Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2068 - Đại địch khủng khiếp (2)

Đây là ta!
Là nguyên nhân ta xuyên qua!!
Lòng Bạch Đông Lâm tràn đầy kinh ngạc, với thực lực người siêu thoát của hắn, tuy rằng kiếp trước hắn chưa từng trải qua tình trạng tử vong, lẽ ra có thể tự động thức tỉnh những ký ức liên quan, nhưng trước đây hắn một mực chưa từng thấy qua, bây giờ xem ra, hẳn là có liên quan đến thứ ánh sáng trắng đáng sợ này.
Thấy được nguồn cơn gốc rễ xuyên qua của mình, Bạch Đông Lâm nóng lòng muốn biết đến tột cùng thứ ánh sáng trắng này là gì, nên đã vắt kiệt cảm nhận, thiêu đốt ý thức, cố gắng hết sức nhìn lại thứ ánh sáng trắng đã hủy diệt vũ trụ kia.
Đột nhiên, Bạch Đông Lâm cảm thấy tim đập rất nhanh, sâu trong ý thức bộc phát hào quang bảy màu, chói sáng lóa mắt chưa từng có, khuấy động mãnh liệt, phảng phất như không thể chờ đợi được nữa mà muốn bắn ra từ sâu trong ý thức ngay tắp lự.
Không ổn!!
Cảm giác khủng hoảng khó giải thích ập vào lòng khiến Bạch Đông Lâm lập tức dừng hành vi liều lĩnh của mình lại, không tiếp tục truy tìm nguồn gốc của ánh sáng trắng nữa, thu lại ý thức cảm nhận và thức tỉnh lại từ sâu trong ký ức.
Phù! Phù!!
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm khiếp sợ, hắn đoán chỉ cần chậm thêm giây lát nữa, thần quang bảy màu ở sâu trong ý thức sẽ bộc phát xông ra, sẽ gây ra hậu quả khó có thể cứu vãn.
“Rốt cuộc ánh sáng trắng đó là thứ gì chứ?!”
Nếu Bạch Nguyên đã có thể kéo hắn vào trong ký ức không nên tồn tại kia, nghĩa là nhóc có biết được điều gì đó, để nhóc giải tỏa nghi ngờ là được.
“Phụ thân, hẳn là người đã đoán ra rồi nhỉ?”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sa sầm, hắn thực sự đã nhận ra, tuy rằng không rõ ràng lắm, nhưng ý vị lưu chuyển của ánh sáng trắng ấy lại rất quen thuộc.
Hắn không muốn phỏng đoán mơ hồ, hắn muốn câu trả lời chắc chắn.
“Phụ thân, người nhìn xem!”
Dường như Bạch Nguyên cảm nhận được cảm xúc nóng nảy của Bạch Đông Lâm, không dám tiếp tục lộn xộn nữa, nhóc lật bàn tay nhỏ bé, một xoáy lập thể hiện lên trong lòng bàn tay.
Lấm ta lấm tấm, vô cùng vô tận, Bạch Đông Lâm tập trung nhìn kỹ vào, hóa ra đây là một Tuyền Qua Chư Thiên thu nhỏ, dùng để điều khiển sức mạnh xoáy nước, qua vô số lần hắn cảm nhận được Chư Thiên vô tận, đã sớm khắc sâu vòng xoáy này vào lòng từ lâu, chắc chắn sẽ không nhìn nhầm.
Chỉ thấy, vòng xoáy trong lòng bàn tay đang chầm chậm xoay chuyển, mỗi vòng chuyển động chính là một Vô Lượng Diễn kỷ, thời gian mô phỏng trôi qua cực kỳ mau lẹ.
Oành——
Có một vài ánh sao bùng nổ, bùng lên tia sáng chói lọi sau cùng, đây là sự kết thúc của một chư thiên, và Hài cốt Chư Thiên của nó đã thoát khỏi gông cùm xiềng xích của sức mạnh xoáy nước, rơi vào Vùng đất Quy Khư Chư Thiên ở tận đáy vòng xoáy.
Chíu!!
Không biết trôi qua bao lâu, một tia sáng trắng lóe lên ngay vị trí ban đầu của chư thiên đã tàn lụi, sau đó, có một Chư Thiên con được hình thành từ Hư Vô.
“Hả!? Đây là sự ra đời của Chư Thiên sao!?”
Con ngươi Bạch Đông Lâm khẽ co lại, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến ​​một khoảnh khắc kỳ diệu như vậy, điều quan trọng nhất là hắn cảm nhận được mùi vị quen thuộc hiện lên trong ánh sáng trắng kia.
Không thể sai được, ánh sáng trắng này chính là đầu sỏ đã tiêu diệt quê hương của hắn, khiến cho hắn xuyên qua đây.
Sáng thế? Hủy diệt?
“Thì ra là thế, thì ra là thế......”
Bạch Đông Lâm thấp giọng thì thào, có vẻ như đã hiểu rõ mọi chuyện, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Bạch Nguyên bằng ánh mắt sáng rực như lửa cháy, gằn từng chữ một:
“Phải chăng Truyền Qua Chư Thiên của Tai họa đen tối cũng được hình thành như vậy? Nói cách khác, có tương ứng với Hắc Quang ư?”
“Phụ thân đại nhân, người quả nhiên có trí tuệ như vực sâu, đồ bỏ đi Trí Tuệ Nguyên Tổ kia còn chả xứng xách dép cho người nữa là!”
Bạch Nguyên lại phạm vào bản năng ẩn sâu trong ký ức, vẻ mặt kính nể cực kỳ tự nhiên, chẳng chút giả tạo.
“Ha ha, đây chính là chân tướng về thần quang bảy màu đó sao?”
Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, ngước mắt nhìn ra xa, hai mắt không có tiêu cự, giống như đang nhìn về phía ngoài thời không, lại trông như nhìn vào nơi sâu thẳm trong ý thức, nhìn thẳng vào ánh hào quang bảy màu lấp lánh kia.
“Thần quang bảy màu lại không phải bảy màu, đen và trắng trôi nổi giữa Hư Vô.”
“Lão già này, vốn dĩ nên gọi ngươi là thần quang chín màu, hê, ta bị lừa thật khổ nha!”
Siết chặt nắm đấm trong vô thức, sắc mặt Bạch Đông Lâm biến đổi, ánh mắt không ngừng chớp lóe, lộ ra cảm xúc phức tạp hỗn loạn.
Hắn đã hiểu rõ mọi chuyện, cuối cùng cũng biết được tại sao bản thân tương lai của mình lại bị dồn vào hoàn cảnh tuyệt vọng như vậy.
Sau tất cả, kẻ địch là......
“Phụ thân, đây chính là là tin tức mà người mượn tay con để truyền đạt cho chính mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận