Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1958 - Nguyên Sơ Hắc Quang (2)

Sau khi rong ruổi hồi lâu, nhóm người siêu thoát Tai họa đen tối cuối cùng cũng dừng lại và đứng trước một tấm bia đá tăm tối không có chữ.
Sắc mặt Hắc Nguyên hơi nghiêm trang, hắn ta tiến lên hai bước, áp lòng bàn tay vào tấm bia đá, thấp giọng lẩm bẩm.
Vù vù!
Không gian sương đen vô tận run rẩy chấn động, sương đen vô biên hội tụ lại, xoay tròn rồi ngưng kết thành trạng thái sền sệt như chất lỏng, trong chất lỏng tăm tối nổi lên một luồng ánh sáng đen như ẩn như hiện.
Nhìn kỹ vào đó, bên trong luồng ánh sáng đen có một bóng người mơ hồ vặn vẹo cuộn mình, lồng ngực chậm rãi phập phồng, tựa như có thể phá vỡ ánh sáng xông ra bất cứ lúc nào.
Bùm——
Một gợn sóng vô hình dâng trào cho đến khi vượt qua ranh giới cảm nhận, quay đầu nhìn lại, bóng người mơ hồ kia đã mở hai mắt ra, ánh mắt trống rỗng vô hồn, không có bất kỳ dao động cảm xúc nào, khiến cho người ta nhìn thấy mà sợ hãi.
“Các ngươi đã tới rồi à.”
“Chúng ta, tham kiến Nguyên Sơ Hắc Quang đại nhân!”
Một nhóm người siêu thoát Tai họa đen tối, bất kể là cấp Khái Niệm hay là cấp Tự Sự, đều tỏ vẻ kính trọng và khom người hành lễ trước Hắc Quang.
Nếu như có người siêu thoát vạn tộc nhìn thấy cảnh này, chắc chắn người đó sẽ cực kỳ kinh ngạc và cảm thấy vô cùng lo lắng bất an.
Nguyên Sơ Hắc Quang, không phải nàng ta đã chết rồi sao?
Nguyên Sơ Hắc Quang là vị Tai họa đen tối đầu tiên đạt được siêu thoát từ thời xa xưa, cách đây rất lâu về trước, thực lực của nàng ta đã từng vượt trên tất cả người siêu thoát, ở năm tháng hết sức lâu đời trước đây, nàng ta đã từng giao chiến cùng chủ nguyên điểm của vạn tộc.
Chủ nguyên điểm cũng là một vị cực kỳ hùng mạnh tồn tại ở thời đại rất lâu trước kia, có lai lịch hết sức thần bí, nguyên điểm Lam Tinh chính là do ngài một tay sáng lập.
Nhưng chưa từng nghĩ tới, chủ nguyên điểm ngã xuống, nhưng Nguyên Sơ Hắc Quang này lại không hề chết đi, mà vẫn đang sống trong bóng tối, đã lâu không hiện thế, nhất định là có mưu đồ kinh thiên động địa.
“Phụ thần đại nhân, ngài, thành công rồi sao?”
Giọng điệu Hắc Nguyên kích động, lúc nhìn Hắc Quang, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ sùng bái, đây không phải vì chênh lệch thực lực nên sinh ra tình cảm, mà là do giữa hai bên có một mối liên kết không thể tách rời.
Nguyên Sơ Hắc Quang chính là đầu nguồn tồn tại của Hắc Nguyên, nếu không có Hắc Quang thì sẽ không có Hắc Nguyên, đây là quan hệ nhân quả khóa chặt vào nhau.
“Ha ha, tất nhiên là thành công rồi.”
Ánh mắt Nguyên Sơ Hắc Quang lóe sáng, thân thể chuyển động, như thể muốn thay đổi một tư thế thoải mái, dẫn tới làn sóng nước kỳ dị bên ngoài thân thể “Hắc Quang” khẽ run lên.
“Ta, đã chứng đạo được logic!”
Lời này vừa nói ra, cho dù đông đảo người siêu thoát đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng không khỏi đình trệ khí tức, đôi mắt cụp xuống, chính là không dám nhìn thẳng vào bóng dáng của Nguyên Sơ Hắc Quang nữa, vẻ mặt càng thêm cung kính.
“Tuy rằng ta đã đi đến bước cuối cùng này, nhưng suy cho cùng vẫn là dựa vào ngoại vật, lập trường logic cũng cực kỳ không ổn định, còn cần thêm thời gian để dung hợp và tiêu hóa hoàn toàn hắc quang này.”
“Trong khoảng thời gian này, các ngươi hãy sống yên ổn một chút, chờ đến lúc ta thành công xuất quan, vạn tộc cùng lắm chỉ là châu chấu sau thu, chỉ cần một bàn tay là có thể diệt sạch.”
Giọng nói của Nguyên Sơ Hắc Quang có ẩn chứa ý cảnh cáo, ngay lúc này nàng ta đang ở thời kỳ mấu chốt nhất, nếu thu hút tầm mắt chú ý của vạn tộc, rất có thể sẽ dẫn tới sự chuyển hóa của nàng ta bị gián đoạn, vậy thì xem như thất bại trong gang tấc và sẽ không có cơ hội đạt tới logic.
Để vạn tộc nhảy nhót thêm một lúc nữa đi, chỉ cần nhẫn nhịn qua khoảng thời gian này, tất cả đều chỉ là lũ gà đất chó ngói mà thôi, nàng ta chỉ tiện tay là có thể diệt trừ sạch sẽ.
“Phụ thần, ta biết phải làm thế nào rồi!”
Hắc Nguyên cúi người, chậm rãi dằn xuống vẻ phấn khích trong đôi mắt đỏ tươi, tâm tư xáo động cũng bình tĩnh trở lại.
“Chúng ta nhận lệnh!”
Bà Luân Sát Đế, Azathoth và những người siêu thoát Tai họa đen tối khác, bất kể chúng có âm mưu tính toán gì, lúc này đều thành thành thật thật, không dám làm trái ý vị người siêu thoát logic tương lai này.
Che chắn cho Nguyên Sơ Hắc Quang dung hợp “hắc quang” và thăm dò logic, đây mới là mục đích chân chính của cuộc xâm lược lần này của Tai họa đen tối.
Chạm đến logic, chắc chắn sẽ lộ ra những hiện tượng khác thường không thể lường trước được, động tĩnh này có thể lớn, cũng có thể nhỏ, nhưng không thể nào tránh được tai mắt của nhóm người siêu thoát vạn tộc.
Đặc biệt là hai người Hoang và Diệp, họ chung tay hợp sức công kích, mơ hồ đã có thể chạm đến “logic”, do đó họ vô cùng nhạy cảm với sự biến động khác thường của logic.
Bạn cần đăng nhập để bình luận