Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 519: 66 người qua cửa

“Đảo ngược tổn thương chính là phải không ngừng dịch chuyển, một giây trước ta vĩnh viễn không đánh bại được ta của một giây sau đó, nói gì đám hàng giả các ngươi!” Ánh mắt Bạch Đông Lâm lạnh lẽo, hắn không muốn lãng phí thời gian cho cửa ải cuối cùng này trước mặt bao người nữa, hắn cùng không có hứng thú chiến đấu với hình ảnh phản chiếu của mình.
“He he he!”
Bên trong Thần Hải, Chí Ác mở ra hai mắt đen nhánh, dựng đứng thành chưởng đao, bên trên đó toàn là hoả diễm đen nhánh, thần hồn mạnh mẽ không ngừng kết tụ, thanh đao nồng đậm sát ý nhưng vẫn chưa chém xuống.
“Trảm hồn!”
Một tia sáng đen như từ giữa trán của Bạch Đông Lâm bắn ra, không hề để ý đến xung quanh lúc nha lúc nhúc các hình ảnh phản chiếu, hắn nhẹ nhàng xuyên qua mười phân thân kia.
Thần Nguyên Bát trọng thiên điểm mấu chốt chính là công kích Thần Thông Cảnh Thần Hồn, hắn cực kỳ am hiểu việc ra tay đối với linh hồn của Chí Ác, một phát diệt gọn!
Thần Hồn đã bị tiêu diệt, đông đảo hình ảnh phản chiếu ở xung quanh đều tiêu tán, còn mười phân thân nguyên bản thì ngây người đứng yên tại chỗ, hai mắt ảm đạm đã mất đi ánh sáng, thân thể dần mất không chế, sau đó bắt đầu biến hoá, dần dần biến thành các năng lượng thể thuần tuý.
Hai mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, khẽ hé miệng hít một hơi, mười năng lượng thể kia đã bị nuốt thẳng xuống bụng, một nguồn năng lượng thuần khiết phun ra ngoài bị các linh khiếu đói khát nuốt chửng không còn gì.
Ken két!
Vô vàn tia sáng ngưng tụ lại dưng kết thành một cái cầu thang từ trên xuống dưới, trong nháy mắt đã tràn đến dưới chân của Bạch Đông Lâm.
Hắn ngửa đầu lên nhìn ra xa, đã có hơn bốn mươi người leo lên được ngai vị của Đại Nhật vương toạ, các tia sáng xung quanh tương đối gây chướng mắt, khiến hắn chỉ có thể nhìn được những thân ảnh mơ hồ.
Hắn khẽ cử động, bắt đầu thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, mấy bước đã vượt qua cầu thang ánh sáng ban nãy, bước vào nơi tọa lạc Đại Nhật vương tọa.
Nhìn ở dưới thì nơi tọa lạc của Đại Nhật vương toạ tương đối chói mắt, thế nhưng đến nơi rồi mới thấy thật ra ánh sáng lại rất nhu hoà, cũng không hề có cảm giác nóng rực như trong tưởng tượng, hắn đưa tay chạm vào ngai vị lại còn cảm nhận được một tia lạnh buốt.
Ngai vị vô cùng lớn, cho dù dùng hết sức lực thi triển Pháp Thiên Tượng Địa thì khi ngồi lên cũng trông dở dở ương ương, Bạch Đông Lâm khẽ lắc đầu, lựa chọn không giống với bất kỳ ai, khoanh chân ngồi xuống.
Ngai vị của Đại Nhật Vương cao vạn trượng, xung quanh có vô số thần diễm, toả ra ánh kim lấp lánh, chiếu sáng rực rỡ, ngồi ngay ngắn trên đó thật trông như một vị thần.
Hắn đưa mắt nhìn quanh, hơn bốn mươi vị vương ngồi đó vô tình tạo thành một vòng, chỉ có ở giữa không thể thăm dò, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy trong đó dường như có bóng người.
Buông mắt xuống, trên đầu từng tia sáng lấp lánh tạo thành một vầng sáng từ xa đến gần, vô vàn ánh sáng lấp lánh đủ mọi sắc thái, như là từng đoá hoa nở rộ trong bụi gai.
Phía dưới còn có hơn ba mươi người đang vững bước tiến lên, tốc độ của những người này có đôi chút chậm nhưng thực lực đều không kém, chỉ là họ có tính cách cẩn thận, có khuynh hướng làm gì cũng phải vững vàng, Bạch Đông Lâm âm thầm ước chừng, trong những người ở đằng sau này, đại đa số đều có thể leo lên đến vương toạ.
Hắn cắt ngang suy nghĩ bắt đầu nhắm hai mắt lại, tâm thần ý hợp nhất, bắt đầu chìm đắm trong tu luyên, tập trung toàn bộ tinh lực để có thể tiêu hoá nhanh hơn thu hoạch trong đợt khảo hạch vừa rồi.
Ba ngày sau.
Keng!
Một tiếng vang thật lớn khiến mọi người tỉnh lại, khi hắn mở mắt nhìn lên chỉ thấy hơn mấy chục người đang ngồi tại ngai vị đang kịch liệt rung động, sau đó biến thành từng luồng ánh sáng vàng, trong chớp mắt vụt bay đến một nơi cách rất xa, quay về một góc trong tinh hà.
Từng đợt ánh sáng mãnh liệt, các vị đang ngồi trên ngai vị Đại Nhật Vương toạ một lần nữa hóa thành ngọn lửa như mặt trời, lơ lửng giữa tinh hà.
Từ trên tinh hà rơi xuống một vệt sáng.
Bộp bộp bộp!
Ngân Đồng đưa hai tay nhỏ lên cổ vũ, tiếng vỗ tay bộp bộp chớp mắt đã lan truyền trong khoảng không, thu hút sự chú ý của mọi người.
“Không tồi, không tồi, quả nhiên là thiên tài yêu nghiệt, lần này leo lên đến được ngai vị của Đại Nhật vương toạ có tổng cộng sáu mươi sáu người, trước đây chưa từng thấy được nha!”
Ngân Đồng không ngừng thán phục, quả nhiên là sóng sau xô sóng trước, thời thế tạo nên thiên tài, ai nấy cũng đều rất ưu tú.
Các kỳ khảo hạch trước kia, có thể leo lên được đến ngai vị, nếu nhiều thì được hai, ba người, ít thì chẳng có một ai.
Con đường gai góc phía trước quả thật không đơn giản, có thể nói là điềm dữ, không kể lớn nhỏ, các tu sĩ hạng phổ thông đến đây gần như đều gặp nguy hiểm đến mất mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận