Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 648: Ngao cò tranh đấu

Cùng lúc đó tại dãy núi phía Nam, một vị tướng quân giật mình nhìn thấy chiến hỏa bùng lên ở phía Bắc. “Có chuyện gì xảy ra? Tại sao lại đánh nhau rồi! Có người tập kích cung Xoáy nước ư?!”
Chẳng đợi hắn ta kịp phản ứng, chiến hỏa đã gần lan đến dãy núi phía Nam, cuốn lấy toàn bộ binh sĩ và ngay cả hắn ta vào cuộc chiến. Chiến tranh giữa các tu sĩ xảy ra trên phạm vi rất rộng, bọn họ không có cơ hội sơ tán.
Hai bên vốn đã tranh chấp từ lâu, trong lòng quân đã sớm tức tối khó nhịn. Một giọt nước làm tràn ly, hai mắt của quân lính lập tức đỏ bừng lao vào chém giết.
“Chết tiệt, rối tung hết cả rồi!”
Toàn bộ dãy núi trở thành một mớ hỗn độn!
Nhìn thấy tướng quân của cung Xoáy nước cũng tham gia vào tàn sát binh lính của mình, hắn ta không thể ngồi yên, tức giận gầm thét và lao vào chiến trường.
Mà lúc đó, bóng dáng của Bạch Đông Lâm đã không thấy đâu, khoanh chân ngồi trên bầu trời nhìn xuống toàn bộ chiến trường và suy tư.
Két két!
Một con sên khổng lồ đầu dài đến ngàn trượng, cả thân màu tuyết trắng xuất hiện giữa chiến trường, răng nhọn chi chít, phát ra tiếng thét chói tai, trên lớp da trắng muốt bắt đầu nổi lên lít nhít điểm lồi.
Phụt phụt! Các điểm lồi ấy bắt đầu nổ tung, dịch nhờn đục ngầu hoá thành vô số mũi tên bắn loạn xa khắp bốn phương, tám hướng, một yêu binh bị mũi tên bắn trúng chỉ vừa mới hét lên một tiếng đã hoá thành một đám nước mủ, thân xác đều bị ăn mòn gần như không còn lại gì.
“Đây là Du lão đầu sao? Đám đại quân này chính là của lão già chết tiệt đó!”
Mãng Hoạ tướng quân nhìn về phía con ốc sên đang điên cuồng giết chóc, sắc mặt ngay lập tức biến đổi, con sên già này hắn nhận ra, đã từng thấy ở bên cạnh Ngao tướng quân vài lần, được biết nó chính là quân sư của Ngao tướng quân.
“Chẳng phải chúng cùng với Cung Xoáy nước đã đạt thành hiệp định rồi sao? Vì sao lại còn náo loạn một màn thế này nữa, bổn tướng quân ta lại không hề thu được một tí tin tức nào, lão già chết tiệt kia lại cho toàn quân xuất động, người lại từ nơi nào…”
Sắc mặt của Mãng Hoạ ngày càng trầm xuống, thân là người phụ trách ở nơi đây, phát sinh chuyện lớn như vậy hắn lại hoàn toàn không biết gì cả, hắn có cảm giác có người đang muốn chỉnh hắn, muốn đoạt được thanh kiếm báu bở từ trong tay hắn.
“A a a! Bích Du Cung! Bản tướng quân ta đây sẽ chôn các ngươi xuống cùng!”
Tướng quân Dữ Lưu đóng quân tại nơi đây, trước mắt thấy quân sĩ đã tử thương vô số liền trở nên điên cuồng triệt để, biến thân trở nên cao vạn trượng, phun yêu nguyên khổng lồ ra ngoài, quấn lấy không ít xiềng xích pháp tắc, mỗi một đòn đánh xuống đều là sơn băng địa liệt, trong nháy mắt đã có mấy ngàn yêu binh bỏ mình.
Mãng Hoạ nhíu chặt mày, nếu như cứ để đối phương tiếp tục chém giết như thế, hắn sẽ trở thành tướng không có binh lính mất, không kịp nghĩ nhiều, hắn khẽ chuyển mình xông tới trong nháy mắt.
Sau một hồi, mấy con trăn khổng lồ cao ngàn thước màu xanh biếc đứng vững lên, hai vị tướng quân chém giết kinh khủng khiến không khí không ngừng kích động, khuynh đảo cả ngọn núi, trong lúc nhất thời, không một con yêu nào dám tiến lên.
Chiến trường thế thẩm tràn toàn bộ núi Cáp Lạp Nhĩ dưới đáy hồ, không một yêu binh nào có thể lo cho thân mình, cho dù có nguyện ý hay không cũng đều bị cuốn vào.
Mỗi giây mỗi phút đều có một lượng lớn yêu binh chết đi, nhưng kỳ quái chính là nơi đây mặc dù hồ nước đục đến không chịu nổi nhưng lại không thấy một giọt máu nào.
Máu tươi của yêu binh chảy hết ra cũng không hoà tan vào hồ nước mà lại giống như một vật thể sống chui vào trong lòng đất, tình cảnh quái dị như vậy mà người đang điên cuồng giết đám yêu này lại không hề phát hiện ra.
Huyết dịch, sát khí, oán niệm, rất nhiều năng lượng tiêu cực đều bị hấp thụ vào một toà trận đồ rất lớn sâu trong lòng đất, trận đồ này có vô số phù văn đang chuyển động, một làn sương đen nhánh bay lên, lặng yên không tiếng động mà lan toả khắp chiến trường.
Những tên yêu bình chỉ cần gặp trúng làn sương đen ấy, ngay tức khắc mắt trở nên đỏ, lý trí đều tiêu tán, ý thức bây giờ chỉ tồn tại giết chốc, không phân biệt được địch ta, chỉ cần thấy yêu quái là chém!
Tình hình chiến đấu trong nháy mắt trở nên thảm liệt mấy chục lần, hoàn toàn từ bỏ phòng ngự, tự huỷ diệt, chỉ cách vài hơi thở, số yêu binh còn sống sót đã giảm đi một nửa.
“Chết tiệt! Những tên này đều điên cả rồi phải không?”
Mãng Hoạ thân thể cao lớp tập trung quấn lấy đối thủ, vảy trên thân luôn có thần pháp quanh quẩn, lực trói buộc kinh khủng đến không thở nổi.
Thực lực của hắn mạnh hơn so với Dữ Lưu tướng quân, còn thừa sức chú ý đến sự biến hoá trên chiến trường, nhưng mà quân binh bốn phương tám hướng đều lóa mắt nên làm cho sắc mặt hắn thay đổi liên tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận