Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1443: Linh Hóa Thông Thiên (1)

Lúc này ánh sáng chói mắt đã hết, một thanh kiếm khổng lồ giống như thủy tinh cắm sâu vào trong hỗn độn. Bốn tia sáng bao quanh thân kiếm, bay lượn di chuyển thất thường. Đệ Nhất Tà Thần và rất nhiều con ngươi đen láy đã bị trấn áp hoàn toàn vào trong thanh kiếm khổng lồ.
“Nhị ca...”
Trong mắt Bạch Đông Lâm hiện lên vẻ phức tạp, ở trạng thái thần ngã, hắn đang tranh giành lại quyền khống chế ý thức từ con ngươi. Hắn vẫn bị chút ảnh hưởng, cho nên mới bất đắc dĩ chấp nhận lời đề nghị của đám người Kiếm Chủ.
Đệ Nhất Tà Thần quả thật đã bị trấn áp, nhưng cái giá phải trả chính là Bạch Kiếm Ca làm linh hồn của trận đồ, hắn ta phải luôn ở đây để duy trì hoạt động của Tru Tiên Kiếm Trận.
Tru Tiên Kiếm Trận thật sự mạnh mẽ đáng sợ, nhưng Đệ Nhất Tà Thần nuốt chất lỏng màu đen vào càng khinh khủng hơn. Cho nên hắn chỉ có thể trấn áp, mà không thể hoàn toàn tiêu diệt hắn ta.
“Đông Lâm, ta không sao.”
Ý chí dao động truyền ra từ trong thanh kiếm thủy tinh khổng lồ, tiếp xúc với ý chí của Bạch Đông Lâm, giọng nói điềm tĩnh của Bạch Kiếm Ca chậm rãi vang lên.
“Nhị ca!”
“Huynh, không sao là tốt rồi!”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm thả lỏng, trong lòng hắn cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm. Nếu Bạch Kiếm Ca thật sự gặp chuyện bất trắc, trong lòng hắn nhất định sẽ không vượt qua được việc này.
“Ha ha, đệ yên tâm, ta chỉ phải trấn áp tên ma đầu này ở đây thôi, trong thời gian ngắn hắn ta không thể đi ra được. Cho nên...”
“Ha ha ha! Nhị ca cứ yên tâm, đệ sẽ thay huynh chăm sóc cho chị dâu thật tốt! Khi nào tẩu tử đầu thai được sinh ra, đệ sẽ mang tỷ ấy đến bên cạnh huynh, chăm sóc thật tốt.”
Bạch Đông Lâm lắc đầu bật cười, hắn lập tức nhìn thấu suy nghĩ của Nhị ca. Hắn nhanh chóng cam đoan nói, đây chỉ là một chuyện nhỏ, có hắn ra tay nhất định sẽ xử lí ổn thỏa.
“Vậy là tốt rồi.”
“Nhị ca, đệ sẽ nhanh chóng tìm cách giải quyết triệt để Đệ Nhất Tà Thần, để huynh sớm thoát khỏi rắc rối này...”
Lúc hai người nói chuyện với nhau, Huyết Đồ và các chúa tể Nhân tộc cũng phát hiện bóng dáng của Bạch Đông Lâm, tất cả đều chạy đến.
“Chúa tể Hỗn Độn, nếu Đệ Nhất Tà Thần đã bị trấn áp, ngươi có thấy đá thần đi đâu rồi không?”
Thần Đình Chi Chủ hỏi, vẻ mặt ông ta vội vàng, nhìn trái nhìn phải. Nhưng ánh mắt vẫn không rời Bạch Đông Lâm, giống như đang nói, ta biết đá thần đang ở trên người ngươi.
“Đá thần? Ta không biết, ta không nhìn thấy.”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, hắn không hài lòng với ánh mắt của Thần Đình Chi Chủ, quả quyết lắc đầu, thản nhiên nói.
“Sao ngươi lại không biết được? Đá thần rõ ràng đã bị Đệ Nhất Tà Thần lấy đi...”
“Đủ rồi!”
Vẻ mặt Huyết Đồ trầm xuống, trừng mắt nhìn Thần Đình Chi Chủ, ông ta cứ trốn tránh ở một bên xem ra thật sự gấp đến điên rồi.
“Đông Lâm vừa trải qua một trận chiến lớn, đã rất mệt mỏi, các ngươi đừng làm phiền hắn nữa.”
“Hơn nữa...”
“Lúc trước chúng ta đã thỏa thuận như thế nào? Với bản lĩnh của các ngươi, sao đá thần có thể có thể dễ dàng đi qua như vậy?”
Mắt Huyết Đồ hàm chứa ý cười, nhìn chằm chằm Bạch Đông Lâm đang không ngừng gật đầu, vẻ mặt vô cùng hài lòng. Theo ông ta thấy, đá thần có lẽ đang ở trên người Bạch Đông Lâm.
“Ngươi!”
Vẻ mặt Thần Đình Chi Chủ thay đổi, ông ta biết mình đã hơi nóng nảy, trong lòng rối bời, biểu hiện vừa rồi của Bạch Đông Lâm dũng mãnh đến mức nào? Hắn không chỉ chống lại con ngươi đen láy, cứu được rất nhiều chúa tể, còn dựa vào sức mạnh của mình, chém giết hơn trăm dị tộc cấp mười. Làm sao ông ta có thể chất vấn, có thể đắc tội hắn được?
Nghĩ đến đây, trong mắt Thần Đình Chi Chủ hiện lên vẻ sợ hãi, ông ta vừa định mở miệng giải thích, nhưng lại bị một luồng lưu quang trắng đen bắn tới cắt ngang.
“Thần Đình Chi Chủ!”
“Các vị chúa tể, xảy ra chuyện lớn! Xảy ra chuyện lớn rồi!!”
Tốc độ của lưu quang trắng đen rất nhanh, bắn ra từ trong đường hầm, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt các chúa tể. Vẻ mặt của hắn ta vội vàng, trong miệng hô to.
“Hắc Bạch Túc Lão? Các ngươi không canh giữ Thần Đình mà chạy đến đay làm gì?”
Thần Đình Chi Chủ nhướng mày, áy náy nhìn thoáng qua Bạch Đông Lâm, sau đó quay đầu hỏi Hắc Bạch Túc Lão.
“Xảy ra chuyện gì? Lại làm cho các ngươi hoảng hốt lo sợ đến thế!”
“Thần Đình Chi Chủ, không có, Tam Thập Tam trọng thiên không thấy đâu nữa...”
Vẻ mặt các chúa tể nghe thấy đều sững sờ, nghi ngờ mình nghe lầm, trong lòng Thần Đình Chi Chủ không hiểu sao lại cảm thấy hoảng hốt, vội vàng hỏi:
“Ngươi nói gì?”
“Cái gì không thấy!?”
“Trời ơi! Ngài tự xem đi!”
Hắc Bạch Túc Lão đều thở dài, ý chí rung động trong hư không, vào trong trí nhớ. Chuyện xảy ra cách đây không lâu ở Thần Đình, từ đầu đến cuối được chiếu hết ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận