Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1552: Pháo mẫn diệt nguyên sơ (2)

Ong ong!
Hư không rung động, sương đen mờ mịt, mơ hồ có thể thấy, ở vô tận chỗ sâu có một tòa kim tự tháp nguy nga vững vàng, đột nhiên tầng thứ mười hai của địa ngục chấn động kịch liệt rồi biến mất không thấy.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, vị diện địa ngục rộng lớn vô cùng kia đã thu nhỏ lại cực điểm, trở thành dấu ấn khắc thật sâu vào ấn đường của Phong Quân, để lại một đồ án hình tam giác ngược. Ánh sáng đen lấp lánh, đường vân dày đặc từ ấn đường lan tràn ra xung quanh thân thể.
“Coong! A –"
Đột nhiên Phong Quân mở hai mắt ra, đen nhánh đến cực hạn, vô cùng thâm thúy, hơi thở toàn thân tiêu tán, trở nên khủng bố đến cực điểm.
Dù sao, Thập Bát Địa Ngục và chuông Cực Đạo cũng giống nhau, đều là cổ khí có bản nguyên không trọn vẹn. Lại cộng thêm sức mạnh huyền dị khó lường của Thệ Ước, đạt được hiệu quả này cũng là hợp lý hợp tình.
“Giết!!”
Ầm ầm!
Phong Quân và “Bạch Đông Lâm” điên cuồng chém giết lẫn nhau, dư âm khủng bố tùy ý khuấy động, khiến cho tinh vực tĩnh mịch xung quanh vỡ thành mảnh nhỏ. Vết nứt màu đỏ tươi kéo dài dày đặc, thời gian dần trôi qua, chiến trường dần di động về phía sâu trong thứ nguyên.
Đây là do Phong Quân cố ý gây ra, để tránh tác động đến đại quân chiến hạm.
Răng rắc!
Hư không vỡ vụn, một bóng người dậm chân mà ra.
Mậu lắc đầu, vẻ mặt cười khổ, lại không có vẻ ấm áp thong dong như dĩ vãng.
Thì là vừa xong, thân phận gián điệp của hắn ta đã bại lộ!
Nói ra thì rất dài dòng, vốn dĩ hắn ta và Cừu Uyên đang phá hoại thế giới chủ của ngoại tộc, đột nhiên nhận được tin tức xấu truyền đến từ phía sau, ngay lập tức quay về, đương nhiên là hắn ta vẫn ẩn nấp cả một đoạn đường.
Nhưng dị biến đột ngột xuất hiện, Cừu Uyên và các chúa tể như Hư U, sau khi nhìn thấy Đế Tôn, có dòng sông ánh sáng không biết từ đâu xuất hiện, chảy vào trong cơ thể, hơi thở tăng lên điên cuồng.
Mỗi chúa tể ẩn giấu đều có đãi ngộ thần kỳ này, giống như là một nghi thức, một kiểu công nhận.
Sau đó, một đám chúa tể đã lột xác xong nhìn trừng trừng vào hắn ta đang ngày càng lúng túng …
Thân phận của hắn ta đã bị Mẫu Hà làm rõ!
Cũng may, bây giờ đang trong trạng thái thời gian khẩn cấp của chiến tranh, mấy người Đế Tôn không truy cứu, vừa rồi hắn ta vẫn đang trong trạng thái sững sờ đã bị Chủ Thiên La điều đến đây.
[Tít tít tít --]
[Ký chủ Thiên La, Mậu, xin mời tiếp nhận nhiệm vụ đặc thù, phá hủy lối đi để Tà Thần giáng lâm.]
[Pháo mẫn diệt nguyên sơ, hướng dẫn thao tác như sau...]
Mậu cầm vũ khí kì dị cực kỳ nặng nề kia, trong mắt xẹt qua ánh sáng, hơi kinh ngạc nói: “Loại đồ vật này không phải là sản phẩm của văn minh khoa học kỹ thuật sao?”
“Không hổ là Bạch đại nhân, biết nhiều ghê!”
Mậu, thân là chủ Đan Minh, thích nghiên cứu một ít thứ gì đó kỳ kỳ quái quái, văn minh khoa học kỹ thuật có rất nhiều dấu vết tồn tại ở Quy Khư, Lưu Lãng Đế cũng từng mang không ít cái này về.
“Ôi -- đúng là vũ khí khủng khiếp!”
Đột nhiên đồng tử Mậu rụt lại, nhìn chăm chú vào hạch năng lượng trung tâm của pháo mẫn diệt nguyên sơ, thông qua trường lực ý chí kỳ dị trong suốt, có thể nhìn thấy rõ ràng bên trong, là một cục tinh vân không ngừng xoay tròn.
Đây cũng không phải là tinh hà vũ trụ bình thường …
Cảm giác bằng ý chí của Mậu, lượng lớn những điểm sáng hội tụ thành lốc xoáy tinh vân kia, mỗi một điểm đều giống như một khu vực thế giới khổng lồ vô biên vô tận.
[Xin mau chóng hoàn thành nhiệm vụ...]
Âm thanh êm dịu của Thiên La làm Mậu bừng tỉnh, vẻ mặt vội vàng nghiêm túc lại, dựng họng pháo ngân quang lóng lánh lên, rót ý chí vào, cái máy lập tức khóa chặt vòng xoáy đỏ sậm kéo dài mấy trăm năm ánh sáng.
“Bộ đội chiến hạm, nhanh chóng rút lui!”
“Rõ!!”
Trăm vạn chủ hạm chiến tranh nhận được mệnh lệnh, lập tức nhảy vọt rời khỏi đây không chút do dự.
“Kết thúc tất cả! Pháo mẫn diệt nguyên sơ—"
Đùng! Rầm --
Ánh sáng trắng chói lòa, chiếu sáng lên tinh không vô ngần.
Thứ đỏ sậm như là bọt khí, hễ chạm là nát, cột sáng khủng bố màu bạc, xuyên thủng giới bích, dần dần biến mất nơi xa vô cùng chốn sâu nhất trong Thứ Nguyên.
“Thật đáng sợ!!”
Ánh mắt Mậu cụp xuống, nhìn hai tay đã bị lực phản chấn biến thành hư vô, dại ra tại chỗ, tâm thần không ngừng run rẩy.
Văn minh khoa học kỹ thuật khủng bố như thế sao!
“Mậu, xem ra ngươi chẳng hiểu gì cả!”
Trong không gian Thiên La, sau khi Bạch Đông Lâm ở bên ngoài thứ nguyên tự diệt quay về thì khoanh chân ngồi ở trong thế giới thứ năm, chân thân khổng lồ to lớn, che lấp khắp nơi trong đất trời.
Thiên La nhỏ bé như hạt ánh sáng, kề sát vào ấn đường, quang huy lấp lóe không dứt, thông tin mênh mông không ngừng chảy vào tinh vân tư duy.
Vào lúc Duy Nhất Chân Giới dâng lên rất nhiều cột sáng hủy diệt, âm thanh kinh ngạc tán thưởng của Mậu cũng được thu vào tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận