Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1836 - Vô lượng Chư Thiên Đạo Diễn (1)

Lại là một Vô Lượng Diễn Kỷ nữa trôi qua, có vô số Chư Thiên sinh ra trong hàng tỷ năm năm tháng tháng dài đằng đẵng, cũng có đông đảo Chư Thiên bị tiêu diệt.
Nhưng tất cả những thứ này đều không thể ngăn cản Vòng xoáy Chư Thiên vĩnh viễn xoay tròn, sau một Vô Lượng Diễn Kỷ, Vòng xoáy Chư Thiên lại lần nữa hoàn thành một vòng chuyển động.
Khoảnh khắc điểm đầu và điểm cuối chồng lên nhau, một làn sóng dao động không vô hình quét ngang khắp trong ngoài Vòng xoáy Chư Thiên.
Tất cả Chư Thiên vô tận đều run lên nhè nhẹ, tựa như thống nhất “tần suất” đặc biệt nào đó, Thời Không Tuyệt Đối được tạo thành do toàn bộ dòng sông thời gian Chư Thiên đan xen vào nhau đóng băng trong giây lát và thời không xuất hiện sự méo mó quỷ dị.
Những Chư Thiên lơ lửng tới lui trong Không Vô Chi Vực cách nhau một khoảng rất xa, động một tí chính là hàng trăm hàng ngàn vạn Siêu Niệm, khoảng cách vô ngần, nếu không phải là cường giả Bỉ Ngạn thì rất khó vượt qua.
Nhưng ngay lúc này, khi Chư Thiên Đạo Diễn mở ra, vào thời điểm Thời Không Tuyệt Đối xuất hiện sự móp méo quỷ dị, khoảng thời gian dài dằng dặc giữa Chư Thiên vô tận phảng phất như bị một bàn tay lớn xóa đi mất.
Dưới một Khái Niệm thời không nào đó khó có thể hiểu được, Chư Thiên vô tận giống như bị những viên minh châu xâu chuỗi với nhau bằng những đường cong vô hình làm cho dính chặt vào nhau, sản sinh ra va chạm rất nhỏ.
Vù vù!
Chư Thiên rung động, ngay sau đó, một chút điểm sáng u lam lấp lánh hiện ra bên trong hạch tâm bên trong.
Điểm sáng này là nguyên điểm, Lam Tinh!
Lam Tinh, vừa là điểm neo, cũng là cầu nối.
Rầm ầm ầm——
Tiếng nước ào ào vang vọng khắp Chư Thiên, ý chí chư thiên vốn vô hình không chất, lúc này hệt như dòng sông chảy xiết, trong chớp mắt đã tràn vào trong nguyên điểm Lam Tinh, thông qua cầu nối Lam Tinh, ý chí chư thiên vô tận đan xen vào nhau, bên trong ý chí ẩn chứa vô số tin tức và chúng bắt đầu dung hợp lẫn nhau.
“Chư Thiên Đạo Diễn thế này......”
“Lợi hại! Quả là lợi hại!”
Bạch Đông Lâm trừng lớn hai mắt, cảm xúc rung động này không thể diễn tả thành lời, hắn cảm nhận được rất rõ ràng, ý chí của Chư Thiên Thái Hạo đang liên tục tràn vào trong Lam Tinh, mà một nơi khác của Lam Tinh thì đang dâng trào ý chí của Chư Thiên vô tận, trong đó còn xen lẫn vô vàn tin tức cuồn cuộn, huyền diệu khó hiểu, ảo diệu vô tận.
Anh không thể nhìn rõ, cũng không thể nhìn thấu tất cả, bên trong có thứ gì đó vượt quá tầm hiểu biết của hắn.
Không có nhiều thời gian để suy nghĩ, phải qua biết bao năm tháng dài đằng đẵng thì vô lượng Chư Thiên Đạo Diễn mới có một lần, hắn cũng không thể lãng phí chút nào, dựa theo kế hoạch mình đặt định ra trước kia, phải tranh thủ tụ hợp ý thức bản ngã vào bên trong dòng lũ ý chí của Chư Thiên Thái Hạo.
“Quả nhiên là thế, ý chí chư thiên rất thân cận với ta, độ dung hợp cực kỳ cao!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, trong ngàn vạn năm qua, hắn đã mở rộng Tiệm cầm đồ Vạn Giới ở khắp Chư Thiên Thái Hạo, phổ biến rộng rãi tài nguyên ẩn chứa ý thức và khí tức của mình. Cuối cùng, những thứ này đều sẽ được trả lại bên trong Chư Thiên dưới dạng năng lượng.
Tương đương với việc hắn cho Chư Thiên Thái Hạo ăn.
Ý chí và khí tức xâm nhiễm vào ý chí chư thiên của hắn trở nên cực kỳ thân thiết với hắn, hệt như một chú cún con được cho ăn đến quen thuộc vậy.
“Hành động vô ý” lúc trước, giờ đây ngược lại đã giúp ích cho hắn rất nhiều.
Việc dung hợp ý thức diễn ra suôn sẻ đến bất ngờ, phảng phất như xuất phát từ cùng một cội nguồn, được ý chí Chư Thiên Thái Hạo hoàn toàn tiếp nhận và cùng lao thẳng về phía Lam Tinh.
Trong chớp mắt ý thức tiến vào Lam Tinh, đầu óc Bạch Đông Lâm trở nên trống rỗng, nhận thức bị kéo dài vô hạn, vô số điểm sáng u lam lấp lóe hiện lên trong Tâm Hải, những điểm sáng ấy thấp thoáng như đang khắc họa ra một bức đồ án kỳ dị.
Bạch Đông Lâm xem không hiểu, cũng chẳng rỗi rãi để bận tâm đến những thứ này, lúc này đây, hắn đã rơi vào một loại trạng thái kỳ dị, ý thức đang lang thang trong dòng lũ do vô vàn ý chí chư thiên hội tụ mà thành, đủ loại huyền bí, huyền dị không ngừng trỗi dậy trong tâm trí.
Sự tồn tại của hắn được nâng lên đến mức tối cao, còn Chư Thiên vô tận dưới chân hắn đều biểu thị tất cả những điều huyền ảo ngay trước mặt Bạch Đông Lâm.
“Đây chính là Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn sao?”
Bạch Đông Lâm hơi động ý niệm, thân thể vô hình do ý thức biến thành bước ra một bước, tiến thẳng vào Bỉ Ngạn, áp đảo phía trên đầu nguồn tin tức.
Lúc bấy giờ, hắn đã đạt thành Vĩnh Hằng Bỉ Ngạn!
Đột phá như thế còn dễ dàng hơn so với lúc từ nhất cảnh vào nhị cảnh trước đây nữa, ngay cả hắn cũng có chút kinh ngạc trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận