Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 797: Chân Nhất Cổ Khí – Thế giới đa chiều

Nhắc tới cảnh giới thứ mười một, Phật quang đen kịt trong mắt Ma La không ngừng sôi trào lên, vẻ mặt cuồng nhiệt. Vì sao hắn ta lại bị người khác tính kế rơi vào ván cờ Cổ Giới, phí thời gian mấy ngàn vạn năm tháng?
Không phải là vì một trong số thần thạch ngũ sắc “Thương” đấy sao?
Không sai, với trí tuệ của Ma La, ngay lúc ở trong Thiên Địa Chi Tâm Cổ Giới, đã biết rõ mình bị tính kế.
Có thể lấy “Thương” làm mồi nhử, kết quả cuối cùng như thế, Ma La tự nhận mình thua không oan uổng tí nào.
Ma La là một người rất thông minh, nhiều nghị lực, dã tâm lớn, với tư chất của hắn ta, chỉ cần từng bước từng bước, đột phá đến cảnh giới thứ mười cũng không khó, nhưng khả năng của hắn ta không chỉ dừng lại ở đó, ở cảnh giới thứ chín, cũng đã ngấp nghé được cảnh giới mười một trong truyền thuyết rồi.
Mà tập hợp đủ thần thạch năm màu, phải trải qua rất nhiều thời đại của thế giới này, vô số năm tháng, điều duy nhất xác thực được chính là có thể đạt tới cảnh giới thứ mười một.
Rất nhiều những ý tưởng khác, thăm dò, cũng chỉ có tỉ lệ rất nhỏ bé, một trên một ngàn vạn mà thôi, muốn khám phá được cảnh giới thứ mười một, dường như không có khả năng.
“Ma Phật Chi Đạo” mới nhất của hắn ta cũng vậy.
“Ma Phật Chi Đạo? Hừ, nói nhảm!”
Hình ảnh phản chiếu hư ảo của Minh Tịnh khẽ lắc đầu, hiếm khi lộ ra sự khinh thường, hiển nhiên cảm thấy rất buồn cười đối với mộng tưởng hão huyền của Ma La.
“A Di Vô Thiên Phật! Tiểu hòa thượng Minh Tịnh, loại người như ngươi, tất nhiên không thể hiểu được tầm nhìn của bổn tọa.”
“Các ngươi cổ hủ như thế nào? Còn quan tâm thủ đoạn gì, ha ha, chỉ cần có thể đột phá cảnh giới thứ mười một, muốn giải quyết ngoại tộc, còn không phải dễ như trở bàn tay sao?”
“Ngoại tộc cũng nghĩ như vậy. Hơn nữa, những tên kia cũng không băn khoăn nhiều như thế. Cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng còn chưa tìm được thần thạch năm màu, thì ngoại tộc đã đi trước một bước rồi!”
“Ha ha, ngươi có thể tưởng tượng được kết quả của Nhân tộc lúc đó.”
Minh Tịnh nhắm mắt không nói gì, hai tay chắp lại, sắc mặt thương hại tụng niệm kinh văn.
“Hừ, không thú vị!”
“Tiểu hòa thượng Minh Tịnh, bổn tọa lần này phát hiện ra một thứ khá thú vị, thứ này, có lẽ trợ giúp rất nhiều cho bổn tọa.”
Trong lúc nói chuyện, Ma La lật tay lấy ra một chuỗi tràng hạt, vòng tay tràng hạt được điêu khắc từ bạch ngọc, tổng cộng có mười hai viên, không hiện ra một chút Phật quang nào, nhìn qua thấy rất bình thường.
“Không gian Thiên La? Cái này thật thú vị!”
Chân mày Minh Tịnh khẽ run rẩy, hắn ta đương nhiên biết chuỗi tràng hạt bằng bạch ngọc này, hơn nữa phương thức có được cũng rất quỷ dị, giống như là chuỗi tràng hạt này tự động tìm tới cửa, đáng tiếc, lại bị Ma La lấy được.
“Không gian Thiên La này rất là kỳ lạ, vậy mà ẩn chứa được sức mạnh đa chiều, trải qua sự dò xét mấy năm nay của bổn tọa, thứ này, hình như là Chân Nhất Cổ Khí trong truyền thuyết, Thế Giới Đa Chiều!”
Thần quang trong mắt Ma La rạng rỡ, nhìn chăm chú vào chuỗi tràng hạt bằng bạch ngọc trong tay, trải qua một trận chiến hung ác với Cổ Giới, Ma La đã tỉnh táo hơn rất nhiều, tuy rằng hắn ta rất tự phụ, nhưng cũng hiểu được chỉ dựa vào sức lực của một mình hắn ta, muốn tham dự tranh đoạt thần thạch ngũ sắc, không cần nghi ngờ gì, hắn ta nhất định sẽ trở thành bia đỡ đạn cho ba giới, Nhân Tộc, Dị tộc và Yêu tộc
Chuyện cổ giới, chính là một ví dụ.
Muốn chứng minh, trước hết phải có lực lượng che chở, mà thứ hắn ta đang nghi ngờ là Thế Giới Đa Chiều, một trong những Chân Nhất Cổ Khí trong truyền thuyết, nếu đoạt được nó, như vậy thì hắn ta sẽ có tư cách thực sự có thể tham dự cuộc tranh đoạt Thần Thạch năm màu.
“Điều tuyệt vời nhất chính là, chủ nhân Thế Giới đa chiều này, hình như không có thực lực lắm thì phải!”
“Ha ha ha, tiểu hòa thượng Minh Tịnh, ngươi nói xem, đây có phải là cơ hội mà ông trời ban cho bổn tọa hay không? Không! Thứ đồ chơi tên ông trời đó, cũng không có tư cách can thiệp vào vận mệnh của bổn tọa, cơ hội này, là do chính bổn tọa đoạt được! Ha ha ha…”
Ma La ngửa mặt lên trời cười to, nhấc phật quang vô tận lên, nhuộm toàn bộ không gian Thần Hải thành một mảnh đen kịt.
“A Di Đà Phật…”
Minh Tịnh nhẹ giọng thì thầm, trong mắt hiện lên sự lo lắng.
Vạn vật chúng sinh vô cùng vô tận.
Không gian Thiên La, chuỗi tràng hạt kia, đúng lúc rơi vào tay Minh Tịnh, tất nhiên không phải là trùng hợp.
Việc này là do Bạch Đông Lâm cố ý làm ra, dù chỉ mới có duyên gặp vài lần, cũng miễn cưỡng xem như người quen ra tay giúp đỡ.
Tiếc là, Bạch Đông Lâm cũng chẳng thể biết hết mọi chuyện, hắn cho rằng Minh Tịnh chỉ là một nhà sư tốt khá có Phật tính, bản tính từ bi, nào biết Minh Tịnh lại là Phật Thích Ca chuyển thế, càng không ngờ được rằng, Ma La sẽ đoạt xác Minh Tịnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận