Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 636: Ảo hoá không thành

Nhiêu đó đủ để giải quyết dễ dàng một tên thể tu chỉ có tu vi Thần Thông cảnh. Nhưng kẻ trước mắt rất kỳ dị, hắn ta vẫn quyết định sử dụng toàn bộ sức mạnh đang có của mình.
“Ha ha, thật thú vị. Nhưng trước tiên để ta dọn dẹp đám rác rưởi này đã!”
Chưa dứt lời, một tia màu đen chợt lóe ra từ mi tâm của Bạch Đông Lâm, cánh tay vô cùng chân thật được bao trùm bởi ngọn lửa đen và đỏ của Chí ác duỗi ra từ bên trong, chộp đến đám người trên mặt đất.
“Khà khà khà! Muốn tự bạo thần hồn ư? Trước mặt ta, các ngươi muốn chết cũng không được!”
Chí ác cười lạnh một tiếng, bàn tay to nắm chặt lấy năm thần hồn của năm người rồi kéo vào trong thần hải. Năm người kia vốn đã hấp hối, làm sao có thể phản kháng lại thần hồn cảnh giới Thần Nguyên Bát trọng thiên.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc khiến cho Huyết Ngạc không kịp phản ứng. Đột nhiên, một làn sóng dao động của thần hồn vô cùng kinh khủng lan đến chỗ hắn ta, khí tức lạnh lẽo khiến cho hắn ta run rẩy trong lòng, nội tâm hắn ta sâu sắc cảm nhận sự khủng khiếp từ luồng khí tức khủng bố không bì nổi này.
Hai mắt của Huyết Ngạc kinh hãi nhìn Bạch Đông Lâm, mọi ý định tấn công lập tức dừng lại, hắn ta tự hỏi kẻ này rốt cuộc là ai !?
Một tên thể tu Thần Thông cảnh lại có thần hồn còn mạnh hơn cả hắn ta, mặc cho hắn ta chênh lệch đối phương cả một đại cảnh giới.
“Chết tiệt! Cho dù ngươi là ai, hôm nay cũng phải chết ở đây!”
Đôi mắt Huyết Ngạc lóe lên tia sáng đỏ, pháp tướng dòng sông máu sau lưng bành trướng dữ dội, chớp mắt đã bao phủ cả bầu trời, chặn mọi đường lui của Bạch Đông Lâm.
“Thiên đường có cửa ngươi không đi, địa ngục không cửa lại muốn vào! Đã vậy, để ta cho tên súc sinh ngươi biết cái gì là lễ độ! PHÁP THIÊN TƯỢNG ĐỊA!”
Sắc mặt Bạch Đông Lâm trở nên nghiêm túc, thân hình lập tức hóa thành người khổng lồ hơn bốn trăm trượng, đầu đội trời chân đạp đất. Hắn dậm nhẹ chân, đất đá văng tung tóe, từng xiềng xích pháp tắc chân thật quấn quanh thân.
Vẫn chưa đủ! Tăng cường thêm nữa!
Linh khiếu, máu thịt, thần hồn, tất cả đồng thời rực cháy.
Ngọn lửa sinh mệnh màu vàng cuồng bạo tràn ra, đồng thời nghiệp hỏa màu đỏ tươi cũng cuốn theo, đan xen lẫn nhau, quanh quẩn toàn thân Bạch Đông Lâm, sau lưng hắn, một vầng liệt diễm chậm rãi nổi lên.
Pháp tắc xiềng xích và ngọn lửa đỏ vàng như khiến hình tượng của Bạch Đông Lâm trở nên thần thánh, một luồng khí tức đáng sợ tràn ra. Chợt hắn khẽ nhúc nhích, uy lực vô tận phá tan hư không.
Dưới hiệu quả của thần thông và bí thuật thiêu đốt, sức mạnh của hắn tăng vọt đến một mức độ mà ngay cả hắn cũng không thể xác định được.
“Hừ! Chết đi!”
Bạch Đông Lâm há to miệng phun ra một ngọn lửa cuồng nộ, sau đó lao vút đi, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Huyết Ngạc. Hắn đấm thẳng một cú, không gian lập tức vỡ nát.
Sắc mặt của Huyết Ngạc lập tức tái nhợt, tên thể tu trước mắt mạnh vượt ra khỏi khả năng tưởng tượng của hắn ta, đến nỗi khiến hắn ta không dám đón đỡ cú đấm kinh khủng đó.
Lập tức, hắn ta sử dụng năng lực của tu sĩ Động Hư cảnh — Hóa thật thành ảo. Mặc dù sức mạnh của “con quái vật” này thật sự đáng sợ, nhưng dù sao kẻ này cũng chưa đến Thần Nguyên cảnh, căn nguyên sinh mệnh của hắn chưa trải qua quá trình thăng hoa, ắt hẳn sẽ không thể chạm vào cơ thể hắn ta sau khi ảo hóa được.
Làm thế nào?!
Đột nhiên Huyết Ngạc kinh hãi, năng lực ảo hóa của hắn ta dường như không thể sử dụng, có một làn sóng dao động bí ẩn ngăn chặn hắn ta ảo hóa.
Thấy vậy, ánh mắt của Bạch Đông Lâm lóe lên một chút giễu cợt, hắn có rất nhiều kinh nghiệm đối đầu với tu sĩ Thần Nguyên cảnh. Ngay từ đầu, ba thần hồn của hắn đã ẩn núp trong hư không giàn ra “Tam tài trận”, nhằm vô hiệu hóa hoàn toàn năng lực của đối thủ.
Mà khí tức của tên tông chủ Huyết Hà tông này cũng không ổn định, hiển nhiên là vừa mới đột phá Động Hư cảnh Bát trọng thiên không lâu, nếu muốn, Bạch Đông Lâm thậm chí còn có thể xuất thần hồn ra dễ dàng chế ngự thần hồn của hắn ta.
Nhưng hắn quyết định không làm vậy, một là vì muốn chơi trò “mèo vờn chuột”, hai là muốn thử thực lực hiện tại của bản thân.
Vừa nghĩ xong, Bạch Đông Lâm lập tức siết chặt tay, vung thêm một cú đấm khủng khiếp thẳng tới Huyết Ngạc. Bởi vì ảo hóa không thành, Huyết Ngạc lập tức run sợ, vội vàng rút lui, đồng thời dùng dòng sông máu sau lưng bao phủ lên thân thể.
Bùm!
Không gian vỡ tan, thân hình của Huyết Ngạc bắn đi như viên đạn, đập vào dòng sông máu, chính nó đã ngưng tụ lại, đỡ phần lớn sức mạnh cho hắn ta.
Nhưng cũng không đủ, nó lập tức bị xuyên thủng một lỗ lớn, những sợi máu kéo lại, thân thể hắn ta dần dần ngừng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận