Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1089: Thiên địa chúc mừng

Vô số thế lực đều có người đến xem, vì muốn chứng kiến tận mắt cảnh tượng mang tính lịch sử sẽ được ghi vào sử sách Nhân tộc này. “Trở lại rồi! Bọn họ trở lại rồi—— ”
Đám người xôn xao cả lên, có vô số quang mang lấp lánh, là do mọi người đã thi triển các loại tiên pháp thần thông để nhìn rõ hơn.
“Ta nhìn thấy rồi! Là đoàn quân viễn chinh!”
Thần quang lóe sáng, có đại năng thi triển bản lĩnh, thu lấy cảnh tượng nơi phương xa, rồi tụ lại chiếu lên trên màn ánh sáng khổng lồ, để cho các tu sĩ cấp thấp xem.
“Khải hoàn! Khải hoàn!”
“Thần uy! Thần uy!”
Vô số sinh linh, hoàn toàn bùng nổ!
Cả biển người gào thét hoan hô reo hò, vang vọng khắp vùng chiến trường, cảm xúc nóng hổi, ý chí run rẩy, lồng ngực sục sôi nhiệt huyết, vô số tín niệm ngưng tụ lại, làm thiên địa cũng lộ vẻ xúc động!
Ý chí thiên địa bị khuấy động, hư không hiện lên quang mang rực rỡ, tiên âm bồng bềnh phiêu đãng, vô số đóa hoa ánh sáng bay xuống, suối thiêng róc rách chảy, mặt đất bừng nở sen vàng, thiên địa chúc mừng!
Keng! Rầm rầm!
Chúa Tể Chư Thần dừng lại bước chân, các lão tổ với khí tức cực kỳ mạnh mẽ đứng im ngay bên cạnh, phía sau là lít nha lít nhít hàng trăm tỷ đại năng.
“Mấy người bọn ta, đã trở lại!”
“Không làm nhục sứ mệnh —— ”
“Thế giới Chư Thần đã diệt vong, tất cả chúng thần đều đã bị xử tử!”
Giọng nói bình tĩnh rõ ràng của Chúa Tể Chư Thần, truyền vào trong tai mỗi một người, cả vùng chiến trường to lớn đầu tiên là yên tĩnh lại, tiếp theo liền bùng nổ tiếng hoan hô càng thêm náo động
“Nhân tộc! Nhân tộc!”
“Vô địch! Vô địch —— ”
Bạch Đông Lâm đứng ở trong đám người, bị vô tận tiếng hoan hô nhấn chìm, trong mắt hiện lên vẻ xúc động, Nhân tộc quả thật rất tài giỏi, đã từng phải hứng chịu quá nhiều chà đạp, kiềm nén qua vô tận năm tháng, đến hôm nay một khi bộc phát ra, tất nhiên làm cho thiên địa cũng lộ vẻ xúc động.
Hắn rất vui mừng, vui mừng vì bản thân được sinh ra ở một thời đại tốt đẹp, là thời đại mà Nhân tộc phải tích lũy dài lâu mới đạt được. Tại rất nhiều thời đại trong quá khứ, Nhân tộc đều từng phải đối mặt với những thời khắc đầy tăm tối tuyệt vọng, may mà, đều đã kiên trì vượt qua.
Rốt cuộc thì, Nhân tộc cũng được nghênh đón bình minh rực rỡ đã lâu không gặp!
Sau một hồi lâu, đợi cho mọi người đã phát tiết hết cảm xúc, Chúa Tể Chư Thần hơi giơ tay lên, toàn bộ chiến trường trong nháy mắt liền yên tĩnh lại.
“Tiêu diệt hoàn toàn thế giới Chư Thần, đây chỉ mới là bắt đầu thôi, bọn ta hy vọng chư vị, ghi nhớ cảm giác này, ghi nhớ mùi vị thắng lợi này, để từ đó, tiếp tục cố gắng!”
“Nhân tộc chúng ta, đứng ở trong thiên địa, trải qua vô số trắc trở, ngô, và các ngươi, còn có thể sống mà đứng được ở chỗ này, là nhờ vào mỗi một tộc nhân đã hy sinh!”
“Bọn họ không còn nữa —— ”
“Nhưng chúng ta không được quên đi mất, thiên địa cũng sẽ không quên rằng, mùi vị của thắng lợi, bọn họ càng có tư cách nhận lấy hơn chúng ta nhiều!”
“Hôm nay, sẽ lập ra bia tưởng niệm Diệt Thần, để truy điệu tất cả các tộc nhân đã hy sinh vì chiến trường Chư Thần! Để cho bọn họ, qua những năm tháng vĩnh hằng, đều vẫn có thể ngủ say trong tiếng reo hò thắng lợi!!”
Chúa Tể Chư Thần thu bàn tay về, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt toát vẻ trang nghiêm trước giờ chưa từng có.
“Ài! Ài! Ài!”
Đám người lại gào thét lần nữa, tràn đầy bi thương, cùng với lòng kính phục vô hạn!
“Càn Khôn Đỉnh!”
Chúa Tể Chư Thần mở hai mắt ra, bàn tay lật một cái, hư ảnh của một chiếc đỉnh Thanh Đồng hình vuông, có bốn chân và hai quai, cực kỳ khổng lồ, đột ngột xuất hiện, rồi đổ ập xuống, nuốt tất cả thi hài Thần Ma, và toàn bộ Huyết Hải vào trong bụng.
“Luyện!”
Bùng!
Thần hỏa trong suốt, bốc cháy hừng hực bên trong đỉnh, những thi hài Thần Ma cứng rắn tột cùng kia, đều bị hòa tan nhanh chóng dưới nhiệt độ cao khủng khiếp.
Trăm tỷ đại năng đứng cách đó khá xa, chỉ cảm thấy một trận sóng nhiệt ập thẳng vào mặt, thân người không nhịn được mà lùi về sau.
Bạch Đông Lâm con ngươi co rụt lại, vốn dĩ cho rằng nghiệp hỏa của hắn đã đủ mạnh rồi, nhưng khi đem so sánh với ngọn thần hỏa trong suốt này, lại không bằng cả một tia lửa của nó. Chiếc đỉnh lớn này không thể nghi ngờ chính là một món Cổ Khí, chỉ mới triệu hồi tới một hư ảnh thôi mà đã có được thần uy như vậy, nếu là bản thể. . .
Đè nén tâm tư xuống, nhìn chăm chú về phía ngọn lửa, cảm nhận thật kỹ.
Bản chất của nhiệt độ là cường độ chuyển động kịch liệt của hạt.
Ở kiếp trước, trong tầm hiểu biết của người thường, chuyển động của hạt không thể vượt qua vận tốc ánh sáng, vì vậy nhiệt độ có giới hạn cao nhất, cũng có hạt hoàn toàn yên lặng trong trạng thái cuối cùng, gọi là độ không tuyệt đối.
Nhưng trong thế giới rộng lớn này, sức mạnh to lớn của tu sĩ đã đánh vỡ vận tốc ánh sáng, nhiệt độ không có giới hạn cao nhất, là một phương thức công kích vô cùng bạo ngược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận