Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 900: âm thầm thở dài

Hắn thân là một vị quân sư lý trí, và việc bày mưu tính kế cho tên trấn thủ đầu hổ lỗ mãng này chính là chức trách của hắn. Nếu như hắn có thể làm ra quyết định chính xác nhất thì hắn sẽ có thể sống lâu hơn một chút. “Ha ha ha, Hồ ly, ta cảm thấy ngươi càng sống lâu thì càng nhu nhược rồi đấy! Không phải chỉ là một cái nhiệm vụ lục tinh thôi sao? Nhóm chúng ta đã tung hoành trên chiến trường suốt mấy trăm năm, vậy số nhiệm vụ lục tinh mà nhóm chúng ta đã hoàn thành còn ít hay sao?”
Một tên Yêu tộc đầu sói bên cạnh mỉm cười nói ra, sau đó hắn vung ra lợi trảo. Hắn chỉ vung nhẹ một cái thì liền xé nát hư không thành từng cái khe hở, sau đó hắn liếc nhìn Hồ yêu và tiếp tục nói ra:
“Ta cảm thấy lần này cũng chỉ là loại nhiệm vụ làm cho chúng ta lo sợ nhưng không có nguy hiểm gì mà thôi! Làm xong nhiệm vụ này thì mọi người đều sẽ kiếm được một món lớn, sau đó lại trở về nghỉ ngơi một thời gian thật tốt, như vậy không phải là rất tốt hay sao?”
Hồ ly tựa như không nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của Lang yêu, ánh mắt hắn vẫn như cũ nhìn chăm chú vào tên Hổ yêu trấn thủ đang do dự kia và trịnh trọng nói ra:
“Thủ lĩnh, ngươi cũng biết rõ là cái chiến tuyến trung khu này có khoảng cách quá mức xa xôi, và khu vực bao trùm lại rộng lớn như vậy, lại thêm chiến trường còn có hoàn cảnh rất phức tạp, và cảm giác đối với khe hở không gian vẫn luôn luôn không chính xác. Loại tình huống này cũng không phải là chưa có phát sinh qua.”
“Mà chúng ta phải cẩn thận hơn, vì nếu như cái khe nứt này gia tăng năng lượng đến cấp thất tinh, như vậy nhóm chúng ta sẽ gặp nguy hiểm!”
Tường thành Chân Giới ngẫu nhiên đản sinh ra khe hở nên sẽ không dễ xác định được là mạnh hay yếu, điều này cũng sẽ quyết định thực lực của dị tộc chui qua là mạnh hay yếu. Nếu là giới khẩu trung tâm kia thì ngay cả thập cảnh dị tộc đỉnh tiêm nhất cũng đều có thể thuận lợi giáng lâm.
“Hồ ly, minh hữu gần nhất cách chúng ta cũng có tới 10 năm ánh sáng, hiện tại bọn hắn muốn chạy tới đây cũng đã không kịp! Mặc dù không có chi viện nhưng ta cũng không muốn từ bỏ nhiệm vụ này!”
Hổ yêu trấn thủ nhắm lại hai mắt và vẻ mặt hắn cực kỳ kiên định, bởi vì hắn đã sắp góp đủ điểm cống hiến. Thêm nữa đây là một cái nhiệm vụ ban thưởng, cho nên sẽ có thể giúp hắn đổi lấy tài nguyên cần thiết. Chỉ cần lần này hắn hành động thành công thì hắn sẽ đột phá vào Thần Ma Cảnh đệ cửu!
Hắn rời xa quê hương để đi đến cái chiến trường có nguy cơ tứ phía này, vậy hắn liều sống liều chết là vì cái gì?
Vì đả kích dị tộc sao? Hay là vì bảo vệ hòa bình của Duy Nhất Chân Giới?
Không!!!
Hắn không có sự vĩ đại đó!
Hắn chỉ vì lợi ích của chính mình mà thôi!
Hắn chỉ muốn thu hoạch tài nguyên để đột phá cảnh giới!
Ý chí thiên địa ngợi khen và điểm cống hiến sẽ có thể giúp hắn đổi lấy bảo vật, đây mới là động lực khiến hắn lao vào chiến trường nguy hiểm này.
Số tu sĩ ôm lấy loại ý nghĩ này mà đi tới chiến trường cũng không phải là số ít, so với những kẻ “Thủ hộ hòa bình thế giới” thì đây là lợi ích rất kinh động nhân tâm.
Suy cho cùng đây cũng là một cuộc chiến tranh đã kéo dài tới mấy thời đại, nhảy vọt đến mấy ngàn tỷ năm dài dằng dặc, đủ để cho rất nhiều tu sĩ chết đi cái tâm vĩ đại kia.
“Aiii, nếu như thủ lĩnh đã quyết ý như vậy thì chúng ta liền nhanh chóng ra tay đi! Hãy chiếm cứ tiên cơ thật tốt một chút!”
Hồ yêu hơi hơi vung tay, ngay sau đó hắn không tiếp tục khuyên giải nữa, vì nhánh quân đội này vẫn do gã Hổ yêu trấn thủ định đoạt, còn hắn thì chỉ có thể đề xuất ra kiến nghị mà thôi. Đối phương có tiếp thu hay không thì cũng không phải là chuyện mà hắn có thể khống chế.
“Ha ha ha! Lão Hồ ly ngươi cứ yên tâm, không có việc gì đâu! Trong nhà Lão Tử còn có mười mấy vị mỹ kiều nương đang chờ ta trở về sủng hạnh mà, vậy ta làm sao có thể chết đi tại nơi này được!”
Lang yêu nhìn thấy thủ lĩnh vẫn chưa muốn từ bỏ nhiệm vụ nên nội tâm của hắn liền rất vui mừng. Hắn cười lên ha hả và vỗ vỗ vào bả vai gầy yếu của Hồ yêu rồi an ủi.
“Lão Lang nói không sai, nhóm chúng ta không thể chết tại chỗ này được!”
Trong mắt gã Hổ yêu trấn thủ tỏa ra tinh quang rạng rỡ. Hắn không do dự nữa mà vung tay lên, trong giây lát ý niệm của hắn đã thông qua trung khu chiến hạm để truyền đạt mệnh lệnh.
“Trấn thủ lệnh! Khai chiến! Bày trận!”
“Vâng!!!”
Mấy trăm vạn tên Yêu tộc bên trong chiến hạm khổng lồ ngay lập tức đồng thanh hô to. Bọn hắn tựa như từng cỗ cơ giới phức tạp mà mỗi một cái linh kiện trên thân đều mãnh mẽ vận chuyển.
‘Aiii, hi vọng là như thế!’
Hồ yêu nhìn thấy quân lệnh đã hạ xuống thì nội tâm của hắn cũng chỉ có thể âm thầm thở dài, nhưng trong ánh mắt thâm thúy của hắn lại hiện ra một tia lo âu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận