Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 219: Các ngươi muốn chết như thế nào

Rầm rầm rầm! Từng âm thanh nặng nề vang lên.
Một ngọn lửa hình người cao tới mười trượng đang từng bước tiến về nơi này. Mỗi một bước chân hạ xuống đều để lại một cái hố to trên mặt đất.
Toàn thân người này hừng hực ngọn lửa kim sắc, một con cự long hoàng kim ngưng thực quấn quanh cơ thể khổng lồ của y. Trong đôi mắt to cuồn cuộn lửa nóng, khí thế hung thần ác sát khủng khiếp ép tới mức phần lớn hắc y nhân đều không ngừng lui về phía sau.
“Các ngươi muốn chết như thế nào?”
Cự nhân mở miệng, giọng như sấm sét rền vang, mọi người bị chấn đến hoa mắt váng đầu.
“Quên đi, cứ ăn tươi linh hồn của các ngươi, khiến Chân Linh các ngươi vĩnh viễn biến mất đi!”
Không gian xung quanh cơ thể Bạch Đông Lâm vặn vẹo, nháy mắt tiếp theo đã có hai mươi ngọn lửa hình người khổng lồ xuất hiện trong đám người.
Ầm ầm!
Cự chưởng chụp xuống, trên trăm hắc y nhân trực tiếp biến thành thịt nát. Có một bàn tay linh hồn khổng lồ quấn đầy hoả diễm duỗi ra nhanh như chớp, chộp hết toàn bộ linh hồn những người chết vào Thần Hải. Bên trong, linh hồn thể hừng hực hắc viêm mở miệng cười ha ha, hai tay quơ một vòng thì trên trăm linh hồn này đã hoá thành những tiểu cầu. Hắn nhanh chóng ném chúng vào trong miệng, vui vẻ cắn nuốt.
“Khà khà, thơm quá! Ăn ngon thật!”
“Muốn chết!”
Vẻ mặt ba tu sĩ Pháp Tướng Cảnh tràn đầy phẫn nộ, gọi ra Pháp Tướng khổng lồ của mình, phóng về phía Bạch Đông Lâm.
Tuy Bạch Đông Lâm thi triển thiên phú khiến cơ thể trở nên cồng kềnh nhưng tốc độ lại không hề yếu đi chút nào. Đây chính là chỗ biến thái của thần thông mà hắn sử dụng, lực lượng tăng lên khủng khiếp, chất lượng cơ thể cũng biến thành cực lớn. Trong tình huống tốc độ ngang nhau, chất lượng càng lớn thì năng lượng bùng nổ càng mạnh!
Giống như đập ruồi, bàn tay lớn vung ra nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã đánh bay một tu sĩ Pháp Tướng Cảnh, sức mạnh kinh khủng đến mức cả hư không cũng vặn vẹo vỡ vụn theo.
“Chỉ vậy thôi à? Đều là Pháp Tướng Cảnh, nhưng các ngươi kém xa Hắc Hổ!”
Tuy đúng là ba tu sĩ Pháp Tướng Cảnh này kém Hắc Hổ xa lắc nhưng thực lực của Bạch Đông Lâm đã khác trước cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu. Dưới sự duy trì của của vô số tài nguyên tu luyện, thực lực của hắn giờ nào phút nào cũng không ngừng tiến bộ.
Linh hồn khủng bố khiến cảnh giới của Bạch Đông Lâm cực cao, cứ cầm tài nguyên đắp lên là được, hoàn toàn không có cái gọi là bình cảnh. Với lại hắn còn có năng lực cường hóa vạn năng, bình cảnh này kia chẳng có tác dụng gì!
Mặt mũi hai tu sĩ Pháp Tướng còn lại đã xám ngoét. Bọn họ từ bỏ cận chiến, Pháp Tướng hóa thành cự cung khổng lồ. Hắn ta giương cung, mũi tên bắn ra với tốc độ cực nhanh.
Bạch Đông Lâm không tránh không né, chỉ há to miệng trực tiếp cắn chặt mũi tên ánh sáng kia.
Crắc crắc mấy tiếng, mũi tên ánh sáng đã bị cắn nát thành từng mảnh nhỏ, nhanh chóng tiêu tán.
“Cái gì chứ?”
Hai mắt tu sĩ Pháp Tướng trợn tròn, đây là quái vật gì vậy trời? Mũi tên ánh sáng của hắn ta có năng lực bắn giết cực kỳ mạnh, tốc độ cũng cực kỳ nhanh. Thế mà người này lại có thể dùng miệng đón đỡ, đây là lực phòng ngự khủng khiếp đến mức nào? Là sức phản ứng kinh dị cỡ nào chứ?
“Thực lực người này quá kinh khủng! Cùng ra tay đi!”
Tu sĩ cầm cung hét lớn, sau đó lại kéo cung bắn tên.
Cùng lúc đó, một tòa tháp lớn chín tầng đập về phía Bạch Đông Lâm. Lôi châu tím xuất hiện trong hư không, biển sét vô biên nhanh chóng bao phủ Bạch Đông Lâm.
Hai mắt Bạch Đông Lâm lạnh lẽo, vừa sải bước đã xuất hiện trước mặt tu sĩ cầm cung. Hai bàn tay khổng lồ nhanh như tia chớp, lúc hắn ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Bạch Đông Lâm nắm trong tay.
“Không!” Trong mắt tu sĩ Pháp Tướng Cảnh đầy kinh hãi.
Bàn tay to lớn của Bạch Đông Lâm tàn nhẫn bóp chặt, tu sĩ Pháp Tướng lập tức biến thành bọt máu. Bạch Đông Lâm bảo đảm, đến cả mẹ của hắn ta cũng không nhận ra luôn. Bàn tay linh hồn khổng lồ quấn đầy hắc viêm lại lộ ra, tu sĩ Pháp Tướng Cảnh cũng chạy không thoát được kết cục bị cắn nuốt linh hồn.
Đôi mắt to của Bạch Đông Lâm quét quanh một vòng, quan sát đám người đã bị dọa sợ mất mật. Hắn cũng không lãng phí thời gian, toàn lực thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai – Kính Tượng.
Mỗi cái chớp mắt đều có lượng lớn hắc y nhân bị chụp chết hoặc giẫm chết, còn có người bị hắn dùng mông đè chết… Vô cùng thê thảm!
“A a a!”
Tu sĩ Pháp Tướng cuối cùng bị Bạch Đông Lâm túm lấy hai chân, xé thành hai nửa trong tiếng kêu gào cực kỳ thê thảm, linh hồn vẫn không thoát khỏi số phận bị cắn nuốt.
Trong Thần Hải của Bạch Đông Lâm, linh hồn to lớn quấn đầy hắc viêm đưa tay túm lấy linh hồn của tu sĩ Pháp Tướng, ném vào trong miệng nhấm nuốt dưới ánh mắt sợ hãi tột cùng của hắn ta.
“Nấc! No rồi, no rồi! Khà khà, lần này ăn sướng miệng thật đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận