Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1203: Đá rơi “người trung gian” xuống

Sức mạnh Thứ Nguyên vô cùng vô tận, hơn nữa còn là nguồn năng lượng của rất nhiều thế giới, Bạch Đông Lâm cũng thử cắn nuốt sức mạnh Thứ Nguyên, đáng tiếc tạm thời còn chưa làm được.
Tất cả sẽ có ý nghĩ tìm kiếm cầu nối thay thế, đá bay cái "Người trung gian", trực tiếp chuyển hóa sức mạnh Thứ Nguyên vào trong cơ thể hắn.
Dòng sông u tối cực kỳ đặc biệt, chính là một cây cầu vô cùng thích hợp.
Dòng sông u tối hấp thu chuyển hóa sức mạnh thứ nguyên đủ để cung cấp một triệu lẻ một tầng vị diện, hơn nữa có thể còn không phải là cực hạn của nó.
Nếu cướp lấy dòng sông u tối, trải ở trong Ám Giới để liên kết vô hạn với không gian Thứ Nguyên, thật giống như là giá một máy bơm công suất cao, không lúc nào không ngừng hấp thu năng lượng trong không gian Thứ Nguyên cho hắn.
Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến hắn ngứa ngáy khó nhịn.
Mặc dù quá trình này có thể rất khó khăn, nhưng miễn là có ý tưởng này, can đảm thực hiện thì luôn luôn có khả năng thành công.
Vì vĩnh viễn không ngừng trưởng thành, hắn không ngại đi thăm dò nhiều hơn, nếu thành công, không thể nghi ngờ sẽ hưởng lợi không ngừng.
Thời gian trôi qua, khi Bạch Đông Lâm cắn nuốt một phương vị diện, quân chủ vực sâu cũng đánh thức tất cả quân chủ ngủ say trong nhiều thời đại, trên dòng sông u tối lập tức mạnh mẽ dậy sóng màu đỏ tươi.
Rống rống rống!
"Oa a a! Nhân tộc! Các ngươi bắt nạt ma quá nhiều!”
“Không chết không thôi!”
“Không chết không thôi!"
“Tốt một cái không chết không thôi!”
“Hừ, các ngươi cho rằng mình có thể còn sống đi ra khỏi vực sâu vô tận sao?”
Tầng thứ chín ngàn vạn của vực sâu vô tận, ác ma có thể đến chỗ sâu nhất của dòng sông u tối, hư không vỡ vụn, từng bóng người có hơi thở hung ác nhảy vọt vị diện mà đến, ánh mắt lạnh lùng, liếc nhìn sóng lớn mạnh mẽ của dòng sông u tối.
Nước sông màu đỏ tươi cuồn cuộn khuấy động, hung thần dữ tợn, dáng vẻ kỳ lạ của ác ma vực sâu đứng bên trên hắn, lãnh chúa vực sâu ít nhất không dưới mấy trăm triệu.
Hơn mười vị quân chủ vực sâu có ma thân vô cùng to lớn lan tràn mấy năm ánh sáng, một nửa trong đó đều vô cùng già nua, toàn thân quanh quẩn hơi thở năm tháng thật sâu, bọn hắn là người vừa mới thức tỉnh sau giấc ngủ say.
“Ai, ngủ say mấy ngàn triệu năm, vốn tưởng rằng khi tỉnh lại chính là trận chiến cuối cùng… Phất Lâm, các ngươi làm quá tệ!”
Xương trắng dày đặc, đây là quân chủ vực sâu được tạo thành từ vô số thi hài, đầu lâu trải rộng toàn thân đồng thời mở miệng, giọng nói khàn khàn tang thương, lộ ra vẻ mệt mỏi. Khe hở mắt xanh biếc vô cùng vô tận quét qua đám quân chủ Phất Lâm tràn đây vẻ oán độc, nếu là trường hợp khác, chỉ sợ những quân chủ hung ác này sẽ xông lên đánh trước.
“Tử Cốt đại nhân, hiện tại không phải lúc tranh luận, việc khẩn cấp trước mắt vẫn nên ngẫm lại xem phá thế cục này như thế nào đi.”
Giọng điệu của Phất Lâm lạnh lùng, không có sự kính trọng nào với Tử Cốt, vai vế của lão đầu này cực cao, đến từ thời đại thượng cổ, nhưng cũng là quân chủ Thập Cảnh, hắn ta có chỗ nào yếu hơn đâu, thậm chí thọ nguyên lại dồi dào hơn, thực lực đang ở thời điểm cao nhất, làm sao phải e ngại?
Về tôn sư trọng đạo, Nhân Tộc làm tốt nhất, cũng coi trọng tình cảm nhất. Cho dù ở tình huống thực lực ngang nhau, bọn họ đều kính trọng những người thế hệ trước đã phấn đấu một đời, lúc sắp chết còn muốn để lại thân thể bị tàn phá giúp đỡ các thế hệ sau.
Dị tộc là loại người hung ác vô tình vô nghĩa, cường giả vi tôn là tư tưởng cường giả đứng đầu từ trước tới nay.
Hai quân cách nhau một dòng sông u tối, giằng co mà đứng. Mặc dù Nhân Tộc một bên chỉ có hai mươi mấy người, chỉ là một hạt muối giữa đại dương mấy trăm triệu ác ma vực sâu nhưng khí thế lại gần như hơn một bậc.
Ken két.
Vô số sát ý dày dặc chảy xuôi, hơi thở hung ác dâng trào xen lẫn không ngừng đụng vào nhau rồi tan rã, từng phiến từng phiến hư không bị bốc hơi.
Ô ô!
Tiếng kêu ô ô yếu ớt, một trận gió lạnh gào thét mà qua, ý chí vực sâu bị thương nặng hoàn toàn thức tỉnh, sức mạnh còn sót lại của vị diện vực sâu được thêm vào đại quân ác ma phía trên, đồng thời có một sự áp chế vô hình trên người nhóm lão tổ Nhân Tộc.
Vẻ mặt Huyết Đồ hơi thay đổi, liếc người đứng đầu Quỷ Phủ, khẽ gật đầu, nhanh chóng kết đọng pháp quyết trong tay.
"Tế kì!”
Vù vù! Hư không chấn động, từng tấm vải rách bị máu tươi thấm nhuộm bắn ra, tổng cộng chín tấm, gào thét quanh quẩn trên đỉnh đầu chúng lão tổ. Một ý chí kiên nghị vĩnh viễn không khuất phục tràn lan lan tràn, rất nhiều bóng dáng thần ma mơ hồ không rõ lóe lên, ý chí sâu sắc vốn đã suy yếu không chịu nổi lập tức bị ngăn cách ở bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận