Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 426: Ngửa đầu nhìn lên

Sở dĩ hắn ta muốn giành chiến thắng là vì hai lý do. Thứ nhất, bởi vì đạt được vị trí đứng đầu thi đấu của đại hội Đan Đạo, sẽ giúp ích rất lớn cho việc hắn ta phát triển trong lực lượng khổng lồ này.
Một nguyên nhân khác là do không muốn chấp nhận nội tâm kiêu ngạo cứ như vậy bị đánh nát, ** hơn nữa còn là bị thể tu luyện đan sư mà hắn ta xem thường gây ra!
Bạch Đông Lâm thao túng cả chín lò luyện đan cùng lúc, khí thế mênh mông, khiến mọi người sôi nổi ghé mắt.
“Tiểu tử tốt! Quả nhiên là lão phu không nhìn lầm ngươi!”
Trên chiếc lá khổng lồ, Thượng Trung mặc một thân hắc bào đứng trong đám người, khuôn mặt ẩn giấu dưới mũ, hai mắt kích động nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm trên sân đấu, hai đấm nắm chặt, khí tức quanh thân chần chừ bất ổn, chấn động đến hư không hơi vặn vẹo.
Khán giả bên cạnh Thượng Trung thấy vậy đều liên tục lui về phía sau, im lặng nhìn Thượng Trung. Hay thật! Đây là đè nén bao nhiêu chứ? Thế mà * lại * kích động thành bộ dáng này!
“Sư tôn! Sư tôn!”
“Ngươi mau xem nha, sư đệ thật lợi hại, vậy mà thao túng chín đan lô cùng lúc!”
“Nói như vậy, tốc độ luyện đan của sư đệ gấp chín lần những người khác! Tốc độ thúc đẩy hoa sinh trưởng, chắc chắn sẽ vượt xa những người khác!”
Vẻ mặt Liên Tâm hưng phấn, ôm cánh tay Niên Niên lắc qua lắc lại, bình thường giọng điệu mềm mại, lúc này vừa gấp lại vừa nhanh.
“Ừm, vi sư nhìn thấy, đồ nhi ngoan đừng lắc, chú ý hình tượng, thục nữ thục nữ!”
Niên Niên ** cũng mang theo ý cười, ngữ khí thoải mái, nhưng hai mắt quét qua quét lại giữa Bạch Đông Lâm và La Sa mơ hồ mang theo vẻ lo lắng.
Về chuyện của La Sa, dưới yêu cầu của Bạch Đông Lâm, nàng ta ** cũng không nói cho Thượng Trung biết.
Trong lòng nàng ta rõ ràng, với tính cách của Thượng Trung, tuyệt đối sẽ không dùng tính mạng của Bạch Đông Lâm đi mạo hiểm, cho dù không cam lòng thì cũng nhất định sẽ mang theo Bạch Đông Lâm sớm rời khỏi cửu hoàn chi tâm.
Nhưng nàng ta không biết vì sao lại ma xui quỷ khiến đáp ứng Bạch Đông Lâm, thay hắn gạt Thượng Trung.
Một lát sau, lo lắng trong mắt Niên Niên tản đi, hóa thành vẻ kiên định, bất luận như thế nào, nàng ta quyết định đến lúc đó sẽ giữ lại cho Bạch Đông Lâm một mạng.
“Oa! Thơm quá!”
Tiếng kinh hô của Liên Tâm bên cạnh cắt đứt suy nghĩ của Niên Niên, ánh mắt nàng ta di chuyển, nhìn về phía sân thi đấu.
Lúc này đông đảo người dự thi đã luyện chế hoàn thành lò đan dược đầu tiên, các loại các loại đan lô đan đỉnh ùng ùng được mở ra, lập tức hàng ngàn tia sáng, linh đan bay múa, một cỗ đan hương cực kỳ nồng đậm truyền đến.
Một mùi hương trộn lẫn mấy vạn loại đan dược này, thấm vào ruột gan, làm cho tinh thần người ngửi thấy chấn động.
Những người dự thi đứng trong đóa hoa đều mang vẻ mặt nghiêm túc, tay bóp đan quyết, từng viên linh đan bay bổng trên không trung, đều rơi về phía hoa tâm rồi biến mất.
Sau khi đóa hoa màu lam tím cắn nuốt đan dược, hơi hơi rung động, tỏa ra hào quang mạnh yếu khác nhau, sau một lúc thì lập tức tản ra!
Trong nháy mắt này, mọi người vừa nhìn đã biết độ chênh lệch của rất nhiều thí sinh, chiều dài sinh trưởng của hoa cũng không giống nhau, lợi hại thì dài ra vạn trượng.
Yếu nhất không quá trăm trượng.
Cái ánh sáng chói lọi này * biểu hiện ra thực lực luyện đan của mọi người, không ít người * không chấp nhận được đả kích, gương mặt suy sụp, từ bỏ vòng luyện chế đan dược tiếp theo.
“Đan thành! Mở!” La Sa lạnh lùng quát một tiếng, hai tay rất nhanh bấm đan quyết, hắn ta luyện chế chín viên đan dược cùng một lúc, cho nên đã đi trước so với những người dự thi khác nửa bước.
Chín con cự long quấn quanh Tiên Thiên Cửu Long Lô lập tức sống lại, bay múa xung quanh, ngửa đầu long ngâm.
Cự long chui vào trong lò luyện đan, mỗi một con đều ngậm lấy một quả quang cầu lóng lánh, lập tức bay ra khỏi lò luyện đan, đem linh đan phun về phía hoa tâm.
Đóa hoa kịch liệt chấn động, ánh sáng mạnh mẽ nhấp nháy, hình thành cột sáng phun ra, đóa hoa nuốt linh đan tức khắc phát triển điên cuồng, trong chớp mắt đã cao bốn vạn năm ngàn trượng!
Trên không trung, cuồng phong gào thét, La Sa đứng ở rìa đóa hoa, tóc dài bay múa nhìn xuống phía dưới.
Trong hai mắt hiện lên một tia đắc ý, hiện tại chỉ có hắn ta xứng đáng là đệ nhất, về phần Bạch Đông Lâm, lúc này vẫn còn chưa có kết đan.
La Sa không khỏi nghĩ thầm, có phải Bạch Đông Lâm không được rồi hay không?
Ý nghĩ vừa mới hiện lên, một trụ sáng màu lam tím thô to vô cùng, phun trào qua trước mặt hắn ta.
Trong cột sáng là một đóa hoa nhỏ màu xanh tím đang điên cuồng sinh trưởng, mang theo Bạch Đông Lâm gào thét mà đi qua, ngay lúc lướt qua La Sa, tầm mắt hai người mơ hồ giao nhau.
Tia đắc ý trong mắt La Sa hoàn toàn biến mất, sắc mặt âm trầm xuống, ngửa đầu nhìn ra xa.
Chín vạn tám ngàn trượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận