Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1988 - Người mộ hậu (3)

Cho dù như vậy, xu thế mở rộng của Tiệm cầm đồ Vạn Giới cũng không có dấu hiệu hòa hoãn, trái lại càng ngày càng nghiêm trọng, mỗi giây mỗi phút đều bắt lấy, tập trung lượng lớn chư thiên, cũng mở ra con đường trao đổi tài nguyên.
Tuy vẫn là thu thập năng lượng, nhưng mục đích lại âm thầm có biến hóa, hắn muốn tái hiện hành động vĩ đại ở Chư Thiên Thái Hạo lúc trước, lấy hơi thở năng lượng lây dính ý thức bản ngã, thay đổi vật chất chư thiên từng chút một, cũng dùng cái đó để dung hợp với ý chí chư thiên.
"Phương pháp này hẳn là có thể, có thể khiến cho ta càng dễ dàng thăm dò sức mạnh dòng xoáy hơn."
Đè xuống tâm tư, Bạch Đông Lâm thu hồi ánh mắt, khí tức lại trở nên mịt mờ không thể nhận ra, bên dưới bề ngoài bình tĩnh là con sóng cuộn trào mãnh liệt, mỗi giây mỗi phút đều có một tài nguyên có thể so với chư thiên bị hắn cắn nuốt hầu như không còn.
Những quân lương ấy là sự tích lũy trong khi phân thân tha ngã và Tai họa đen tối giao chiến trong năm dài tháng rộng, một phần là thu hoạch chiến trường, một phần là hài cốt chư thiên bị phá vỡ, số lượng khổng lồ đến cực điểm, chờ hắn hoàn toàn tiêu hóa xong là thực lực có thể tiến thêm một bước lớn.
Vù vù!
Ngôn Tố Chi Thư rung động vù vù chậm rãi an tĩnh lại, hồng quang mặt ngoài nhộn nhạo như sóng nước, một tin tức tọa độ cực kỳ phức tạp hoàn toàn hiện lên.
"Đi..."
Tiếng nỉ non trầm thấp vang lên bên tai mọi người, đợi quay đầu lại nhìn lại, thân hìnhcủa Bạch Đông Lâm trên đỉnh núi Ngọc Kinh đã biến mất không thấy gì nữa.
Lúc này cũng giống như trước kia, còn phải dựa vào chính hắn.
Vạn tộc chư thiên vô tận, ngoài cùng biên giới hẻo lánh, Toàn Tí tầng thứ nhất, địa chỉ ban đầu của Loan Hồng Xích Cực Toàn Tí đã mất đi trong chiến hỏa.
Chư Thiên Thái Hạo có thể là khu vực chư thiên duy nhất may mắn thoát khỏi kiếp nạn, những người còn lại đều vĩnh viễn tiêu tán.
Răng rắc!
Thời Không Tuyệt Đối kiên cố đột ngột hiện lên một khe nứt tối đen, vết cắt bằng phẳng, như đao phong xẹt qua.
Nét mặt Bạch Đông Lâm tự nhiên, chậm rãi bước đi thong thả, dừng trên một “đại lục Tinh Hồng”. Dư quang khóe mắt thoáng nhìn, thì ra là một thi hài tràn ngập khí tức không rõ ràng, hắn đang dừng trên một bộ lông của đối phương.
Một bộ lông bình thường, đường kính cũng chừng mấy triệu tỷ km, nói là đại lục cũng không quá.
Đáng tiếc, Bạch Đông Lâm không biết là nhánh tồn tại Bỉ Ngạn nào đến từ trong vạn tộc, chết rất triệt để, tinh hoa thi hài mất hết, hiện giờ túi áo phồng lên, tâm tư cũng rất khó nhắc tới cắn nuốt.
Dù sao, lúc này ở đây cũng không chỉ có một mình hắn, mở to miệng cắn nuốt, không khỏi có chút ảnh hưởng hình tượng quang huy cao lớn của mình.
“Xem ra, ta là người đến cuối cùng.”
Bạch Đông Lâm cảm giác lan tràn, khóa chặt một đám bóng dáng ẩn nấp, chỉ là thoáng kinh ngạc một lát, liền nghĩ ra nguyên do.
Đương nhiên không phải tốc độ của hắn quá chậm, hắn trực tiếp từ nơi hôi tịch, khóa chặt tọa độ giáng xuống, có thể nói là giây lát lướt qua, thuận tiện mau lẹ đến cực điểm.
Sở dĩ những người khác tới trước một bước, chỉ có một khả năng, đó là tọa độ của Ngôn Tố Chi Thư hiện ra chậm chạp rất nhiều, làm tán loạn bản chất siêu thoát, hoặc ít nhiều vẫn có chút ảnh hưởng.
“Đạo hữu, cuối cùng lại gặp nhau rồi!”
Tín Tức Chi Nguyên còn có Kiếm Thú bên cạnh cảm giác được Bạch Đông Lâm không chút che giấu khí tức, mặt đầy vui vẻ, vội vàng đi tới, hàn huyên đôi lời.
Nói ra, cách lần trước từ biệt, mấy người cũng có gần ngàn tỷ năm chưa gặp mặt.
“Ha ha, là rất lâu không gặp, sau khi xong chuyện phải tụ tập một phen.”
Bạch Đông Lâm mỉm cười gật đầu, đám người Tín Tức Chi Nguyên đợi hắn là tốt lắm rồi, hắn tự nhiên sẽ không phải không biết tốt xấu, mặt lạnh đối với người ta.
Trong tay hắn nắm giữ tin tức của Ngôn Tố Chi Thư, tự nhiên không thể gạt được hai người, thậm chí lúc trước từng màn xảy ra ở thế giới trong cơ thể Nguyên Mật Chân Chủ, đều bị tồn tại Bỉ Ngạn của Thái Hạo xem ở trong mắt.
Lại nói tiếp, Kiếm Thú cũng không phải chưa từng có suy nghĩ với Ngôn Tố Chi Thư, chỉ là theo Bạch Đông Lâm gia nhập tổ chức Chấp Kiếm Giả, liền tạm thời ém xuống tâm tư. Thẳng đến sau này, thông qua đủ loại quan sát, sau khi xác định thân phận Hành giả nguyên điểm của Bạch Đông Lâm, hắn ta càng không dám nảy sinh suy nghĩ sai lệch.
Tín Tức Chi Nguyên tay cầm Hỗn Động Chi Thư, chỉ có một danh ngạch, Kiếm Thú đi theo trái phải, là vì để phòng bất trắc, để tiếp ứng trợ lực.
“Mọi người đến đông đủ rồi, chư vị, hiện thân đi!”
Ầm ầm ầm!
Từng bóng dáng bước ra từ trong bóng đen hư vô, khí tức bày ra, ý chí đan xen, trong khí cơ vô hình đan xen, khiến cho Thời Không Tuyệt Đối dập dờn lên tầng tầng gợn sóng, nơi sóng gợn đi qua đều có thứ gì đó bị chấn thành hư vô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận