Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 716: Tâm Chuyển Tâm Ý Chí Vạn Hóa

Một ngọn lửa màu vàng quấn quanh cơ thể hắn, tốc độ của Bạch Đông Lâm cực nhanh đến mức tạo thành tàn ảnh, trên tấm kim loại dần dần được khắc ra một trận đồ cực kỳ phức tạp. Trận đồ vừa mới vẽ xong nhưng thực tế đã được hắn mô phỏng trong Thần Hồn vô số lần rồi, với Bạch Đông Lâm, trận đồ hư ảo kia chỉ cần dựa theo quỹ tích đã định trước rồi khắc ra là được.
“Phù! Cuối cùng cũng xong rồi!”
Bạch Đông Lâm lau mồ hôi không tồn tại trên trán, nét mặt cũng thả lòng hơn trước, hắn khẽ nâng mắt nhìn Trần Trần khoanh chân ngồi trong hạch tâm trận đồ, không ngừng đổ mồ hôi lạnh thì lắc đầu rồi cất giọng an ủi:
“Thả lỏng, không cần quá căng thẳng, phải tin tưởng kỹ thuật của ta chứ, ngươi không chết được đâu!”
Ngón tay Trần Trần run lên, lão gia ơi, không phải là ta không tin ngươi mà do trận thế của ngươi làm quá lớn, lại còn rõ là kì quái, cảm giác giống như hành vi của tà đạo ma giáo vậy.
“Được rồi! Tĩnh tâm, ta bắt đầu đây!”
Bạch Đông Lâm nghiêm túc trở lại, hắn vung tay lên cao, con rối xương bắn ra rồi biến trở về kích cỡ ban đầu, bản thân hắn thì hạ xuống một tâm trận khác, khoanh chân ngồi đối diện Trần Trần.
“Tâm Chuyển Tâm Ý Chí Vạn Hóa đại trận! Khởi động!”
Hai tay nhanh chóng thi triển pháp quyết huyền ảo, miệng tụng chú văn, một lát sau, phù văn trải rộng bàn tay lập tức đập xuống đại trận dưới chân hắn.
Giống như đá tảng lăn xuống nước, trận đồ khổng lồ lập tức cuồn cuộn gợn sóng, phù văn pháp tắc lóng lánh như vô cùng vô tận, quang mang chiếu sáng toàn bộ hang động dưới lòng đất.
Bạch Đông Lâm giật mình, vội vã bước lên hư không, tầm mắt buông xuống, mi tâm hắn tỏa ra ba sắc trắng, xanh, vàng tượng trưng cho việc ba đạo Thần Hồn đồng thời mở ra Phá Hư Chi Nhãn, ngay cả Thiên La cũng ngưng tụ ra một viên cầu lấp lánh ánh sáng như đôi mắt.
Tất cả ánh mắt đều đang quan sát mọi biến hóa trong đại trận.
Vô số phù văn pháp tắc ngưng tụ, hóa thành hai luồng ánh sáng chói mắt, Trần Trần và con rối xương đều bị nó nuốt trọn.
Phù văn hóa thành tơ tằm nối liền hai quả cầu ánh sáng, hơi thở giao nhau, thông tin phức tạp cùng vật chất luân phiên dung hợp.
Bạch Đông Lâm vẻ mặt nghiêm trang, toàn lực thu thập số liệu.
Đây là một thí nghiệm liên quan đến nhiều thí nghiệm khác, sự đa dạng của các mẫu vật có thể cung cấp cho hắn càng nhiều cảm hứng, nhiều dữ liệu khác nhau, nhiều phản ứng hơn, tất cả đều là sự hỗ trợ cho việc giải mã sự thật!
“Có liên quan mật thiết đến việc khám phá cảnh giới thứ tư của ý chí.
Vật chất trong cơ thể của các cường giả đại năng là hình thức cấu thành nên các hạt thần lực.
Một trong những nguyên tắc cao nhất của pháp tắc Phá Diệt là sự thăm dò đến từ lực lượng của pháp tắc Kiếp Diệt.
Cùng với sự trợ giúp của Bát bộ chi “ngự” đối với Ý Chí Vạn Hóa.
Ảnh hưởng của sức mạnh tâm linh đối với ý chí.
Về khả năng kích hoạt để biến vật chết sống lại thì cần diễn giải lại cấu trúc Thần Hồn, tìm hiểu về mối liên hệ giữa bước nhảy vọt của tư duy và kích thước…”
Rất nhiều nghiên cứu đều liên quan đến lần thí nghiệm này, mấy thứ này nhìn như đột ngột, nhưng dưới sự điều chỉnh của hắn đã hiện lên những mối dây liên kết rất mơ hồ, hơn nữa đều được mô tả trong Thần Hồn của hắn vô số lần.
Nhưng mô tả cũng chỉ là giả định mà thôi, cho dù có hợp lý đến mấy cũng không thể có chuyện từ không thành có được, thí nghiệm vẫn là bước cần phải làm, số liệu thu được sau một cuộc thí nghiệm hữu hiệu hơn mười năm giả định trong Thần Hồn.
Thí nghiệm vừa là thực hành vừa là tiêu chí duy nhất để kiểm tra lẽ thật.
Nhưng cũng may, sau chuyện Hắc Ngục thì đã chẳng còn mấy chuyện có thể làm hắn phải phí tâm phí sức, cũng không còn nhiều thí nghiệm cần gióng trống khua chiêng để hắn ra tay, dù sao mẫu thí nghiệm thích hợp cũng không phải muốn gặp là được.
Mỗi một cường giả, trong quá trình trưởng thành đều không thể thiếu việc học tập, thăm dò, nếu chỉ học tập bề ngoài rồi mù quáng đi theo con đường cũ của tiền nhân là không được.
Kẻ học theo ta cũng phải chết giống như ta.
Đây là câu nói mà rất nhiều lão tổ, cường giả đều thích treo ở bên miệng, đương nhiên là nó cũng có lý rồi nhưng bọn hắn cũng muốn răn dạy các tu sĩ sau mình, không được ngừng tự vấn bản thân, không ngừng khám phá cái mới để tìm ra con đường mới, con đường riêng cho mình!
Oong oong oong!
Một lúc lâu sau, trận đồ khổng lồ hơi chấn động, tấm kim loại hình vuông rộng vạn trượng bỗng chốc hóa thành bột mịn, quả cầu ánh sáng của Trần Trần cũng biến mất, chỉ còn lại một quả cầu ánh sáng đỏ tươi lơ lửng trong hư không, chậm rãi xoay tròn, phía bên ngoài nó là vô số phù văn pháp tắc không ngừng chuyển động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận