Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 283: Nghiên cứu Chân Linh

Trong tình huống hắn còn chưa nắm được linh hồn đối phương sau khi tiêu tán, phương pháp này nhất định có chỉ là hắn không biết mà thôi, giống như mấy người mặc áo bào màu tro triệu hoán Tịch Diệt Ma Kiếm trong Cổ Giới tất nhiên nắm được phương pháp này. Hôm này hắn chỉ có thể dùng phương pháp ngu ngốc này để bắt Chân Linh trong các linh hồn khác, trong tình huống linh hồn không tiêu tán, tiến hành quan sát nghiên cứu Chân Linh khác.
Chỉ sau một lúc, linh hồn không kiên trì nổi bị hắn định trụ để càn quét tìm hiểu, bắt đầu chậm rãi tiêu tán, sau khi linh hồn hoàn toàn tiêu tán Chân Linh hiện ra, Bạch Đông Lâm chỉ kịp quét qua, Chân Linh hơi lóe sáng, không có căn cứ gì biến mất dạng, trở về trong Mẫu Hà.
Linh Hồn Cực Ác hóp miệng, giơ tay gọi ra một dòng ký ức trong suốt, loại bỏ dòng ký ức vô dụng, nuốt xuống một ngụm.
Ý niệm của Bạch Đông Lâm lùi ra Thần Hải, đối với việc thăm dò Chân Linh nhất định không phải việc một sớm một chiều có thể hoàn thành xong, hắn đã chuẩn bị xong tâm lý.
Những việc này giao cho linh hồn xử lý là được, hắn cũng không thể nhàn rỗi, phải tìm chút chuyện làm.
Trong mắt Bách Đông Lâm lộ ra vẻ suy tư, nên đi gây chuyện tí nhờ!
“Đại ca! Cứu ta!”
“Bạch Tiểu Tiểu ăn hiếp ta!”
Bạch Đông Lâm nhướng mày, nghĩ đến tâm tư đang thoải mái bị tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Tử cắt đứt.
Tiểu Tử bị hai tay nhỏ bé của con rối bạch ngọc bắt lại, đang bị treo lơ lửng hai đầu trên một cây đại thụ, làm thành một cái xích đu.
Con rối bạch ngọc ngồi trên người Tiểu Tử, bốn con hoa linh bay trên không trung đẩy cái xích đu, nhất thời trong viện tràn ngập tiếng cười thanh thúy của con rối bạch ngọc cùng với tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Tử.
Bạch Đông Lâm liếc mắt, không để ý tới bọn họ đùa giỡn, ác nhân còn cần ác nhân trị, Tiểu Tử nghịch ngợm gặp phải con rối bạch ngọc xem như là gặp được đối thủ.
Trải qua nghiên cứu, Bạch Đông Lâm phát hiện con rối bạch ngọc không phải là cái gì quái dị, cũng không phải tội phạm bị giam vào Hắc Ngục, mà là sinh mệnh đặc thù được sinh ra từ trong Hắc Ngục.
Đến tột cùng là lai lịch ra sao, lại làm thế nào mà sinh ra, trước mắt hắn còn chưa hiểu rõ, nhưng mà tiểu gia hỏa này có thiên phú dị bẩm, vẫn có chút giá trị, đã bị hắn “thuyết phục” nhận hắn làm chủ.
Bởi vì toàn thân bên ngoài như bạch ngọc, lại nhỏ nhắn, hắn liền cho nó một cái tên gọi là Bạch Tiểu Tiểu, Bạch Đông Lâm vẫn tương đối hài lòng với trình độ đặt tên của mình, cho dù là là Tiểu Tử, Tứ Tiểu Chỉ, hay là Bạch Tiểu Tiểu, đều là người cũng như tên.
Mấy tiểu tử kia đều nghịch ngợm hiếu động, mỗi ngày bị nhốt trong Tử Triệu, Bạch Đông Lâm sợ chúng nó chịu không nổi cô đơn mà phá hủy vườn thuốc quý giá của mình, thỉnh thoảng vẫn thả bọn chúng ra hít thở không khí.
Thời gian trôi cực nhanh, bảy ngày sau.
Đám người Trương Thiện Nhẫn và 009, còn có 002 ra ngoài bắt yêu ma quỷ quái liên tục hoàn thành nhiệm vụ, về lại Cực Ác Thành.
“Chủ nhân! Thuộc hạ đã dựa theo phân phó của ngài, càn quét bốn tòa thành trì xung quanh đây không còn gì, tổng cộng góp nhặt hai trăm hai mươi vạn linh hồn!”
Trương Thiện Nhẫn và 009 cung kính đứng trong sân, hai cái Thôn Thiên Hồ Lô to lớn ở trước người, mặt ngoài hồ lô đen nhánh mơ hồ có sương đen vờn quanh, nó đã sắp đến dung lượng cao nhất rồi.
Bạch Đông Lâm bình chân như vại nằm trên ghế khẽ gật đầu, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Thôn Thiên Hồ Lô trên đất nháy mắt thu nhỏ lại, thu vào trong Thần Hải của hắn.
Hơn 2 triệu linh hồn cũng đủ hắn sử dụng rất lâu, nếu như đến lúc đó dùng gần hết mà còn không có kết quả, thì lại đi thu thập thêm cũng không trễ, trong Hắc Ngục này không bao giờ thiếu người phải chết.
“Các ngươi làm rất tốt.”
Trương Thiện Nhẫn và 009 nghe vậy thần sắc vui vẻ, cung kính hành lễ, lui sang một bên.
“Thuộc hạ 002 (003…) tham kiến chủ nhân!”
Nhóm bảy người 002 cung kính hành lễ, sau đó phất tay, Hắc Giáp Vệ ở bên ngoài viện mang từng cái lồng giam kim loại đầy phù văn đi đến, rầm! Lồng giam kim loại bị đặt dưới đất, phát ra âm thanh rung chấn, đập ra một cái hố.
“Chủ nhân, nhóm thuộc hạ đã vơ vét toàn bộ đại địa cháy đen, cộng thêm bắt các loại yêu ma quỷ quái là bốn mươi hai con, xin ngài xem qua.”
Bạch Đông Lâm đứng dậy đi tới gần lồng giam kim loại, đánh giá quái vật bị nhốt trong đó, gật đầu hài lòng.
Những yêu ma này quỷ quái đều có đặc tính thuộc về nó, đa dạng chủng loại, khác với thân thể tu sĩ nhân loại, vốn có giá trị nghiên cứu rất cao.
Bạch Đông Lâm xòe bàn tay ra, Thanh Đồng bảo tháp chậm rãi hiện lên, quay tít một vòng, tất cả lồng giam đều được thu vào trong đó, bị từng tầng trận pháp cấm chế trấn áp chặt chẽ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận