Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 472: Có lẽ sẽ bình yên vô sự

Bạch Đông Lâm nhíu mày, đây đã không còn là kiên trì, không sợ chết nữa. Dường như những thế lực này có thủ đoạn bạo binh rất cường đại, nếu không không thể nào không đếm xỉa tới sự tiêu hao. Quan trọng là sự tiêu hao này không cần thiết. Điều này rất đáng sợ.
Trước khi mười mấy đại năng Quy Nhất cảnh ngũ trọng tự bạo, đám La Điện đã nhận được nhắc nhở trước nên đã rút lui, bây giờ không biết họ trốn ở nơi nào. Những Đại Năng cảnh có thể ngồi vững trên vương tọa Thanh Đồng, tu sĩ vượt qua ngũ trọng như bọn họ đã bước đầu dính tới sức mạnh Quy Tắc.
Đương nhiên, họ không sợ bị đối phương cảm ứng được. Đơn giản là vì bọn họ đã lợi dụng sức mạnh Quy Tắc để gạt bỏ bản thân, trái lại không cần dùng tự bạo để bảo toàn tính mạng. Bây giờ, trời đất không còn trở ngại, vô số yêu ma quỷ quái rơi xuống.
Bạch Đông Lâm cảm ứng được những nơi có lựu đạn nguyên sơ ẩn nấp vẫn bình an vô sự thì trong lòng cảm thấy hơi hưng phấn.
‘Đến đây đi! Đến đây đi! Thanh Linh khí của ta! Hãy để ta dùng pháo hoa đón tiếp các ngươi nào!’
Nhìn ra phía xa.
Dường như trên trời cao bị phá thủng một lỗ cực lớn, yêu ma quỷ quái dày đặc giống như Thiên Hà tăm tối, trút xuống, tràn đầy mặt đất.
‘Nước sông tăm tối’ hung hăng nện thẳng xuống mặt đất, điên cuồng lan ra bốn phương tám hướng.
Thế nhưng, một màn tiếp theo khiến cho Bạch Đông Lâm đang ẩn nấp trong đám dây leo xanh biếc trực tiếp chết trân tại chỗ.
Sau khi vô số ma vật quái gở, vặn vẹo xuất hiện, một đám thì không ngừng khuếch tán ra xung quanh, một đám trực tiếp chém giết lẫn nhau, đây là một trận chém giết thảm thiết, đến chết mới thôi.
Chỉ một lát, đám ma vật vừa xuất hiện đã chết hơn một nửa, trong nháy mắt, sau khi đám ma vật đó chết, thân thể bị tàn bị của chúng bị đồng bọn xung quanh thôn phệ gần như không còn.
Khu vực trống xuất hiện, trong nháy mắt lại bị đám yêu ma đang không ngừng nhảy xuống lấp đầy, cứ lặp đi lặp lại như thế.
Bạch Đông Lâm nhíu chặt mày, âm thầm suy tư, rốt cuộc bọn người kia muốn làm cái gì?
Theo hắn, những bóng dáng đáng sợ trên trời cao kia không xuất hiện vô cớ, cũng không có khả năng xuất hiện tình huống không khống chế được mà để thuộc hạ chạy lung tung, làm như vậy chắc chắn phải có lý do, chỉ có điều trong khoảng thời gian ngắn hắn chưa nhìn thấu được mà thôi.
Đè xuống ý nghĩ muốn làm nổ quả bom đầu tiên ngay lập tức, Bạch Đông Lâm tiếp tục cẩn thận theo dõi, cảm ứng, không lâu sau, trên trời xuất hiện một tia biến hóa khiến hắn chú ý.
Trung tâm chiến trường của đám yêu ma đang chém giết, trên mặt đất và bầu trời đều bắt đầu hắc hóa mục nát, một tia khí tức màu đỏ tăm tối lăng không xuất hiện giữa không trung.
Bạo ngược, tà dị, sa đọa, chết chóc, vô số khí tức hắc ám tiêu cực bắt đầu từ từ thay thế, thôn phệ hết thảy mọi thứ xung quanh.
Thì ra là thế!
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, không ngờ những tên gia hỏa trên trời cao kia lại muốn dùng cách này để thay đổi hoàn toàn bản chất của khu vực này, muốn biến thành nơi này thành sa đọa hắc ám giống như nơi mà bọn chúng đang sinh sống.
Có lẽ bọn chúng cho rằng, làm như vậy không chỉ giúp bọn chúng phát huy toàn bộ thực lực của mình, mà mục đích quan trọng nhất có lẽ vấn là muốn tìm ra đám tu sĩ đang ẩn nấp.
Về phần bọn chúng có còn mục đích khác hay không, Bạch Đông Lâm cụp mắt xuống, liếc nhìn Duy Độ Chi Tâm, với sự cường đại thần bí của Tiểu Lục a di, cõ lẽ sẽ bình yên vô sự.
Suy diễn được một lát, Bạch Đông Lâm lại lắc đầu, chỉ sợ sẽ khiến đám quái vật này thất vọng rồi, có lẽ chiêu này sẽ có tác dụng đối với những phương pháp ẩn nấp khác, nhưng sự thần kỳ của thế giới thấp duy đã vượt xa sự tưởng tượng của bọn chúng rồi.
Cho dù nơi này có nghịch sửa hoàn toàn thì cũng không thể ảnh hưởng đến thế giới thấp duy.
Trong lúc Bạch Đông Lâm đang suy tư, đám ma vật đông đúc đã lan tràn hết cả một khu vực lớn, thậm chí có rất nhiều ma vật bắt đầu leo lên dây leo xanh biếc của Duy Độ Chi Tâm.
Số lượng ma vật bị chém giết trong trận chiến cũng không nhiều bằng đám ma vật nhảy ra từ trong hố đen vặn vẹo kia.
“Đến lúc ta bắt đầu ra tay rồi!”
Hai mắt Bạch Đông Lâm lạnh lùng, mắt thấy khu vực mình bố trí đã bị đám ma vật bao trùm, ý niệm khẽ động, chín mươi chín trái bom nguyên sơ ẩn giấu trong đó lập tức bắn ra.
Giống như tia sáng nhỏ, mơ hồ biến ảo, khẽ chấn động, pháp tắc xung quanh lập tức điên cuồng khởi động.
Những khu vực đã bị hắc hóa, sa đọa, chín mươi chín điểm sáng đột nhiên bộc phát khí tức, trong nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của đám ma vật xung quanh.
Bọn chúng lập tức ngừng lại quá trình chém giết lẫn nhau, ngửa mặt lên trời gầm thét, phóng về phía điểm sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận