Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 78: Ý chí của ánh sáng

Bạch Đông Lâm lấy được viên đá này từ rương rút thưởng. Hắn chỉ biết viên đá này tỏa ra nhiệt độ rất cao. Bạch Đông Lâm vốn muốn há mồm nốt viên đá này vào dạ dày. Nhưng hắn lại phát hiện miệng, yết hầu của mình đều đông cứng rồi, thân thể cũng bắt đầu cứng đơ, chẳng thể mở nổi miệng nữa.
Một lúc lâu sau, tư duy của Bạch Đông Lâm đã cực kỳ trì trệ. Chuyện mà bình thường hắn chẳng cần suy tính thì lúc này lại phải nghĩ rất lâu. Bạch Đông Lâm lấy một thanh đao từ trong nhẫn Tu Di ra. Đây là một pháp khí thượng phẩm, cũng lấy được từ việc rút thưởng.
Hắn không suy nghĩ nhiều, dùng một tay cầm ngược trường đao rồi đâm một nhát vào ngực. Nhờ nhiệt độ thấp này nên khả năng phòng ngự của Bạch Đông Lâm yếu đi rất nhiều, vì thế hắn mới dễ dàng đâm được vào ngực.
Bạch Đông Lâm ấn viên đá lửa kia vào ngực, đẩy vào trong tim. Một nhiệt lượng truyền vào tim làm máu chảy đi khắp toàn thân. Nhiệt độ của máu càng lúc càng cao, tốc độ vận chuyển cũng càng lúc càng nhanh, toàn thân trở nên ấm áp hơn.
“Phù!”
Bạch Đông Lâm há mồm phun ra một ngụm khí trắng, cuối cùng cũng có thể động đậy được rồi. Đúng là trâu bò, suýt nữa là hắn chết rét rồi. Bạch Đông Lâm cảm thấy hai tay đã khôi phục lại sức lực nên tiếp tục leo lên trên. Hắn đã cách đỉnh núi không còn xa.
Trong khe nứt ở ngực, ngọn lửa màu đỏ đang lấp lóe hào quang.
Anh hùng siêu cấp Iron man? Hay là siêu nhân điện quang?
Bạch Đông Lâm nghĩ bây giờ hắn rất giống siêu nhân, mãi mãi cũng không bị đánh ngã. Đặc biệt là lúc viên đá đỏ lóe lên, Bạch Đông Lâm có thể bộc phát ra sức mạnh cường đại đánh bại kẻ địch. Đây là ý chí của ánh sáng mãi mãi không khuất phục.
Hắn bị thiên địa đại thế áp chế ý chí, suýt nữa thì bị nhiệt độ thấp làm chết rét. Bạch Đông Lâm chẳng những không khuất phục mà còn nghĩ được phương pháp hoàn mỹ để giải quyết. Hắn cảm thấy bản thân chính là một thiên tài.
Bạch Đông Lâm có năng lực khôi phục siêu cường, ý chí cứng cỏi, cộng thêm nhiệt lượng do đá lửa cung cấp. Sau khi hắn mất hai cái tai, một chân, ba ngón tay thì cuối cùng cũng leo được lên đỉnh núi. Điều không thể ngờ tới là nhiệt độ trên đỉnh núi cực kỳ bình thường, ấm áp như mùa xuân.
Bạch Đông Lâm nằm trên mặt đất há mồm thở dốc, nhiệt độ cơ thể cũng dần dần khôi phục bình thường, năng lực khôi phục cũng từ từ tăng lên. Tai, ngón tay, chân của hắn lại mọc ra. Bạch Đông Lâm ép đá lửa đang nhúc nhích trong nội tạng ra, vết thương khép lại một cách nhanh chóng. Chỉ trong mười mấy hơi thở, hắn lại khôi phục như chưa xảy ra chuyện gì.
Bạch Đông Lâm đã khôi phục như cũ đứng dậy quan sát xung quanh. Hắn phát hiện ở giữa đỉnh núi không lớn này có một bàn đá hình tròn. Xung quanh bàn đá này khắc đầy hoa văn. Trên bàn đá này có vô số quả cầu ánh sáng lớn chừng nắm tay đang bay lơ lửng.
Quả cầu ánh sáng bay vòng tròn, tạo thành một vòng xoáy lớn trong không trung ở phía trên bàn đá. Ánh sáng trắng lấp lánh, rực rỡ muôn màu.
Bạch Đông Lâm đi về phía bàn đá. Hắn nhìn quả cầu ánh sáng bay múa đầy trời, chẳng lẽ lại cần rút thưởng tiếp sao? Một tin tức lại hiện lên. Quả thế thật, sau khi hoàn thành khiêu chiến là có thể rút hai quả cầu ánh sáng làm phần thưởng.
Trong quang cầu có vô số vật phẩm quái lạ, mức độ quý hiếm không đồng nhất. Đúng là phải dựa vào vận may. Xem ra người đứng đầu tuyệt cung này lúc sinh tiền là một kẻ nghiện cờ bạc. Bạch Đông Lâm không suy nghĩ nhiều. Theo kinh nghiệm lúc trước thì vào thời điểm này không có sơ hở nào để luồn lách, hắn lập tức nhảy lên một cái, mỗi tay nắm lấy một quả cầu ánh sáng.
Khi hai quả cầu ánh sáng bị Bạch Đông Lâm nắm trong tay, những quả cầu ánh sáng khác tan biến giống như bọt nước. Hắn xòe bàn tay ra, tay trái bắt được một vật thể khác thường lớn chừng một viên bi, nó có màu tím bầm. Tay phải thì nắm được một bình ngọc trong suốt, bên trong loáng thoáng có một viên đan dược lớn chừng một quả nhãn. Mặt ngoài của viên đan dược có bốn đan văn, giống như có vật sống đang không ngừng di chuyển vòng quanh viên đan dược.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm, tin tức đại khái của phần thưởng hiện lên trong đầu. Hạt giống thần bí không biết tên, dùng máu tươi có thể nuôi dưỡng được thực vật có linh trí, không rõ chủng loại, không rõ hiệu quả. Không ngờ viên bi màu tím bầm này lại là hạt giống. Bạch Đông Lâm cảm thấy rất tò mò. Sờ vào nó có cảm giác như sờ vào kim loại, hắn còn tưởng rằng đây là một tài liệu quý hiếm nào đó. Không ngờ, đây lại là hạt giống, hơn nữa còn có thể nuôi sống được.
Bạch Đông Lâm bỏ hạt giống vào trong nhẫn Tu Di, dự định ra ngoài sẽ nghiên cứu tỉ mỉ sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận