Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 928: Không sai được

Ấn ký Chiến Hồn không ngừng vang lên tiếng kêu tít tít, làm cho nội tâm của bọn họ không ngừng vui vẻ. Nhiều chiến công như vậy thì… chúng ta phát tài rồi!
Một vụ nổ lớn ngay lập tức quét sạch một khoảng chiến trường rộng lớn, chôn vùi vô sống sinh mạng.
Động tĩnh lớn lớn như vậy nhưng không thu hút sự chú ý của cường giả như trong tưởng tượng.
Dù sao chiến trường này quá rộng lớn, luôn có những dư âm đáng sợ của những trận chiến khốc liệt truyền đến từ trong hư không, hoặc một mảnh lông vũ, hoặc một ánh kiếm, đôi khi là đòn đánh bằng nắm đấm…
Những dư âm này khiến chiến trường trong thế giới bị phá hủy còn kinh khủng hơn vụ nổ vừa rồi rất nhiều, so sánh với nhau, có vô số khí tức phức tạp tràn ngập trong không khí, tự nhiên vụ nổ có vẻ không nổi bật lắm.
Tuy nhiên vụ nổ ban đầu vẫn quá đặc biệt, khí tức đặc thù dao động của nó vẫn thu hút sự chú ý của những người quan tâm.
Trong không gian sâu thẳm, hai bóng người to lớn đang chiến đấu kịch liệt, một người là Thanh Điểu sải cánh dài hàng trăm nghìn thước, người kia là một cây cổ thụ cao ngất, cường giả Đại Năng duy nhất của Thụ Nhân Chủ Thần thế giới.
Ầm ầm!
Gió lốc cuồn cuộn dâng trào, tốc độ Thanh Điểu cực nhanh hóa thành vô số tia sáng màu xanh lắm, gắt gao bao phủ Thụ Nhân không ngừng chém nát thân thể đối phương.
Thụ Nhân khổng lồ cũng rất không bình thường, ở trong không gian mà đứng, vô số rễ cây đâm sâu vào trong không gian, nuốt chửng năng lượng vô tận, thân hình tỏa sáng, lực phòng ngự vô cùng cường đại.
Những cành cây quất ra, vô số lá xanh rơi vãi, viền lá sắc nhọn như muốn chặt đứt mọi thứ.
Cực hạn tốc độ và khả năng phòng ngự tuyệt đối kết hợp lại, giằng co không dứt.
“Hừ hừ! Thật là một tên kinh tởm!”
Đôi mắt sắc bén của Thanh Điểu lóe lên tia sáng lạnh, nó đã lãng phí quá nhiều thời gian ở đây, không có kết quả thì cũng quá mất mặt rồi!
Ngay khi Thanh Điểu đang do dự không biết có nên từ bỏ miếng gỗ cứng này không, một làn sóng dao động vừa xa lạ, vừa quen thuộc từ thế giới ập đến khiến nó sững sờ trong vài giây.
“Hả? Cỗ khí tức này là!?”
Kéc kéc kéc!
Thanh Điểu ngửa đầu gáy một tiếng trên bầu trời, sát khí vô tận, hung tợn dữ dằn, trong lòng sôi trào lửa giận vô tận.
“Chết tiệt! Là tên đó!”
Thanh Điểu không chút do dự xoay người lại, từ bỏ dây dưa với Thụ Nhân, ánh mắt lăng lệ xuyên qua tấm chắn hư không, nhìn chằm chằm vụ nổ bạo tạc quen thuộc.
“Không sai được, ta sẽ không bao giờ quên hơi thở này, vụ nổ xảy ra trong trung tâm Dực Thần Cung giống hệt như vậy! Không sai được!”
Thanh Điểu khẽ giương cánh, lập tức chém qua hàng rào hư không, bay về phía vụ nổ kia.
Hống hống hống.
Thụ Nhân âm thầm gào thét, vô số cành cây vặn vẹo đập loạn xạ, muốn ngăn cản Thanh Điểu rời đi, nhưng không đuổi kịp tốc độ của đối phương, chỉ có thể ở tại chỗ điên cuồng phá hủy không gian xung quanh.
Tốc độ Thanh Điểu cực nhanh, thoát khỏi hư không sâu thẳm, thân hình to lớn co lại cỡ nghìn trượng, vòng qua rất nhiều khí tức khủng bố trên chiến trường, chỉ cần ba nhịp thở đã xé nát kết giới thứ nguyên, xuất hiện ở trong thế giới hiện thực, nơi trung tâm của vụ nổ.
Lúc này vụ nổ đang chậm rãi tiêu tán, trong khu vực trống trải chỉ có một bộ thân thể tàn phế khổng lồ đứng vững, tự nhiên thu hút sự chú ý của Thanh Điểu.
Lúc trước vụ nổ xảy ra ở trong tộc, lúc đó nó cũng ở hiện trường, tận mắt nhìn thấy những đệ tự tiềm lực vô hạn bị giết chết, trong đó còn có người thân ruột thịt của nó, nó có thể không tức giận sao?!
Không chỉ bọn nó, lúc đó còn chọc giận cả lão tổ, ban xuống pháp chỉ, phải nhanh tìm ra hung thủ, hung hăng trả thù.
Đáng tiếc qua lâu như vậy, một chút manh mối về hung thủ cũng không có, bọn chúng mời không ít cường giả am hiểu suy diễn nhưng vẫn không thu hoạch được gì, đối phương giống như không bị Thiên cơ bao phủ bên trong.
Bây giờ rốt cuộc nó cũng gặp được vụ nổ giống nhau như đúc, mỗi chút do dự của Thanh Điểu đều biến thành ánh sáng xanh bao phủ Dị tộc đại năng, cơ thể thần thánh khổng lồ ngay lập tức bị cắt thành hư vô.
“Không—”
Đại năng Dị tộc vẫn đang trong trạng thái mơ hồ hoài nghi về cuộc sống, chưa kịp phản ứng đã bị sức mạnh cường đại của Thanh Điểu nghiền nát.
Bất quá cũng chỉ là Hạ Vị thần cấp yếu nhất mà thôi, dưới sự lan tràn của pháp tắc, thần hỏa như ngọn nến tàn bị thổi tắt. Ở xa bên ngoài chỗ sâu hư không, nhiều bức tượng chứa một tia thần tính đều bị vỡ tan, mất đi khả năng sống lại.
Sức mạnh pháp tắc bao trùm toàn bộ hư không vô tận, dù là Duy Nhất Chân Giới, là thế giới Chủ Thần hoặc là thế giới khác tất cả đều giống nhau. Theo pháp tắc, tất cả đều bình đẳng, kẻ mạnh thì sống, kẻ yếu thì chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận