Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1342: Sức mạnh của thế giới

Nơi này là đại bản doanh của Dực Thần Cung, lục địa này là từ Càn Nguyên Giới đến đại lục lơ lửng, hang ổ nguyên thủy nguyên bản, dưới thủ đoạn bảo vệ của Thần Ma dường như không có nhiều thay đổi, rất nhiều đại lục lơ lửng là sinh linh nhỏ bé sinh tồn, lúc này đều không biết thay đổi trời đất.
Sau khi U Minh Chúc Long rời khỏi Yêu Hoàng Cung, bước ra vài bước đã đi tới đại bản doanh của Phi Cầm Yêu Tộc.
Dưới sự giao cảm của hơi thở, hắn ta còn chưa leo lên đại lục lơ lửng, một ý chí sắc bén đã lan tràn mà đến.
“Chúc Long, ngươi tìm lão phu có chuyện gì?”
" âm Nha tiền bối, vãn bối lo lắng những quái dị kia sẽ xuất hiện dị biến, muốn đi xác nhận một lần nữa để tránh có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ảnh hưởng đến đại cục."
U Minh Chúc Long dừng bước ở bên ngoài đại lục lơ lửng, hơi vòng thủ, vậy mà vẫn duy trì lễ nghi của hậu bối, giọng điệu cũng cực kỳ khách khí.
Không khách khí cũng không được, vị tiền bối này chính là Cửu Đầu âm Nha, người đời đều cho rằng hắn ta đã chết, hắn ta cũng nói cho dị tộc như vậy. Trên thực tế âm Nha chưa chết, hắn ta lại trở về, còn mang đến mười vạn quy tắc cấp quái dị.
Có liên quan đến quái dị, Cửu Đầu âm Nha mới là người chủ đạo thật sự, hắn ta chỉ là bị đẩy ra ngoài mà thôi, không biết vì sao âm Nha tiền bối này không muốn tiết lộ tin tức còn ở nhân thế, hắn ta cũng không tiện hỏi nhiều.
"Ngoài ý muốn? Những quái dị kia đều trải qua trấn phong nghiêm mật, không có thủ dụ của lão phu thì không thể chạy thoát.”
Thanh âm già nua, xa xôi mờ mịt giống như xuyên qua thế giới khác nhau, lúc này mới truyền đến trong đầu Chúc Long.
"Vãn bối không phải sợ quái dị phá phong ấn chạy ra ngoài, mà gần đây Nhân Tộc có động tác lớn, ta lo lắng bọn họ sẽ nhanh chóng phát hiện sự tồn tại của quái dị, cần phải đi xác định một phen nơi cất giữ có xuất hiện sơ hở gì hay không."
Vẻ mặt U Minh Chúc Long trịnh trọng, trong mắt ẩn hiện lo lắng, những quái dị này thật sự rất quan trọng, là sức mạnh mạnh mẽ nhất dùng để hạn chế Nhân Tộc hiện giờ, tuyệt đối không thể mất.
"Được rồi, nếu ngươi không yên lòng thì đi xem một chút đi."
Thanh âm Cửu Đầu âm Nha vẫn bình thản như cũ, hiển nhiên từ chối cho ý kiến với sự lo lắng của Chúc Long, nhưng giống như không kiên nhẫn tranh luận với Chúc Long nên đã trực tiếp đồng ý.
“Đa tạ âm Nha tiền bối!”
U Minh Chúc Long hơi vòng tay, tính tình âm Nha này rất cổ quái, lần này có thể dễ dàng khiến đối phương từ bỏ, ngược lại làm cho trong lòng hắn ta thở phào nhẹ nhõm.
Vút!
Một cây lông vũ đen kịt tản ra hơi thở quỷ dị, bắn ra từ trong hư không, tự động rơi xuống trong tay U Minh Chúc Long. Lấy được thứ mình muốn, Chúc Long cũng không trì hoãn nữa, thân ảnh nhoáng lên một cái đã biến mất không thấy đâu.
Vũ trụ biên hoang – Chiến trường vô tận, thân ảnh U Minh Chúc Long bước ra, đứng trên một mảnh vụn thời không bị nghiền nát mê loạn.
Chiến trường vô tận không chỉ hỗn loạn không chịu nổi, hơn nữa cũng là một trong những chiến trường khổng lồ nhất, U Minh Chúc Long căn cứ vào tọa độ không gian lưu lại vượt qua mà đến, dưới ý chí cảm giác, khu vực chung quanh không có một vật sống nào.
U Minh Chúc Long cực kỳ cẩn thận, ý chí lần lượt càn quét qua lại, sau khi nhiều lần xác nhận an toàn, lúc này mới hài lòng gật gật đầu, bàn tay lật lên, lấy ra một cây lông vũ đen kịt kia.
“Rốt cục, đợi đến ngươi!”
Một sợi tơ không thể quan sát nhẹ nhàng vờn quanh cổ U Minh Chúc Long, Bạch Đông Lâm giống như linh hồn người chết, ý chí ẩn núp trong đó quan sát nhất cử nhất động của Chúc Long.
Mười năm, hắn âm thầm nhìn trộm từng trận mười năm, lão long này rốt cục thông suốt.
"Lông chim kỳ lạ này chính là Cửu Đầu âm Nha sao? Không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn, trong trời đất, một con Cửu Đầu âm Nha duy nhất vậy mà chưa chết!”
“Cái này, thật đúng là một tin tức lớn!”
Dưới ánh mắt nghiêm túc của Bạch Đông Lâm, tay U Minh Chúc Long vân vê lông vũ, vẻ mặt nghiêm trang, tay trái bóp pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm.
Lông vũ nhẹ nhàng chấn động, u quang rạng rỡ, ngay sau đó có ngọn lửa đen kịt mãnh liệt mà ra, lông vũ hừng hực thiêu đốt, trong đó dường như có tiếng hót chói tai truyền đến.
"Đây là..."
Bạch Đông Lâm có thể khẳng định mình không hoa mắt, thông qua Vô Gian Minh Hà, ý chí rõ ràng quan sát được lông vũ đen kịt hừng hực kia bắt đầu một lần nữa trùng ảnh, tầng tầng lớp lớp, không biết bao nhiêu.
Đây không phải là sức mạnh của duy độ, hắn cũng không cảm giác được hơi thở của duy độ, mà là... Sức mạnh của thế giới!
"Thì ra là như thế, nếu không biết Cửu Đầu âm Nha còn sống, ai có thể nghĩ tới sẽ là loại phương thức ẩn nấp này? Thật sự đủ bí ẩn, không có phương pháp cụ thể, nghĩ nát óc cũng không thể tìm được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận