Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 2085 - Điểm mấu chốt bị xem nhẹ (3)

Nghĩ kỹ lại, hình như tất cả mọi người bọn họ, đều trong lúc vô ý làm giảm bớt ý nghĩa tồn tại của Bạch Đông Lâm.
Thần quang bảy màu, đó là vật gì?
Là sự vật người siêu thoát đều không thể nhìn thấu, không thể nào hiểu được, có khả năng rất lớn liên quan đến logic, mà lúc này đối mặt với mối họa là Nguyên Sơ Hắc Quang, theo lý nên dùng hết mọi thủ đoạn, lấy tư duy của người siêu thoát không nên không thèm đếm xỉa đến thần quang bảy màu mới đúng!
Dù cho nó chỉ có một tia khả năng nhỏ bé, nhưng bởi vì sự không chắc chắn người siêu thoát đều không thể nhìn thấu không biết, lẽ ra trở thành một nhân tố quan trọng nhất trong suy tính của người siêu thoát bọn họ.
Thế nhưng sự thật là, bọn họ không thấy thần quang bảy màu, thậm chí lúc này Hoang không đề cập, đến cả con người Bạch Đông Lâm này, đều tiềm thức không nhìn làm nhạt đi.
Chẳng lẽ là...
Không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt Hoang Thiên Đế ngưng lại, vung tay lên, bản thể nghiền ép thời không sương mù xa xa quay đầu lại nhìn.
"Tế --"
"Đạo!!"
Ầm ầm --
Sức mạnh to lớn kì dị trùng trùng điệp điệp, lấy ánh mắt của Hoang Thiên Đế làm chất môi giới, vượt qua hư không mà đến, bao phủ toàn bộ người siêu thoát Nhân tộc.
"Hử!?"
"Ha ha ha, thú vị, thú vị, thật là có thủ đoạn!"
Đồng tử của Tiến sĩ Trần chợt co rút lại, trên mặt đầu tiên là lộ ra một tia mờ mịt, rồi lập tức giống như nhớ tới thứ quan trọng bị lãng quên, bị xem nhẹ, không khỏi ngửa mặt lên trời cười ha ha.
"Đáng sợ."
Hai mắt Cổ Trần Sa khẽ đóng lại, ánh mắt kịch liệt lóe lên, rõ ràng trong nội tâm cũng không bình tĩnh.
"Có thể lặng yên không một tiếng động bóp méo nhận thức của chúng ta, không thể nghi ngờ, đây chỉ có thể là sức mạnh logic thôi!"
"Thần quang bảy màu..."
"Bạch Đông Lâm, hắn đến tột cùng là ai?"
Dưới sự bao phủ của sức mạnh to lớn kì dị mà Hoang Thiên Đế điều khiển, nhận bức bị logic nhiễu loạn của đám người siêu thoát Nhân tộc trở lại quỹ đạo, trong nháy mắt đã hiểu rõ điểm mấu chốt mà bọn họ từng bỏ qua.
Thần quang bảy màu và Bạch Đông Lâm!
"Tất cả các chỗ nhìn như không phù hợp logic đều bị mạnh mẽ sửa chữa, che lấp, bóp méo, tất cả các nơi nhìn như nói không thông đều trở nên hợp tình hợp lý, chuyện đương nhiên trở nên phù hợp logic."
"Đây hiển nhiên là sức mạnh logic, so với cái mà ta và Diệp sở mượn tới thì càng thêm thuần túy, đáng sợ!"
Hoang Thiên Đế thấp giọng lầm bầm, hắn ta cùng với đám người Diệp Thiên Đế mấy lần thi triển cấm thuật "Tế Đạo", sức mạnh to lớn kì dị hư hư thực thực là logic này, tách rời và bóp méo mê chướng logic trong nhận thức của bọn họ, từ đó mới dần dần coi trọng Bạch Đông Lâm hơn. Đây cũng là một nhân tố ẩn giấu khiến Hoang Thiên Đế lựa chọn giao mật tàng nguyên điểm cho Bạch Đông Lâm.
Nhưng nhận thức biến hóa một cách lặng yên không một tiếng động, đến cả bản thân Hoang Thiên Đế cũng không có có ý thức được, thẳng đến lúc này, nhận thức của đám người siêu thoát Nhân tộc và của hắn ta tương phản với nhau, thì mới đột nhiên giật mình tỉnh giấc.
Vẻ mặt của đám người siêu thoát Nhân tộc đều trở nên cổ quái, từ nơi sâu xa, bọn họ dường như cảm giác được một bàn tay to ẩn nấp trong chỗ tối, thao túng tất cả.
Dị tộc và Tai họa đen tối, nhìn mấy người Nhân tộc âm tình bất định, vẻ mặt không giải thích được, không biết đối phương đang làm chuyện gì quỷ.
"Hoang, ngươi cảm thấy Bạch Đông Lâm tin được không?"
"Có thể tin!"
Không đợi Hoang trả lời, Chiến đã cướp lời đáp, tiếp tục nói chắc như đinh đóng cột: "Ta đã từng chung đụng với Đông Lâm hồi lâu, hiểu cách đối nhân xử thế của hắn hơn là các vị, nói chung, hắn tuyệt đối là tâm hướng Nhân tộc."
"Chiến, ngươi có thể xác định rằng tất cả điều mình nhìn thấy không phải là nhận thức bị che mắt sao?"
"Điều này..."
Trong mắt Chiến lóe lên sự do dự, cũng không phải là không có khả năng này, cái gọi là chung đụng hồi lâu của hắn ta cũng chỉ là đoạn thời gian Bạch Đông Lâm ở trong Chân Thật Huyễn Cảnh.
"Bạch Đông Lâm, ta tin tưởng hắn."
Hoang Thiên Đế nhẹ giọng mở miệng, tuy không rõ ràng rốt cuộc bàn tay to âm thầm là cái gì, nhưng hắn ta chỉ nhìn sự thực, sự thực chính là Bạch Đông Lâm cứu Ngoan Nhân, lại còn thừa nhận vô tận thống khổ, cho bọn họ thạch anh bảy màu dùng mãi không hết.
Nếu như không có thạch anh bảy màu, trong lòng Hoang Thiên Đế biết, dù cho hắn ta cùng với Diệp hao tổn hết mọi thứ, số lượng kẻ địch có thể chém giết sẽ không cao hơn hai mươi, Nhân tộc tuyệt đối không có biện pháp vượt qua trận kiếp nạn trước mặt.
Như vậy, đã đủ rồi.
"Chư vị không cần lo ngại, ta tin tưởng Bạch đạo hữu sẽ cho chúng ta một lời giải thích, nếu như không có, thì khả năng là đến cả chính hắn cũng không biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận