Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 290: Thống khổ mẫn diệt

Bạch Đông Lâm chậm rãi giơ bàn tay lên, lòng bàn tay lơ lửng hai điểm nhỏ đỏ xám còn nhỏ hơn mười lần so với một dấu chấm. Khi hắn hoàn thành một chiêu này, bởi vì đặc tính của không gian Linh Khiếu nên Ngụy Trì Khanh cũng không còn cơ hội chạy trốn nữa. Chỉ cần ở trong giới hạn của Thiên Thị Địa Thính, đối phương tuyệt đối không thể chạy thoát!
Lúc này Ngụy Trì Khanh không rảnh quan tâm được nhiều như vậy, cũng không còn tâm tư tiếp tục để ý đến Bạch Đông Lâm. Cảm giác nguy cơ kinh khủng làm cho rất nhiều Linh Khiếu của hắn ta cũng bắt đầu gào thét, hắn ta quyết định quay đầu bỏ chạy, bộc phát ra tốc độ cực hạn.
Đáng tiếc cho dù hắn ta chạy về phía nào, thay đổi phương hướng mấy lần, cảm giác nguy cơ làm hắn ta hít thở không thông vẫn không giảm bớt chút nào, cứ như nó đã bám vào xương cốt, quanh quẩn trong tâm thần của hắn ta, dần dần trên mặt Ngụy Trì Khanh bắt đầu hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Bạch quang lưu chuyển trong hai mắt Bạch Đông Lâm, dáng vẻ Ngụy Trì Khanh chật vật chạy thục mạng hiện lên trong mắt hắn, một khí cơ tập trung chặt chẽ lại, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, dưới sự thao túng của linh hồn, không gian Linh Khiếu xám lạnh chậm rãi thôn phệ Linh Khiếu thống khổ màu đỏ, một luồng sóng không rõ phát ra.
“A a a! Ta không cam lòng!”
Ngụy Trì Khanh đứng khựng lại giữa hư không, ngửa mặt lên trời gào thét. Hắn ta trốn không thoát, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ. Giờ khắc này trong cơ thể hắn ta lập tức sôi trào, ánh sáng Sinh Mệnh Bản Nguyên kịch liệt thiêu đốt, giống như một mặt trời hiện lên phía sau!
“Nổ tung cho ta!”
Mắt hổ trợn trừng như muốn nứt ra, hai dòng máu vàng chảy xuống má, cảm giác nguy cơ kinh khủng đã sắp bức điên hắn ta, lúc này hắn ta không quan tâm được nhiều như vậy, hết thảy phòng ngự khôi phục pháp tắc Linh Khiếu trong cơ thể nháy mắt nổ tung, toàn bộ ánh sáng Bản Nguyên nổ tung trút vào những Linh Khiếu này, quang mang sặc sỡ khủng bố hóa thành cột sáng vĩ đại phóng lên cao!
Kim, Thổ, Mộc, Thủy, các loại pháp tắc điên cuồng tăng vọt!
Vô số xiềng xích pháp tắc quấn quanh Ngụy Trì Khanh từng tầng thật chặt, hóa thành một quả cầu pháp tắc to lớn, chìm chìm nổi nổi trong cột sáng sặc sỡ.
Động tác của Ngụy Trì Khanh đều bị Bạch Đông Lâm nhìn trong mắt, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh như cũ, nhìn hai viên Linh Khiếu đã dung hợp làm một thể, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, điểm nhỏ đỏ xám nháy mắt biến mất, dùng một loại phương thức quỷ dị đột nhiên xuất hiện trên quả cầu pháp tắc của Ngụy Trì Khanh.
Hai mắt Bạch Đông Lâm híp lại, trong miệng nỉ non:
“Nguyên sơ, thống khổ mẫn diệt!”
Đại tượng vô hình, đại âm hi thanh.
Trong lúc đó vô thanh vô tức dựng lên từng điểm nhỏ đỏ xám, không gian mất đi từng mảng, lỗ hổng đen nhánh nhanh chóng mở rộng, trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng, cho đến vạn trượng mới dừng mở rộng.
Sát biên giới chỗ trống to lớn đen kịt, vết nứt không gian rậm rạp lan tràn tới mấy trăm km!
Năng lượng vô cùng vô tận bạo phát nhanh chóng, sóng xung kích bị bài xích nén lại đến cực hạn như có thực chất, rắn chắc tựa sắt thép, bắt đầu điên cuồng càn quét ra xung quanh!
Ầm ầm!
Đại địa văng tung tóe, vô số ngọn núi cao lớn nháy mắt hóa thành bột mịn tiêu tán, nham thạch đỏ ngầu nóng chảy phun ra ngoài, tầng mây trên không bị gạt bỏ không còn, hình thành một chỗ trống có diện tích cả mấy nghìn cây số.
Không gian vỡ vụn bắt đầu khép lại, chỗ trống to lớn đen kịt thu hẹp từng chút một, một tảng nham thạch đỏ đậm mang theo vô số đám mây bụi hình nấm chậm rãi mọc lên khỏi tầng nham thạch nóng chảy, chiếm cứ cả mảnh hư không!
Hơn một ngàn km tính từ trung tâm chỗ Bạch Đông Lâm đứng, sóng xung kích đã tới trước thân hình vững vàng, bản thân hắn đã khôi phục trạng thái hoàn mỹ, tất nhiên có thể không để ý đến dư âm nỏ mạnh hết đà này, áo bào đen kịt bị cơn gió điên cuồng thổi bay phất phới.
Răng rắc!
Bạch Đông Lâm cúi đầu nhìn lại, đại địa bị văng tung tóe vừa vặn bắn tới dưới chân của hắn. Chân mày hắn giật giật giống như có chút bất ngờ, uy lực chiêu này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hai loại Linh Khiếu, hai mươi không gian Linh Khiếu vô cùng lớn dung hợp ở chính giữa bọn họ, dường như chúng đã sinh ra biến hóa không thể diễn tả, uy lực vượt ra khỏi dự tính của hắn không chỉ gấp mười lần!
Nhìn đám mây hình nấm đỏ đậm to lớn trong hư không, trong lòng Bạch Đông Lâm lén lút tự nhủ, Ngụy Trì Khanh sẽ không bị hắn hại chết luôn đấy chứ?
Thân hình khẽ động, Bạch Đông Lâm bước mấy bước ra đi tới phía dưới đám mây hình nấm. Nơi này vẫn tràn ngập sóng năng lượng khủng bố như cũ, pháp tắc bị xé nứt nát bấy phiêu đãng trong hư không, không gian không ổn định thường hiện lên một khe hở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận