Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 612: Tìm được rồi

Bạch Đông Lâm khẽ thở dài một hơi. Dù sao dị tộc cũng gặp may mắn, gần quan thì được ban lộc. Hiện nay, dị tộc đã nắm được phương pháp sinh sản của đám Yêu Ma. Ngoài tu sĩ trong bổn tộc của chúng, đại quân Yêu Ma đã trở thành lực lượng không thể coi nhẹ trên chiến trường của hai phe. Ví dụ như đám Yêu Ma làm con tốt thí mạng ở trong hố đen tại Đan Minh lần trước.
Nhưng điều đáng ăn mừng là loại Yêu Ma được sinh sản ra không thể nào trở thành cường giả đứng đầu được. Thực lực của chúng mạnh hay yếu được quyết định bởi phương pháp chế tạo của dị tộc, chúng không có năng lực tự đề cao sức mạnh. Chúng chẳng khác nào đám Thiên Sứ tốt thí của thế giới Chư Thần.
“Được rồi, bần đạo đã giới thiệu xong xuôi. Kế tiếp, đại hội thử lòng sẽ chính thức bắt đầu.”
“Hy vọng các ngươi có thể khắc phục được sự sợ hãi trong lòng, trảm yêu trừ ma. Đệ tử nào có biểu hiện ưu tú có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn.”
Giọng nói vừa dứt, người kia giơ tay lên tế ra một pháp bảo có tiên quang quấn quanh. Pháp bảo này là một bức họa cuộn tròn hiếm thấy. Pháp bảo từ từ mở ra, một bức tranh thủy mặc cực kỳ sinh động xuất hiện trước mặt mọi người, hình ảnh hơi rung lên. Vật trong bức họa như sống lại.
“Rất nhiều Yêu Ma Quỷ Quái được bỏ vào trong thế giới của bức tranh này, Yêu Ma chiếm đa số, còn có một con Quái. Các ngươi hãy tự giải quyết cho tốt.”
“Chíu!”
Đạo nhân chỉ một cái, có một chút tia sáng sặc sỡ chiếu từ bức tranh cuộn tròn xuống, bao phủ mười mấy vạn đệ tử trên quảng trường. Ánh sáng cuộn lại, toàn bộ người ở quảng trường lập tức bị hút vào thế giới trong tranh.
Bức tranh cuộn tròn mở rộng, bay lơ lửng trong không trung. Những đệ tử của Đạo Môn như những hạt bụi nhỏ rơi vào thế giới trong tranh rộng lớn, nhỏ tới mức không thể thấy được.
Bạch Đông Lâm đảo mắt nhìn, chỉ cần hắn nhìn vào điểm nào trong bức tranh là một hình ảnh lập thể rõ ràng sẽ hiện lên trong đầu. Đây quả thật là một pháp bảo kỳ diệu. Thế giới trong bức tranh này không phải một thế giới hoàn chỉnh, không có pháp tắc, chỉ là một không gian bị cắt mà thôi.
Bạch Đông Lâm biết phương pháp luyện chế loại hình pháp bảo này. Một trong những tài liệu quan trọng là một “mảnh vỡ thời không” lấy được từ Không gian Thứ Nguyên. Bạch Đông Lâm vốn không hăng hái lắm nhưng khi nghe thấy đạo nhân nói có một con Quái thì lại trở nên tràn đầy sức sống. Hắn đưa mắt quét qua bức tranh.
Tuy Quái cực kỳ đáng sợ nhưng số lượng lại rất thưa thớt, bình thường khó mà gặp được. Hôm nay có cơ hội nên Bạch Đông Lâm rất muốn nhìn một cái. Tình hình chiến đấu ở thế giới trong bức tranh vô cùng kịch liệt, có đệ tử cường đại đi một mình, tay bấm pháp quyết, thi triển đạo pháp sắc bén dẫn tới sấm sét và lửa để giết chết Yêu Ma.
Những đệ tử có thực lực yếu thì tụ họp thành một đội, cùng nhau bù đắp điểm yếu. Lúc đầu họ còn luống cuống chân tay, sau khi thích ứng với phương pháp công kích của Yêu Ma thì cũng có đánh tới đánh lui. Nếu có đệ tử vướng vào tuyệt cảnh chắc chắn phải chết, bức tranh cuộn tròn sẽ tạo nên chấn động và đá người đó ra khỏi thế giới trong tranh.
Thực lực, thiên phú của những đệ tử này đều rất tốt. Dù sao họ cũng đều là thiên tài có thể vào Đạo Môn, chẳng chênh lệch với những đệ tử mới tấn thăng của Cực Đạo thánh tông là bao. Người yếu nhất cũng đạt tới Thần Nguyên Cảnh đại viên mãn.
Người ưu tú thì đã ngưng kết ra Pháp Tướng (thần thông), tu sĩ Pháp Tướng Cảnh tiến vào Đạo Môn là chuyện ván đã đóng thuyền.
Sự chú ý của Bạch Đông Lâm không ở trên người những đệ tử này. Thực lực này còn chưa thể lọt vào mắt hắn. Thoạt nhìn thì có vẻ hào nhoáng nhưng chẳng qua chỉ là trận chiến nhỏ thôi, ánh mắt của Bạch Đông Lâm luôn tìm kiếm Quái.
“Tìm được rồi!”
Mắt Bạch Đông Lâm sáng rực lên, nhìn ra chút dị trạng ở chỗ trũng của bình nguyên. Cỏ xanh cao tới một trượng, mặt đất ướt át lầy lội. Trong một vũng nước nhỏ không bắt mắt đã cạn khô nước, một tầng bùn vàng mỏng phủ bên trên. Tầng bùn vàng này như có sinh mệnh, nó hơi nhúc nhích.
“Rào rào!”
Cỏ xanh lung lay, một con yêu sói cao tới mấy trượng cất bước đi tới đó, trên khóe miệng dữ tợn còn chảy nước miếng. Hai mắt đỏ ngầu tràn đầy vẻ điên cuồng của nó nhìn xung quanh.
“Soạt!”
Yêu sói bước qua vũng nước nhỏ mà không hề phát hiện ra điều gì, tứ chi đạp trên bùn vàng, bộ lông bóng loáng lập tức dính đầy bùn đất màu vàng. Bùn vàng hơi nhúc nhích như bị kích thích. Nó lan ra một cách điên cuồng và bao trùm toàn thân con yêu sói một cách nhanh chóng.
Tầng bùn vàng mỏng manh mọc ra từng cái gai sắc nhọn. Yêu sói bị bọc ở bên trong giãy dụa kịch liệt, sau đó động tác càng lúc càng yếu, chỉ trong mấy hơi thở tất cả đã trở nên yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận