Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 281: Chạy thôi

Mười tên tội phạm mặc hắc bào trố mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời gật đầu, nhất định phải rời khỏi nơi này trước rồi nói sau, vừa mới chuẩn bị quay đầu rời đi, lại đột nhiên cảm giác giật mình. Họ chậm rãi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mặt đất, một dáng người trung niên bình thường có nụ cười ấm áp đang nhìn bọn họ từ phía xa xa.
Sau lưng hắn ta nổi bật một hồ lô đen xì to đùng.
Ngọn lửa cháy to hừng hực, dư âm kích động, thánh trì rộng lớn trong nháy mắt đã trở lên hoang tàn.
Chỉ chớp mắt Trương Thiện Nhẫn trên mặt đất còn cách xa họ, bước từng bước một, đi đến trước mặt mười tên tội phạm mặc hắc bào kia, cười khanh khách nói:
“Chư vị, nếu đã tới rồi sao lại vội vã bỏ đi vậy?”
Mấy tên tội phạm mặc hắc bào mặt đầy cảnh giác nhìn tốc độ quỷ mị của Trương Thiện Nhẫn, con ngươi họ đều co rút, người trước mặt nhất định không phải mới đạt đến Thần Thông Cảnh, chẳng lẽ đây không phải tầng 29?
Vì sao Vân Địch lại phải hãm hại bọn họ? Nghĩ đến đây tất cả mọi người đều vô cùng phiền não, nhưng mà bây giờ nghĩ những thứ này cũng không có ý nghĩa gì, giải trừ những hiểu nhầm của vị cường giả trước mắt mới là quan trọng nhất, tên tội phạm mặc hắc bào cầm đầu cẩn thận bước ra một bước, cung kính chắp tay nói:
“Tiền bối, xin đừng hiểu lầm, mười huynh đệ chúng tôi không hề có quan hệ gì với những người phía dưới, chúng ta chỉ là đi qua đây mà thôi, xin tiền bối để bọn ta rời đi.”
Trương Thiện Nhẫn khẽ gật đầu, cười không nói gì, trong lòng hắn ta lúc này cảm thấy rất kỳ quái, những tu sĩ Thần Thông Cảnh đỉnh phong ở tầng này hắn ta đều đã từng gặp mặt, thành chủ của các phe cộng thêm cả hắn ta nữa là ba mươi người, mười người này rất lạ mặt.
Dựa theo quy tắc của Hắc Ngục, trừ phi thành chủ ba mươi người bọn họ đều chết hơn nửa, nếu không sẽ không nhốt những tu sĩ đạt Thần Thông Cảnh đỉnh phong vào, sự tồn tại của thành chủ bọn họ là để ngăn ngừa các thế lực, phòng ngừa số lượng lớn tội phạm sẽ chết.
Mà mười người đạt Thần Thông Cảnh đỉnh phong không giải thích được thật sự rất đáng nghi, bọn họ vừa đến nơi này đã ra tay, không thể thu hút sự chú ý của người ngoài mới đúng.
Trương Thiện Nhẫn dừng suy nghĩ trong lòng lại, dù sao hắn ta đoán rằng chủ thượng không bao lâu nữa sẽ tiến quân vào tầng tiếp theo, hắn ta không muốn để ý đến mục đích của mấy người này là gì, như thế thì giết họ đi, linh hồn của Thần Thông Cảnh đỉnh phong, chắc hẳn chủ thượng sẽ thích.
Trương Thiện Nhẫn thu lại nụ cười, đôi mắt trở nên lạnh lùng, vừa suy nghĩ xong, trong không trung sau lưng đã chậm rãi xuống hiện căn nguyên dị tượng, trong nháy mắt đã báo phủ phần lớn bầu trời, từng Linh Khiếu chói mắt giống như mặt trời lớn lóe lên, chìm xuống nổi lên trong căn nguyên dị tượng.
Mặc dù phần lớn Linh Khiếu di chuyển đều u tối không có ánh sáng, nhưng do Linh Khiếu hắn ta tự mình luyện ra lại rất chói mắt, mỗi một Linh Khiếu đều có quy luật một dị tượng quấn quanh mà thành.
Trong nháy mắt, khí thế khủng khiếp phóng lên cao, phần lớn tầng mây bị xé toạc, ánh sáng trắng trong hai mắt Trương Thiện Nhẫn lóng lánh, mặt hắn ta không cảm xúc nhìn chằm chằm mấy tên tội phạm mặc hắc bào.
“Tu sĩ Thần Nguyên Cảnh!”
“Chạy thôi!”
Tên cầm đầu tức thời gào lên một tiếng, trong mặt tràn ngập sự sợ hãi, bọn họ đã xác định nơi quỷ quái này không phải tầng thứ 29!
Vân Địch! Lão tử chửi tổ tông nhà ngươi!
Bọn họ vốn dĩ không có một ý định phản kháng nào, bọn họ chỉ là con kiến hơn trước mặt Thần Nguyên Cảnh mà thôi, không cần trao đổi, mười người bỏ chạy đi các hướng khác nhau.
Khóe miệng Trương Thiện Nhẫn nở một nụ cười nhạt vô cùng tàn nhẫn, những Linh Khiếu sau lưng trong nháy mắt bộc phát ánh sáng mạnh mẽ, dị tượng chuyển động kịch liệt theo quy luật âm thanh quẩn quanh, Trương Thiện Nhẫn há mồm ra.
Gừ gừ gừ!
Một tiếng gầm vang cả trời đất, từng đợt sóng âm thanh lớn càn quét bầu trời, đột phá cực hạn truyền đi của âm thanh, không gian rung động ầm ầm, trong nháy mắt sóng âm thanh đã quét qua người của bốn tên tội phạm mặc hắc bào.
Rắc rắc!
Mười hắc bào tội phạm bị sóng âm quét qua, bóng người đọng lại ở trong hư không, trên mặt biểu cảm rất tuyệt vọng, một lúc sau tiếng rắc rắc vang lên, cơ thể họ vỡ thành từng mảnh vụn, sau đó hóa thành bột mịn tan biến mất.
Trương Thiện Nhẫn ngậm miệng, một tay bấm pháp quyết, sau lưng hồ lô to lớn nuốt linh khí khẽ rung lên, một đợt sóng kì dị lướt qua, linh hồn của mười tên tội phạm mặc hắc bào vừa hiện lên đã bị thu vào trong.
Trương Thiện Nhẫn gật đầu hài lòng, xem ra vận khí hôm nay rất tốt thì mới có thể có thu hoạch ngoài dự kiến như thế, dị tượng căn nguyên sau lưng chậm rãi thu lại rồi biến mất, hắn ta cúi đầu nhìn xuống mặt đất, cuộc chiến kịch liệt phía dưới cũng đã kết thúc. 009 cũng đã làm xong việc, từng bước trở về mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận