Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 791: Cảnh giới hiện tại của ta là thần thông cảnh Ngũ Trọng Thiên

Trán Cảnh Húc nổi đầy gân xanh, lạc đường, lạc đường thì sao có thể khiến con thuyền trôi nổi một cách dị thường thế được? Tên khốn khiếp Long Nhị này, đúng là đã sợ đến phát điên rồi!
Grào——
Một tiếng gầm rú vang lên từ dưới đáy thuyền, thân thuyền không ngừng rung lắc, Cảnh Húc đanh mặt lại, cơ thể nhoáng một cái, bay lên không trung.
Đưa mắt nhìn xuống, vẻ mặt đông cứng ngay tức thì.
Người khổng lồ!
Một người khổng lồ vô cùng cao lớn!

Quác quác quác—
Một tòa núi kim loại cao tới ba mươi ba vạn trượng đen nhánh ẩn sâu bên trong tầng mây, mấy năm trước không biết từ đâu bay đến một đám chim ăn xác chết.
Đám yêu thú cấp thấp đó cả người phủ đầy bọc mủ, tản ra mùi tanh tưởi, sống trong chín cái đầu lâu khổng lồ.
Ong! Một con chim trống thật lớn, trên móng vuốt túm mười mấy tấn dị thú hư thối, vẫy cánh bay lên đỉnh núi, tạo ra từng trận cuồng phong, thổi đến mức khiến chín chiếc xiềng xích leng keng rung động.
Quác quác quác! Chim non bên trong đầu lâu ngửi thấy có đồ ăn ngon tới cửa, tiếng kêu chói tai trong miệng phát ra càng vội vàng hơn, nghiêng ngả lảo đảo chạy tới “lỗ mắt”.
Quác!
Chim ăn xác chết ném tàn thi dị thú xuống, tùy ý để chim non chia ăn, bản thân thì ngồi bên cạnh cửa động, đầu chim nghiêng nghiêng, đôi mắt đen nhánh nhìn chăm chú vào thân ảnh đang khoanh chân ngồi trên đỉnh núi, ẩn ẩn lộ ra sợ hãi.
Bạch Đông Lâm bế quan tu luyện ở đây mấy năm, thần quang quanh quẩn thân hình vẫn không dính bụi trần như xưa, theo từng động tác hô hấp mà ngân hà lộng lẫy quanh thân cũng lúc sáng lúc tối.
Từng viên Linh Khiếu mang ánh sáng lộng lẫy trôi trôi nổi nổi bên trong ngân hà, chậm rãi chuyển động không có quỹ đạo, mỗi một lần chuyển động xong một vòng, hơi thở này lại càng trở nên thâm trầm hơn.
“Ài, tài nguyên lại khô kiệt rồi……”
Thở dài thật sâu, một tia hiu quạnh tràn ngập kết ra gió lạnh, từ từ thổi qua chín chiếc xiềng xích thô to.
Răng rắc!
Xiềng xích đen nhánh cứng rắn nháy mắt bị nứt ra rồi đứt đoạn, cái đầu lâu treo bên trên rơi xuống tầng tầng lớp mây dày.
Quác quác quác!
Đàn chim bị kinh hãi, mấy trăm con chim ăn xác trưởng thành dốc toàn bộ sức lực, đầy sợ hãi nhìn Bạch Đông Lâm, ngay sau đó lao xuống đuổi theo tổ chim đang bị rơi, hợp lực bắt lấy xiềng xích, cố hết sức bay đến phương xa.
Hai mắt Bạch Đông Lâm hơi khép lại, vẫn chưa để ý đám chim này mà đặt lực chú ý trong cơ thể.
“Ý chí thành công bước vào cảnh giới thứ tư, thần hồn cũng đột phá thần nguyên Cửu Trọng Thiên, Linh Khiếu ẩn tàng đã mở đến mười vạn cái, thành công nạp vào bên trong sinh mệnh bản nguyên hơn một trăm hai mươi loại pháp tắc.”
“Cảnh giới hiện tại của ta là thần thông cảnh Ngũ Trọng Thiên!”
“Tấm bia đá đen nhánh…”
Thần sắc trên mặt Bạch Đông Lâm không rõ nguyên nhân, thời gian ngắn ngủi mấy năm có thể đạt đến cảnh giới này, đặc biệt là khả năng mở Linh Khiếu ẩn tàng, tấm bia đá đen nhánh bên trong thần hải không thể không góp công.
Đương nhiên ý chí cảnh giới thứ tư vì để hắn mở ra Linh Khiếu mà cung cấp rất nhiều trợ giúp.
Mấy năm nay hắn vì tu dưỡng Linh Khiếu mà tiêu hao tài nguyên có thể nói là khủng bố, tài nguyên đoạt được từ Hải Yêu nhất tộc chỉ là một phần, còn lại là hơn hai tỷ ký chủ Thiên La không ngừng cung cấp tài nguyên cuồn cuộn cho hắn.
Ký chủ Thiên La, có thể nói là sứ giả thiện bản luân hồi, sứ giả luân hồi cơ bản là biết rõ cốt truyện, mà ký chủ Thiên La nhờ có hắn thi triển hào quẻ suy đoán, lấy bản thân ký chủ làm cơ sở thu nhỏ phạm vi “cốt truyện”, nhóm ký chủ chắc là có thể biết rõ.
Thủ đoạn để đám ký chủ Thiên La này vì hắn mà thu thập tài nguyên có thể nói là dễ như trở bàn tay.
“Tấm bia đen nhánh kia cắn nuốt vài thứ, đến tột cùng là cái gì? Vật chất thần bí này thế mà có thể đề cao khả năng thông hiểu chân kinh của ta, ước chừng giúp ta rút ngắn mấy trăm năm công phu…”
Dựng Thần Chú Ma Tâm Kinh là lực lượng cơ bản của hắn, vấn đề này vẫn luôn làm hắn đau đầu không thôi, nếu có thể làm rõ được thứ gì khiến tấm bia phát sinh biến hóa, về sau mục tiêu của hắn lại phải thêm một cái nữa.
Rõ ràng không phải là do đầu của lão tổ Hải Yêu, tấm bia đen nhánh lúc đó chỉ thuận tay cắn nuốt, mục tiêu của nó vẫn là cái đồ vật khổng lồ sáu sắc hình lập phương kia.
“Bí ẩn này đợi ta hoàn thành thí luyện Cực Đạo thành công tiến vào hội nghị Cực Đạo liền dễ dàng biết được, chỉ cần trở thành thế lực cao tầng, đồ vật có khả năng nhìn đến tất nhiên sẽ không giống nhau.”
Bỏ xuống suy nghĩ, Bạch Đông Lâm chậm rãi đứng dậy, mấy thứ này đều gần trong gang tấc, lấy thực lực hiện tại của hắn chỉ cần tốn chút thời gian là có thể đạt thành.
“Nghĩ nhiều cũng vô ích, vẫn là thử trước một lần thực lực hiện giờ của ta rồi tính tiếp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận