Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 742: Ngưng kết thành một tầng băng

Nếu bàn về con đường tu luyện ý chí, cho dù so sánh với đám cường giả đại năng kia thì hắn cũng không rơi vào thế hạ phong! Suy nghĩ bắt đầu khởi động, không khỏi nghĩ tới đoạn đối thoại của hắn và Khương lão đầu từ mấy năm trước.

Tốc độ tu luyện ý chí của Bạch Đông Lâm đột nhiên tăng mạnh, khiến Khương tiền bối vô cùng cao thâm trong mắt hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, vì thế có một ngày hai người nói chuyện với nhau, Bạch Đông Lâm không nhịn được mà lên tiếng hỏi:
“Khương tiền bối, ý chí của Đạo rất khó ư? Có vẻ như ngài rất kinh ngạc trước tốc độ tiến bộ của vãn bối?”
Khương lão đầu nghe vậy thì sững người, đánh giá hắn từ trên xuống dưới bằng ánh mắt kỳ lạ, sau đó mới từ từ lên tiếng nói:
“Khó, đương nhiên rất khó, lão phu vốn tưởng rằng, ngươi có thể dựa vào chính mình để đột phá Chương Nhất cảnh là đã hao hết nội lực, đã đạt đến cực hạn của mình, không ngờ rằng…”
Khương lão đầu khẽ lắc đầu, trừng lớn hai mắt, nhìn Bạch Đông Lâm như nhìn một con quái vật.
“Ý chí của Đạo là lực lượng chỉ có tu sĩ đột phá cảnh giới thứ chín mới có thể lĩnh ngộ, lực lượng ý chí này, là khi tu sĩ vượt qua lôi kiếp, cấp độ sinh mệnh tiến hành quá trình lột xác, cảm ngộ vĩnh hằng chân ý đến từ sự thay đổi liên tục trong sinh tử, mới có thể thuận lợi đốt cháy ý chí, chiếu sáng ánh sáng ý chí.”
“Còn tiểu tử ngươi, dựa vào chính mình đã có thể đốt cháy ngọn lửa ý chí thì cũng thôi đi, mà tốc độ tiến bộ này, thực sự rất kỳ lạ…”
Bạch Đông Lâm nhíu mày, suy nghĩ một lát, sau đó nói:
“Nếu ý chí của Đạo này khó tu luyện đến vậy, tại sao hội nghị cực đạo lại để ta làm nhiệm vụ này? Phải biết rằng ta mới chỉ đột phá Thần Thông cảnh thôi! Còn cách Đệ Cửu Thần Ma cảnh hai đại giới nữa!”
“Tại sao bọn họ biết được ta có thể đốt cháy ngọn lửa ý chí? Chuyện này chẳng phải là làm khó ta à!”
Khương lão đầu nghe vậy thì bật cười, tức giận nói:
“Tiểu tử ngươi đã được lợi còn khoe mẽ, cũng là vì đỉnh sóng của thời đại ngươi mở ra, ngươi là đệ tử đầu tiên mở ra Cực Đạo thí luyện trong gần ba ngàn vạn năm qua, ý nghĩa phi phàm, vì vậy mới để cho ngươi chiếm được chỗ tốt như vậy!”
“Cái này nhìn thì có vẻ giống khảo nghiệm, thực tế là cho ngươi phần thưởng đấy, ngươi cho rằng, tại sao Cực Đạo Thánh Tông của các ngươi lại để ngươi đi câu Long Ngư? Tại sao lại phải phí biết bao công sức để mời lão phu đến hướng dẫn ngươi?”
“Mặc dù ngươi mới chỉ đạt Thần Thông cảnh, nhưng có lão phu tự mình ra tay, tất nhiên có thể giúp ngươi đốt cháy được ngọn lửa ý chí!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm khẽ động, không ngờ trong này còn có nguyên nhân đó, trong lòng càng tò mò, không nhịn được mà hỏi:
“Khương tiền bối, trước khi ngài già đi, ngài chuẩn bị dùng cách gì để trợ giúp vãn bối đốt cháy ngọn lửa ý chí vậy?”
Khương lão đầu không trả lời luôn, từ từ vươn bàn tay tiều tụy ra, chụp vào hư không, một hào quang rực rỡ giống như quang mang trong ảo mộng hiện lên trong lòng bàn tay ông ta.
Khí tức hư vô mờ mịt, huyền ảo khó giải thích.
Bạch Đông Lâm cố gắng cảm nhận cũng không cảm nhận được điều gì.
“Ngươi xem.”
Trong lúc Khương lão đầu nói chuyện, ông ta lại duỗi hai ngón tay ra, vẽ lên một vòng quang mang, trước sau như một, tạo thành một vầng sáng khép kín.
“Muốn giúp ngươi đốt cháy ngọn lửa ý chí, rất đơn giản, chỉ cần cắt tuyến thời gian của ngươi nhỏ ra, để ngươi ở trong vòng thời gian này không ngừng chết đi sống lại, tự nhiên sẽ nắm được vĩnh hằng chân ý, đốt cháy ý chí!”
“Một trăm triệu lần không được, vậy thì một tỷ lần, trăm tỷ lần, chỉ cần số lần chết càng nhiều, ha ha, cho dù là một con heo cũng có thể đốt cháy ngọn lửa ý chí thành công…”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm ngây ngốc, nhìn vẻ mặt tươi cười của Khương lão đầu, trong lòng không khỏi hiện lên một tia lạnh lẽo.
Sau khi hiểu rõ nguyên do, Bạch Đông Lâm cũng hiểu tại sao ý chí của Đạo của bản thân mình lại tu luyện dễ đến thế, tất cả đều là thiên phú ‘bất tử bất diệt’ ban tặng.
Trong vòng thời gian này, mặc dù tử vong rất chân thật, nhưng sau khi tái sinh, ngươi vẫn giữ lại được cảm ngộ về những gì đã trả qua, nếu ý thức chồng lên nhau, phải làm sao để cho mình không suy sụp thì mặc dù Khương lão đầu không nói rõ, nhưng muốn làm được điều này chắc chắn rất khó.
Mặc dù phương pháp này là một con đường tắt, thế nhưng nó cũng có tai hại, hiệu quả không thể sánh được với bất tử bất diệt của hắn.
‘Hóa ra ý chí của Đạo khó đến thế!’
Trong lòng Bạch Đông Lâm cảm thán không thôi, trong nhất thời, mức độ coi trọng ý chí của hắn dâng lên cao ngất, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng vì mình không cần phải trải qua sự tra tấn kinh khủng của Khương lão đầu.

Suy nghĩ trở về hiện tại, Bạch Đông Lâm lại tiến về trước một khoảng lớn, tốc độ dần chậm lại, bên ngoài thân thể ngưng kết thành một tầng băng màu u lam dày đặc, cảnh tượng trong cơ thể càng kinh khủng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận