưới tình huống có chút hiểu thái độ làm người của Hoang Thiên Đế, hắn đại khái đoán được ý nghĩ của đối phương, cũng không có muốn ý giải thích.
Hắn tự nhận rằng mình có lòng thương hại đối với người yếu, đương nhiên sẽ không tự dưng tàn hại chúng sinh, cho dù là không cố ý làm vậy trong lúc giao thủ với người siêu thoát dị tộc.
Sở dĩ hắn không có chỗ nào cố kỵ như vậy là bởi vì thông qua các loại tin tức, hắn đã phân tích ra một ít gì đó.
Con hắn, sự tồn tại chủ nguyên điểm đã chứng minh một việc, đó chính là tất cả đã biết hiện nay đều đã từng bị lật đổ không biết bao nhiêu lần mới thành lập nên được, bao gồm rất nhiều người siêu thoát trước mặt, thậm chí là chính bản thân hắn.
Tình thế tương lai cực kỳ nghiêm trọng, kẻ địch cuối cùng mạnh mẽ không gì sánh được, không thể nghi ngờ là bao trùm trên Tự Sự, xem chừng hẳn là người siêu thoát Logic cũng nên.
Nếu như lúc này vẫn còn lo lắng cân cấn trong lòng, chiếu cố đầu chú ý đuôi thì hơn phân nửa sẽ khó thoát khỏi kết cục thất bại, tất cả lại phải bị phủ định, làm lại một lần.
Bởi vậy, có chút hi sinh so sánh với đại cục thực sự bé nhỏ không đáng kể, Bạch Đông Lâm cũng âm thầm thề rằng, nếu có thể chung kết đại địch, đương nhiên hắn sẽ nghịch chuyển tất cả, làm chư thiên và chúng sinh bị hủy diệt sống lại.
Nếu tương lai hắn có thể bắt đầu lại tất cả, muốn làm điểm này cũng không khó, thậm chí có thể nói đơn giản rằng tới loại cảnh giới đó rồi, tuyến thời gian thần thánh đáng sợ cũng phải bị hắn tùy ý đắn đo.
Hoang Thiên Đế hiểu lầm hắn, hắn không phải thủ đoạn độc ác mà là sớm đã hoàn thành chuyển biến tâm tính, bắt đầu từ giây phút biết Tiểu Bạch Nguyên chính là chủ nguyên điểm.
Trái lại, Bạch Đông Lâm hắn, hẳn là người đại từ đại bi.
Khà khà, Bạch Đông Lâm âm thầm cười trong lòng, vậy cũng là quảng cáo rùm beng bản thân một chút, dù sao hắn không thèm để ý cái nhìn của người bên cạnh chút nào.
"Hừ! Đạo hữu, thực sự là thật có thủ đoạn!"
Người siêu thoát bị vây trong tần đoạn thời gian siêu nhiên, từng loại ý nghĩ, các loại động tác chỉ trong một chớp mắt mà thôi. Thời khắc này Tối Sơ Xà Mẫu mới phục hồi tinh thần lại từ trong kinh nghi, ánh mắt căm hận nhìn Bạch Đông Lâm, vẻ mặt không cam lòng.
Bị một người siêu thoát tân tấn đuổi theo giết, nàng ta còn là cấp Tự Sự nữa, chuyện mất mặt như vậy thực sự là tức chết bản thân.
"Ai là đạo hữu với ngươi? Chúng ta không quen biết."
Bạch Đông Lâm cười nhạt lắc đầu, nếu như có cơ hội, lần sau nhất định phải chém giết đồ rắn quái mập mạp này, đối với dị tộc không có chuyện gì để nói cả.
Oành --
Đám người siêu thoát không hề quên mục đích khi tới nơi này, Bạch Đông Lâm bước vào siêu thoát chỉ là một điều bất ngờ, thời gian trì hoãn vượt qua ba nháy mắt là đã đầy đủ lắm rồi.
Gần như là không hẹn trước, một đám người siêu thoát đồng thời giậm chân, sức mạnh Khái Niệm đáng sợ không gì sánh được giao phong va chạm ở trong hư vô, sáng tạo ra vô số sự vật trừu tượng trong sự hủy diệt, lại trong nháy mắt làm nó mất đi, ngay sau đó đã toàn bộ xông đến trước mặt vòng xoáy.
"Giết --"
Ánh mắt Diệp Thiên Đế chứa sát khí, đưa tay bắt lấy, một cự đỉnh đồng xanh khổng lồ không gì sánh được, ngưng luyện khái niệm vô cùng trống rỗng xuất hiện ở trong lòng bàn tay, ầm ầm vỗ xuống.
"Nghịch! Phản!"
Một hình cầu tròn xoe bao vây lấy một hình lập phương sáu mặt, ở trên khái niệm hình lập phương lại bao vây ngược lại hình cầu, tầng tầng lớp lớp, bao dung lẫn nhau cho đến vô hạn.
Người siêu thoát cấp Tự Sự -- Chính Phản Vật Tự Thể!
Keng!
Vô thanh vô tức, cự đỉnh đồng xanh khổng lồ đã hung hăng nện trên mi tâm Diệp Thiên Đế, sức mạnh khái niệm to lớn kinh khủng bạo phát, khiến cho thân thể khổng lồ cũng hơi ngưng trệ trong nháy mắt.
"Hừ!"
"Tự Sự? Hắn hóa Tự Tại!"
Ai đang xưng vô địch, ai dám nói bất bại?
"Nơi có ta, chính là vô địch."
"Diệt --"
Vẻ mặt Hoang Thiên Đế hờ hững, đứng trên cầu thang Tự Sự cấp chín cao nhất, mắt lạnh bao quát, gom toàn bộ khái niệm vô địch vào bản thân từ mặt Tự Sự.
Đưa tay nhấn một cái, Chính Phản Vật Tự Thể tránh cũng không thể tránh, bị trực tiếp ép thành duy độ âm một, biến mất từ trong sự tồn tại.
"Khặc khặc khặc! Hay cho Hoang Thiên Đế vạn cổ không có một, thật có thủ đoạn! Có điều muốn giết ta? Ha ha ha..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận