Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1615 - Lục Đạo Luân Hồi Xá Lợi Tử (3)

Vẻ mặt Bạch Huyền Đế nghiêm túc, động tác không dừng lại, giáng xuống từng búa từng búa một, không ngừng chặt xuống, vết nứt trên tấm bia đá càng lúc càng lớn, bị chặt đứt hoàn toàn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Hắn ta có thể rung chuyển bia đá bởi vì vốn dĩ hắn ta được sinh ra từ tấm bia đá, với lại, cự phủ trong tay là do tín niệm của vô tận chúng sinh hội tụ mà thành, cũng có không thể thiếu sức ảnh hưởng.
Cả hai, thiếu một thứ cũng không được.
“Mọi thứ đều nắm trong lòng bàn tay.”
Bạch Đông Lâm từ bỏ chống lại, trước khi bị nuốt vào luân hồi đen nhánh, trong mắt lóe lên một chút lạnh lùng, ý thức lập tức rơi vào trong bóng tối vô tận.
Luân hồi! Luân hồi!
Luân hồi vô cùng vô tận.
Không muốn rơi vào đó vĩnh viễn, vậy thì hãy phá nát luân hồi này hoàn toàn đi!!
Bạch Thần giới vực, vũ trụ hư không, nhóm pháo đài trấn ma cự thành.
Từ ba vạn năm trước, sau khi tai họa ngoại tộc bị trừ khử triệt để, rất nhiều chiến tuyến thiên quan thành lập quay xung quanh chiến trường ngoại tộc đã mất đi ý nghĩa.
Cuối cùng do hội nghị cao nhất tiến hành phân phối tài nguyên, bức tường đổ tranh thủ giành được phần lớn chúng, toàn bộ đều được giao phó cho thần triều Đại Hạ sử dụng.
Các đại phân bộ Trấn Ma Ti ở trung tâm cự thành, nguyên thân là cứ điểm chiến tuyến thiên quan hình tròn có đường kính ba tỷ cây số. Trải qua tay thần ma, hơn nữa dưới tiền đề không thay đổi chất lượng, không tiêu diệt trận văn, cứng rắn bóp thành dáng vẻ cự thành đen nhánh.
Lúc này, từng tòa cự thành hùng vĩ liên miên vô tận, đứng sừng sững ở trong hư không, trận văn sáng chói lấp lánh cực điểm, kết nối lẫn nhau, tái hiện lại “Thiên quan chiến tuyến”, bảo vệ vô tận Nhân tộc trong đó, sau khi màn chắn tín niệm tiêu tán, nó chính là phòng tuyến cuối cùng để đối mặt với cổ ma.
Gào gào gào!!
Ầm ầm --
Cổ ma hung liệt hóa thành cột sáng trắng bệch, kích xạ đến từ sâu trong tinh không, những nơi chúng đi qua, không gian mẫn diệt, từng Hằng Tinh giới, hàng tỷ nhật nguyệt tinh thần, cùng với các thế giới đại lục lập tức vỡ vụn tán loạn.
Tất cả phân tử hữu hình đều bám vào cột sáng, khiến cho chất lượng của chúng tăng lên điên cuồng, tốc độ không giảm mà ngược lại còn tăng lên, thế năng hủy diệt đáng sợ làm thiên địa biến sắc, thời gian cũng vì đó mà sụp đổ vặn vẹo.
Ô ô --
Tiếng kèn trấn mênh mông vang vọng ma thành lũy.
“Đề phòng!”
“Chuẩn bị nghênh đón xung kích!!”
Quá nhiều rồi, cổ ma biến thành cột sáng hủy diệt, lít nha lít nhít, vô số kể, kích xạ mà đến từ bốn phương tám hướng, uy thế diệt thế nọ làm thần ma cũng sợ mất mật, lo lắng phải chăng thành lũy phòng ngự sẽ không thể gánh vác được.
Keng! Ong ong!
Trên từng mặt màn chắn phòng ngự mở rộng ra, đạo văn trên đó lưu chuyển, quy tắc quanh quẩn, tầng tầng lớp lớp chiều không gian thời không chồng chất lên nhau không dưới ngàn tỉ lần, quả thực lực phòng ngự kinh người.
Gần như ngay lập tức, lại như đã qua một giây.
Đây là bởi vì trường chất chứa năng lượng đáng sợ của song phương làm sụp đổ cả không gian, bóp méo thời gian, cảm giác của mọi người về thời gian trôi qua cũng rối loạn.
Cuối cùng, cột sáng trắng bệch và màn chắn phòng ngự hung hăng va chạm vào nhau.
Rầm!!
Ánh sáng và nhiệt độ còn kinh khủng hơn cả vụ nổ lớn vũ trụ, đốt cháy thời không, thời không rơi vào trạng thái hỗn độn trong thời gian ngắn, sinh linh ở trong không gian đều có ánh mắt đờ đẫn, vô số hình tượng vỡ vụn hiện lên trong đầu, bọn họ nhìn thấy quá khứ của riêng bản thân, còn có vô số đường cong về tương lai.
Dư âm va chạm lại phá vỡ chấm đen kỳ lạ, làm thời không vặn vẹo xoắn lại cùng nhau.
Răng rắc --
Màn chắn phòng ngự đang điên cuồng kéo duỗi, vỡ vụn ra trong cực hạn, vô số vết nứt lan tràn nhanh chóng mãnh liệt, không chờ chúng tán loạn hoàn toàn, từng cái móng sắc trắng bệch duỗi vào trong đó.
“Gào gào gào!!”
Một lọn chất lỏng đen nhánh nhỏ xuống từ khóe miệng cổ ma, lập tức rơi vào không trung giống như mặt trời, bọt khí không gian chồng chất như núi vừa chạm vào đã nổ tung, vạn triệu tỷ sinh linh trong đó, hóa thành khói xanh trong cảm giác ngây thơ sợ hãi, bị cổ ma hít mạnh vào bụng.
Khè --
Cổ ma thứ nhất bước vào thành lũy trấn ma, nếm được ngon ngọt, thì ngửa đầu gào thét, toát ra ý tà dị hưng phấn thỏa mãn.
Cổ ma ở phía đằng sau nghe ngóng, càng cuồng bạo hơn, điên cuồng xé rách màn chắn phòng ngự đã bị phá vỡ mà không tiêu tan. Khi bị tàn phá bạo ngược như thế, cuối cùng pháo đài phòng ngự đã tới cực hạn, hóa thành vụn ánh sáng rồi biến mất trong trung tâm hạt nhân tiếng rên rỉ của hàng vạn sinh linh.
Trong chớp mắt, cổ ma cùng nhau chen vào.
“Không! Không muốn! Ta không muốn chết!”
“Chúa tể chí cao vô thượng! Xin cứu giúp chúng ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận