Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 679: Đấu vượn

Lời này của Minh Không chân thật đáng tin, hơn mười đại năng dần lộ vẻ tàn nhẫn, bọn họ không có lựa chọn, bọn họ đã sớm gắn bó với sinh tử của Bích Du cung. “Thuộc hạ tuân mệnh!”
“Giết!”
Minh Lam làm gương cho binh sĩ, hóa thành ánh sáng bạc bắn ra, thân hình điên cuồng tăng vọt, tới gần trước người Thủy Vượn Vương đã hóa thành bản thể, là một con Minh Hống mắt bạc dài đến gần mười vạn trượng!
Gừ grào!
Hơn mười đại năng Bích Du cung cùng nhau lao tới, đều hiển lộ ra bản thể khổng lồ, gào rú dữ tợn, khí tức khủng bố quấy cho không gian thứ nguyên hỗn loạn không chịu nổi.
Không cần biết tu vi cao hay thấp, chiến lực bản thể Yêu tộc vẫn mạnh hơn hóa thân hình người nhiều. Chỉ có phần nhỏ Yêu tộc lựa chọn khí tu thì chênh lệch này mới có vẻ bé nhỏ.
Đối mặt hơn mười đại năng Thần Ma vây công, thậm chí còn thêm một Minh Lam cũng không khiến Thủy Vượn Vương sợ hãi, chiến ý còn càng điên cuồng tăng lên, khí tức khủng bố hóa thành vòi rồng ngưng thật, bao phủ quanh thân.
Chiến đấu! Hắn cần chiến đấu!
Chỉ có lại đột phá một tầng cảnh giới mới có thể đánh bại Minh Không như hổ rình mồi bên kia!
“Băng Diễm Hành Khúc, Đấu Vượn!”
Thủy Vượn Vương am hiểu quy tắc tính thủy nhất, cũng lĩnh ngộ ra hình thái băng, lại mượn ‘băng’ thế ‘địa’, thấu hiểu ra một trong tứ đại hình thái vật chất – Cố.
Dùng huyết mạch thiên phú tính thủy thấu hiểu tam đại hình thái vật chất gồm khí, dịch, cố. Ngược dòng thành ‘hỏa’, bởi vậy thấu đáo trạng thái plasma.
Thủy Vượn Vương thi triển ra hình thái chiến đấu cực mạnh, hóa thành Đấu Vượn, trong thân thể cao lớn nháy mắt sôi trào vô cùng vô tận thần lực, mỗi phân tử thần lực được ý chí thống ngự lóng lánh bốn màu.
Bốn màu sắc khác nhau đại diện cho ký hiệu quy tắc ‘địa, phong, thủy, hỏa’ huyền ảo chậm rãi hiện lên sau lưng Thủy Vượn Vương, nhanh chóng xoay tít, hóa thành bốn bánh xe ngọc sáng bốn màu, loáng thoáng hòa quyện, thần khu được ánh sáng bốn màu chiếu rọi, hình thái phân tử thay đổi liên tục không ngừng.
Trong nháy mắt, Minh Lam và chúng đại năng đã xuất hiện trước mắt Thủy Vượn Vương, vô số công kích khủng bố trút xuống.
“Giết!”
Thủy Vượn Vương nắm chặt Toái Hải, không lùi mà tiến. Lúc này hắn ta đã quên sạch hết thảy, trong lòng chỉ còn lại chiến ý điên cuồng và ‘tâm vượn’ rít gào!
Rầm rầm ruỳnh!
Không gian thứ nguyên rung động kịch liệt, pháp tắc lui tán, quy tắc hiển hóa, ánh sáng vô cùng vô tận bắn ra bốn phương tám hướng, sặc sỡ phức tạp, điên cuồng khuếch trương thành những cụm sáng tròn thật lớn lan tràn trăm ngàn dặm, bao trùm toàn bộ thú ảnh không ngừng lấp lóe.
Minh Không nheo mắt, quan sát thật kỹ cảnh tượng chiến đấu kịch liệt trong quầng sáng kia. Mà phía sau, vô số xiềng xích màu bạc tràn ra, trói chặt hơn mười con thủy vượn.
Hắn ta không thể ra tay, hắn ta cần tích tụ lực lượng, chờ Thủy Vượn Vương suy yếu là hắn có thể trấn áp, phong ấn đối phương. May là hiện tại mọi thứ đều còn nắm vững trong tay, tuy rằng thiên phú chiến đấu của Thủy Vượn Vương vô cùng khủng bố, nhưng đồng thời đối mặt hơn mười cường giả Thần Ma cảnh vẫn thoáng bị áp chế.
Cách đó không xa, Hải Yêu mặc hắc bào nặng nề di chuyển trong Thứ Nguyên Phong Bạo, đôi mắt lạnh lùng quan sát hết thảy từ đầu tới đuôi, lại không mảy may tham dự.
“Xích Giao, ngươi cảm thấy Bích Du cung có thể giải quyết chuyện này thành công sao?”
Ý niệm của Hải Yêu mặc áo choàng đen vô thanh vô tức giao hòa một chỗ.
“Hừ! Thành công thì thế nào? Người biết chuyện là Thủy Vượn Vương còn tồn tại, chuyện lớn như vậy mà bọn họ vẫn luôn giấu diếm tộc ta, hiện tại ta hoài nghi Bích Du cung có còn giá trị hợp tác không.”
“Ta cũng không muốn bị đám ngu xuẩn này liên lụy!”
“Khà khà, ngươi nói rất đúng. Đám ngu xuẩn này còn chẳng thể làm được chuyện căn bản nhất là giữ bí mật, đã không còn giá trị tiếp tục tồn tại nữa. Ta nghĩ tộc trưởng đại nhân cũng sẽ đồng ý với chúng ta.”
“Tìm cơ hội lợi dụng bọn họ một lần cuối cùng đi, sau đó có thể vứt bỏ.”
“Thế là tốt nhất, nhưng phải xem bọn chúng có thể vượt qua kiếp nạn này thành công không…”
“Hai vị, các ngươi còn muốn xem kịch tới khi nào?”
Minh Không bình tĩnh nói, đôi mắt lấp lánh ánh bạc lẳng lặng nhìn hai Hải Yêu khoác hắc bào bên này. Thân ở cùng một chiến tuyến, không phải nên trợ giúp lẫn nhau ư?
“Thôi, chúng ta ra tay đi Xích Giao, tránh đêm dài lắm mộng, chẳng may thật sự dẫn Thần Đình tới thì phiền toái lớn lắm!”
Xích Giao nhướng mày, liếc nhìn Minh Không còn đang nhàn nhã bên kia, đáy mắt hiện lên một tia không vui, tuy tình hình chiến đấu trước mắt thoạt nhìn có lợi với Bích Du cung, nhưng không thể loại trừ khả năng ngoài ý muốn.
Không phải bọn họ đang giúp Bích Du cung, mà là giúp tộc của mình. Xích Giao thuyết phục bản thân như vậy, sau đó gật đầu.
“Được, lên đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận