Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 965: Huyết Khô Lâu

Dựa vào cái gì? Bởi vì hắn là Trấn Thủ, có thể sử dụng chiến võng, cũng chính là mạng lưới Chiến Hồn.
Duy Nhất Chân Giới quá khổng lồ, trước khi chiến võng ra đời, vấn đề lớn nhất khiến Nhân tộc phiền não là truyền tin tức.
Từ đầu này đến đầu kia của Chân Giới, là một khoảng cách khủng bố trải dài mấy trăm nghìn tỷ năm ánh sáng, không thể tiếp cận được, quần tộc thế lực mạnh mẽ đến đâu cũng bị chia năm xẻ bảy.
Sự xuất hiện của chiến võng, giải quyết vấn đề này một cách hoàn hảo, đó là lý do tại sao chiến võng được gọi là một trong những sáng tạo vĩ đại nhất của Nhân tộc. Ở một mức độ nào đó, chiến võng đảm bảo tính toàn vẹn của sức mạnh Nhân tộc, ngăn chặn các kích phá có thể của ngoại tộc, có ý nghĩa phi thường.
Những thế lực tiến hành thương mại xuyên biên giới này, chỉ cần có một chút năng lực thì đều sẽ bỏ ra một số tiền lớn mời một Trấn Thủ đã xuất ngũ, vì để lợi dụng quyền sử dụng chiến võng của họ.
Vũ trụ quá rộng lớn, nếu gặp nguy hiểm, chờ đến khi bọn họ chậm chạp phát ra tin tức cầu cứu thì đã quá muộn. Chiến võng thì không quan trọng khoảng cách mà truyền tin tức đi, hơn nữa Trấn Thủ còn có quyền trực tiếp cầu viện quân đội gần nhất.
Bình thường khi tinh phỉ thấy mục tiêu cướp bóc có sự hiện diện của Trấn Thủ, bọn chúng sẽ thành thật rút lui, dù bọn chúng ngang ngược nhưng cũng không dám chọc đến tổ chức bạo lực như quân đội.
Cho nên rất nhiều tán tu lăn lộn trên chiến trường đến quân hàm Trấn Thủ, nếu không có tham vọng tiến thêm một bước đều sẽ lựa chọn xuất ngũ, tùy tiện gia nhập một thế lực, dựa vào quyền hạn chiến võng, cả đời ăn thơm uống cay cũng không lo.
Ánh mắt Hồ Địch lóe lên, lặng lẽ dời tầm mắt, chỉ có một mình hắn ta biết, lần này bọn họ vận chuyển hàng hóa rất đặc biệt, cho nên hắn mới cẩn thận như vậy.
Đây là tin tức tuyệt mật, nếu không bị rò rỉ ra ngoài thì hẳn là vấn đề lớn…
Ầm ầm!
Trong không gian kép, vụ nổ khủng bố đột ngột ầm vang, ở vị trí trung tâm hạm đội của thương đội, một chiếc thương hạm phát nổ một cách khó hiểu, ánh sáng hủy diệt điên cuồng kích động bốn phương tám hướng, ảnh hưởng đến toàn bộ hạm đội, màn ánh sáng phòng ngự hiện ra, tốc độ từ gấp trăm lần tốc độ ánh sáng giảm xuống cực nhanh.
“Không ổn! Địch tập kích ——”
Tiếng chuông báo động chói tai vang vọng khắp tất cả các thương hạm, những hộ vệ đang im lặng ngồi thiền tu luyện đột nhiên đứng dậy, trong tay đã nắm chặt pháp khí, trên trán mơ hồ có mồ hôi lạnh chảy xuống.
Vù vù!
Không gian chấn động, một trận đồ khổng lồ hiện lên phía trước hạm đội, những sợi tơ chằng chịt sắc bén đan xen quấn quanh, cắt đứt hoàn toàn con đường phía trước.
Đồng tử của Hồ Địch co rút mạnh, ý niệm kết nối với trung tâm của thương hạm, chủ pháo có uy năng mạnh nhất duỗi ra, một quang trụ năng lượng to lớn bắn ra, nghiền ép trận đồ.
Xoẹt ——
Trong tiếng cắt sắc bén, quang trụ dường như uy năng bất phàm lại bị những sợi tơ kia phân mảnh trong nháy mắt, hóa thành vô số vụn sáng phiêu tán.
Tất cả mọi thứ xảy ra quá đột ngột, với tốc độ của hạm đội, đội hình phía trước không thể né tránh, cũng không thể hình thành một đợt tấn công hiệu quả nữa.
Trong lòng Hồ Địch thở dài, ý niệm truyền lệnh xuống, toàn bộ tốc độ của hạm đội đột nhiên giảm xuống, rơi xuống dưới tốc độ ánh sáng, bị bài xích tiến vào hiện thế.
Họ không có lựa chọn nào khác, nếu lao thẳng qua, tất cả các thương hạm sẽ bị cắt thành mảnh vụn, cũng khó thoát khỏi cục diện bây giờ.
Hiện thế, vũ trụ lạnh lẽo ánh sáng ảm đạm, ánh sáng mặt trời chói lọi rơi xuống nơi này đã trở nên như có như không.
Thương đội vừa xuất hiện, thần niệm Hồ Địch liền trút xuống, quét ngang không gian chung quanh, ánh mắt nhất thời trầm xuống.
Mảnh vỡ của các ngôi sao khắp không gian nhanh chóng tạo thành một vòng tròn khổng lồ, ở bên trong những mảnh vỡ này, từng chiếc chiến hạm đen nhánh dữ tợn lơ lửng, rậm rạp chằng chịt, tạo thành một vòng vây khổng lồ, bao quanh chặt chẽ toàn bộ thương đội.
“Phiền phức rồi, vậy mà lại là Huyết Khô Lâu!”
Ở phía trước hạm đội, bất ngờ là một chiến hạm đỏ tươi dài hàng trăm ngàn trượng, chiến hạm giống như vô số hài cốt đỏ tươi chất đống mà thành, âm u khủng khiếp, tràn ngập hơi thở đáng sợ.
“Trấn Thủ đại nhân! Mau cầu viện, chúng ta không phải là đối thủ của Huyết Khô Lâu!”
Trong nháy mắt Hồ Địch buông tha ý nghĩ phản kháng, đột nhiên quay đầu lại nói với thanh niên. Là một người lăn lộn cả đời trong nghề này, đương nhiên hắn ta hiểu rõ Huyết Khô Lâu này cường đại như thế nào, bọn họ căn bản ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
“Hừ!”
Thanh niên Trấn Thủ đột nhiên đứng dậy, bị quấy rầy sự nhàn nhã của mình, vẻ mặt trở nên cực kỳ không vui, Huyết Khô Lâu cái gì, lợi hại đến đâu cũng chỉ là một đám đạo tặc không thành thế, còn có thể động đến hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận