Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 451: Khí tức diệt kiếp

Thân thể Vu Quảng Lăng bắt đầu trở nên mờ dần, giống như không còn ở thế giới này, cả người như đang ở vạn giới. Đây là thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của lão ta!
Khí cơ của huyết ngọc hài cốt bao phủ toàn bộ phía dưới, lão ta trực tiếp từ bỏ dự định chủ động công kích, thi triển phòng ngự theo bản năng.
Tiên pháp là bí pháp khí tu cao hơn một cấp bậc so với thần thông của thể tu, có thể vận dụng pháp tắc.
Khí tu, pháp thuật, tiên pháp.
Thể tu, bí thuật, thần thông.
Hài cốt huyết ngọc nắm chặt Tử Triệu, bước ra một bước, kiếm ý tối cao đáng sợ xé toạc bầu trời.
“Kiếp diệt, Kiếp diệt!”
Một cỗ khí tức hủy diệt cùng với kiếm ý quẩn quanh hài cốt huyết ngọc.
Tử Triệu kịch liệt vang lên, như không chịu được loại khí tức này, hồng quang tỏa sáng, trường kiếm tối đen như mực lập tức biến thành một thanh đao đỏ như máu.
Khi hài cốt huyết ngọc chậm rãi nâng cánh tay lên, khuôn mặt già nua của Vu Quảng Lăng tái nhợt.
“Kiếp diệt, Kiếp diệt!”
“Làm sao có thể là loại hủy diệt này, khó trách khó trách, đời này của ta coi như xong…”
Ngay lập tức lưỡi kiếm đỏ như máu rơi xuống, thiên địa tĩnh lặng còn vạn vật thì dừng lại.
Ảo ảnh trong thiên địa quay cuồng bao quanh Vu Quảng Lăng giống như một tấm gương, lần lượt vỡ nát và tan biến như những mảnh ánh sáng.
Ánh mắt Vu Quảng Lăng đông cứng lại, rất nhiều bóng người đứng trong vạn giới đồng thời biến mất, một luồng khí tức hủy diệt kỳ lạ mang theo mối liên hệ không thể giải thích được lan tràn rồi hạ xuống.
Ở nơi sâu thẳm ẩn trong tâm can, phổi và thận của Vu Quảng Lăng sau khi sống lại đột nhiên phát ra một cỗ khí tức hủy diệt từ bên trong, cả người lập tức hóa thành tro tàn.
Đại năng nửa bước Quy Nhất… Vu Quảng Lăng đã chết.
Lão ta bị một kiếm của hài cốt huyết ngọc chém chết, chết một cách sạch sẽ!
Phía xa xa ở đằng sau bị dư âm quét qua, cả người Bạch Đông Lâm biến thành hư vô đã sống lại, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi.
Con mẹ nó, hài cốt đại lão này thật tàn nhẫn, ngay cả hắn mà cũng bị chém giết! Nhìn hẻm núi khổng lồ phía xa trải dài trước mắt, thật may là Niên Niên đã đuổi theo La Sa, nếu không thì cũng bị vạ lây rồi.
Tuy rằng hài cốt đại lão này rất mạnh, nhưng cũng hoàn toàn mất kiểm soát, mỗi đòn tấn công đều dốc toàn lực.
Lần này, hắn tiêu hao quá nhiều máu, thế nhưng còn chém ra một luồng khí tức kinh người, mà cỗ khí tức này có chút quen thuộc.
Ngày trước trên lớp băng vĩnh cửu của Cổ Giới, Ma Kiếm – người mà hắn từng gặp qua một lần cũng mơ hồ mang loại khí tức khủng bố này.
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm nhất thời thay đổi, suy nghĩ vừa động, Tử Triệu đã bay trở lại Huyết Hải, hài cốt huyết ngọc hóa thành mặt dây chuyền đáp xuống lòng bàn tay hắn lần nữa.
Nhìn kỹ, nó giống như một bộ xương được tạc từ huyết ngọc, ngoại trừ một cái lỗ nhỏ trên đỉnh đầu, đó là nơi Bạch Cốt phu nhân sinh ra, còn những thứ khác đều rất hoàn mỹ.
Bạch Đông Lâm đột nhiên cau mày, hắn tìm thấy một vết nứt nhỏ xung quanh cái lỗ trên đỉnh đầu của bộ xương.
Hắn chưa từng thấy qua vết nứt này, xem ra hài cốt đại lão có khí tức kinh người cũng không phải không bị tiêu hao.
Tốt hơn là sau này hắn nên ít dùng con át chủ bài này lại.
Bạch Đông Lâm dựng thẳng trường đao, xé lồng ngực ra, kính cẩn nhét bộ hài cốt vào trong.
Phù!
Niên Niên quay trở lại, trên tay ôm La Sa với khuôn mặt nhợt nhạt, theo sau đó là Liên Tâm mang bộ dạng uể oải, nàng ta đã tỉnh lại.
“Sư, sư đệ, ngươi không sao chứ?”
Vẻ mặt Liên Tâm nhăn nhó, hai tay nhỏ bé không biết đặt ở chỗ nào, nàng ta vẫn không tin Bạch Đông Lâm giả mạo sư đệ của mình.
Bạch Đông Lâm nở nụ cười, gật đầu với Liên Tâm, cho nàng ta một ánh mắt yên tâm.
Ánh mắt Niên Niên ngưng trọng nhìn quét qua hẻm núi khổng lồ, khí tức đáng sợ ẩn chứa trong đó khiến tim nàng ta đập liên hồi không ngừng, nàng ta nhìn Bạch Đông Lâm nói:
“Tiểu quỷ, đây là có chuyện gì? Lão đầu kia đâu?”
Bạch Đông Lâm giang hai tay ra, biểu thị chính mình cũng không rõ. Nhìn khuôn mặt đầy suy sụp của La Sa, hắn cười nói:
“Ha ha ha, La đại thiếu gia, thế nào rồi? Hiện tại là vận khí ai tốt đây hả?”
La Sa nhíu mày đè nén lửa giận trong lòng, không biết Bạch Đông Lâm này dùng biện pháp gì mà giải quyết được Vu lão, khiến hắn ta rất kiêng kỵ, cũng không dám lên tiếng. Ngẩng đầu nhìn hố đen vặn vẹo trên bầu trời, hắn ta hét lớn:
“Gia phụ La Điện chính là đại năng Quy Nhất đệ lục cực cảnh!”
“Cái gì?”
“Gia phụ La Điện…”
Chát, Bạch Đông Lâm tát La Sa một cái ngã xuống đất, La Sa bị Niên Niên phong cấm toàn bộ tu vi. Sau khi ăn một tát kia, hai má hắn ta nhất thời sưng lên.
“La cái gì mà la? Phụ thân ngươi chết rồi nên ở đây khóc tang à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận