Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1789 - Ba sợi tóc vàng (4)

Lúc này, nói không chừng đã có cường giả Tai họa đen tối cảm giác được biến hóa của lối đi thời không, mà bước vào trong đó, có thể giáng lâm đến đây bất cứ lúc nào.
Cùng cảnh gia nhập vào trận này sẽ đẩy sự việc đến một tình cảnh không biết không thể khống chế, Ngục chủ biết rõ điểm này, tự nhiên không dám thất lễ, dáng người chợt chuyển động, nhào về phía Lý U, bàn tay lấp lóe hắc quang, xuyên qua thời không bay thẳng đến “Hồ sơ thời gian” của Lý U.
Hồ sơ thời gian là chỉ dấu vết quá khứ để lại bên trên dòng sông thời gian bắt đầu từ khi sinh linh sinh ra, sau khi đột phá đến thập nhất cảnh, sinh linh sẽ kiềm chế dòng thời gian, dung hợp dấu vết rải rác trên các tiết điểm thời gian trở thành “nguyên điểm tồn tại” duy nhất.
Chỉ cần bắt được dấu vết tồn tại của Lý U, Ngục chủ có thể rời khỏi lối đi thời không ngay lập tức, bất kể Lý U có giãy giụa tự diệt thế nào, hắn ta vẫn có thể mượn nhờ dấu vết làm neo điểm, giáng lâm vào thời không trong quá khứ, tùy ý bắt lấy Lý U.
“Hú hú hú!”
“Khặc khặc khặc -- “
“Hơi thở thơm ngon, Chư Thiên Thái Hạo?”
Không tốt! Đến nhanh quá!!
Ngục chủ quá sợ hãi, cuối cùng có bóng dáng bị vặn vẹo kinh khủng dậm chân đến đây theo lối đi thời không, tỏa ra khí tức khủng bố, làm thời không vặn vẹo chung quanh dồn dập mẫn diệt.
“Đồ láo toét! Chết đi cho ta!”
Bị ba khí cơ cùng cảnh khóa chặt lại, khiến vong hồn Ngục chủ sợ hãi tột độ, nhưng vẫn không hề từ bỏ con vịt sắp đến miệng, bàn tay lớn xiết chặt, bóp chết Lý U, bàn tay đưa vào thăm dò dòng sông thời gian, chộp tới dấu vết quá khứ.
“Không có? Tại sao lại có thể như vậy? Không thể nào, không thể nào. . .”
Ngục chủ ngây ngẩn cả người, hắn ta không thể bắt được gì cả, quá khứ của Lý U bị xóa đi, không hề để lại một dấu vết nào cả.
“Lẽ nào là. . .”
Ngục chủ sợ hãi và không cam lòng, bất chợt nghĩ đến gì đó, lập tức kéo dài ý chí tới cực điểm, quả nhiên, hắn ta cảm giác được tia kim quang lóe lên một cái rồi biến mất tại quá khứ cực kỳ xa xôi, đó là một sợi tóc rạng rỡ thần quang.
“Không –"
“Lý U! Ngươi trốn không thoát đâu! Chân trời góc biển, bản Ngục chủ sẽ tìm thấy ngươi thôi!!”
Ngục chủ ngửa đầu gào thét, tràn ngập không cam lòng, hóa thành gợn sóng thực chất cuồn cuộn.
“Nhóc lang thang, ngươi gào trong này làm mẹ gì?”
Tốc độ ba tên cường giả Tai họa đen tối, cực nhanh, trong tích tắc đã vượt qua khoảng cách xa xôi, vây quanh Ngục chủ, vẻ mặt đùa cợt quái dị.
Thằng nhóc này là kẻ ngu hay sao?
Thân là thập nhất cảnh mà lại tự tiện bước vào lối đi thời không cấp mười, đồng thời còn khiến cho lối đi dị biến tăng cường, giúp bọn họ tiết kiệm được không ít thời gian.
Không sai, sở dĩ bọn họ tới nhanh như vậy cũng không phải ngẫu nhiên gì cả.
Ở nơi cách Chư Thiên Đạo Diễn không đến một ngàn vạn năm, chúng Chư Thiên Hắc Tai đã bắt đầu hành động, phái đông đảo thập nhất cảnh ra ngoài, dùng đủ loại con đường để xâm lấn Chư Thiên Thái Hạo, trải đường cho hậu phương, thu thập tình báo, thành lập tế đàn vượt qua giáng lâm kịch liệt. . .
Mọi hành động của Ngục chủ chỉ là đánh bậy đánh bạ, mà giúp bọn họ một tay, lối đi thời không này đã được tuyển chọn, sớm muộn gì cũng sẽ bị thi pháp để tăng cường độ lên, nhưng để làm việc này cần trả một cái giá to lớn, ngược lại bây giờ đã giảm bớt rất nhiều phiền phức.
“Khặc khặc, nhóc lang thang, để cảm ơn ngươi đã giúp đỡ, chúng ta ban cho ngươi. . .”
“Cái chết!!”
Hai bên ở hai phe phái khác nhau, đối địch với nhau từ căn nguyên, một khi gặp mặt là đỏ mắt tức giận, điều duy nhất có thể làm chỉ là giết chóc mà thôi.
“Không hay rồi!”
Sát cơ bén nhọn mãnh liệt đánh thức Ngục chủ khỏi cảm giác ảo não, thần sắc lập tức đại biến, vội vàng lấy đại đao cổ khí của mình ra.
Thời gian hắn ta đột phá thập nhất cảnh còn quá ngắn, có thể làm ra được một món cổ khí, là đã có thể thấy tham ô không ít vật chất quân bị.
Nhưng với thực lực của Ngục chủ, muốn lấy một địch ba, rõ ràng là tuyệt đối không có khả năng.
Với lại, ba tên cường giả Tai họa đen tối này có thể được phái đi chấp hành nhiệm vụ khó khăn như thế, rất rõ ràng thực lực không thể bình thường được, Ngục chủ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Chỉ một lát sau, Ngục chủ đã rơi vào nguy cơ đối mặt với cái chết mấy lần, hơi thở trở nên cực kỳ uể oải, nguyên điểm tồn tại cũng bị nứt ra một vết rạn.
“Đáng ghét! Ta không thể, không thể chết ở nơi này. . .”
Thần sắc Ngục chủ giãy giụa, biến chuyển hôm nay quá nhanh khiến hắn ta vô cùng khó chịu, chỉ do dự trong chớp mắt, hắn ta vẫn duỗi tay vào ngực, lấy một Thanh Đồng lệnh bài chứa đựng hơi thở mênh mông ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận