Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1012: Điên cuồng suy đoán

Hôm nay, vĩnh hằng quang giới và vĩnh hằng đại lục đã trở nên cực kỳ bao la. Đây là một phương đại lục hình cầu có đường kính 100 triệu km. Tại mặt ngoài của mảnh đại lục đang bắt đầu đản sinh ra nước biển màu xanh lam. Phía trên đại lục rộng lớn là một mảnh thực vật sum suê xanh biếc. Vô số thực vật đang tùy ý sinh trưởng, số lượng động vật cũng rất phong phú và đang sinh sôi nảy nở.
Những thứ này được hắn đưa vào từ ngoại giới, nhưng chúng đều là một chút sinh vật phổ thông. Ngoại trừ bốn gốc linh hoa ra bên ngoài thì tất cả đều không có linh trí.
Tạm thời hắn chỉ làm như vậy và chưa có phát triển thêm một bước tính toán nào khác. Vì suy cho cùng ngay từ đầu nơi này chỉ là một cái không gian trữ vật có thể vĩnh viễn không biến mất để cho hắn sử dụng. Nhưng đến cùng hắn nên sử dụng phương thế giới này như thế nào thì hắn còn không có nghĩ tốt.
Tại bên trong vũ trụ hư không, đại nhật chân chính đang cháy hừng hực kia đã lớn hơn mấy lần so với ngày xưa.
Bạch Đông Lâm đã phản bản quy nguyên cho đại nhật vương tọa để giải khai sự giam cầm cho nó, giúp cho nó một lần nữa hóa thành một khỏa đại nhật huy hoàng.
Làm chúa tể thế giới nên hắn có thể cảm giác rõ ràng khi Linh Khiếu không ngừng thôn phệ năng lượng, thì tại chỗ sâu hạch tâm của không gian Linh Khiếu đang đản sinh ra năng lượng màu xám bạc tựa như sương mù mông lung.
Những năng lượng này chính là vật đại bổ, một bộ phận lớn chảy vào bên trong vĩnh hằng đại lục và lập tức làm cho thổ nhưỡng trở nên càng dày càng rộng hơn, bầu trời cũng trở nên càng cao hơn.
Một bộ phận khác sẽ dung hợp vào bên trong đại nhật, làm cho đại nhật chậm rãi tăng trưởng và uy thế huy hoàng của nó càng thêm to lớn.
Những năng lượng màu xám bạc dạng khí vụ này cũng tồn tại bên trong các Linh Khiếu khác. Bởi vì các Linh Khiếu khác không có đại lục và đại nhật tồn tại, cho nên năng lượng màu xám bạc dạng khí vụ càng thêm rõ ràng, và chúng hội tụ chung quanh pháp tắc hạch tâm.
Bạch Đông Lâm đã thử nghiệm qua, những năng lượng màu xám bạc dạng khí vụ tại bên trong không gian Linh Khiếu này có thể tùy ý bị hắn thao túng.
Nhưng hắn không thể mang chúng ra bên ngoài Linh Khiếu.
Dưới sự quan sát và thôi diễn của hắn, những năng lượng này sẽ uẩn dưỡng và tăng cường cho Linh Khiếu, về sau chúng sẽ thể hiện rất cụ thể. Một thân vĩ lực Thần Ma mà hắn được Linh Khiếu ban cho đều đến từ những năng lượng màu xám bạc này.
“Nếu như ta đoán không sai, căn cứ vào đặc tính và truyền thuyết giả tưởng về nó, cùng với tri thức mênh mông mà ta thu thập và thôi diễn từ thế giới này, như vậy loại năng lượng màu xám bạc dạng khí vụ này hẳn là…”
“Hỗn độn chi khí!”
Hỗn độn chi khí có thể dựng dục và hình thành ra vạn vật. Nó có rất nhiều vĩ lực và những truyền thuyết đều có đề cập đến nó.
“Nói cách khác, mỗi một khỏa Linh Khiếu của ta cuối cùng đều có thể hình thành một phương không gian hỗn độn chăng?”
Bạch Đông Lâm nhíu mày suy tư trong khoảng khắc rồi chậm rãi lắc đầu. Tin tức quá ít và bên trong chân kinh miêu tả cũng rất lập lờ nước đôi, cho nên hắn không thể làm ra phán đoán suy luận.
Có khả năng đây chỉ là thế giới hỗn độn phổ thông và chỉ có thể mở ra một phương đại thế giới Hồng Hoang, hoặc là mở ra một phương vũ trụ đa nguyên, hay là mở ra vô hạn vị diện thế giới, hoặc có thể tạo thành một tinh hệ thế giới,...
Mặc dù đều là đại thế giới, nhưng mà một cái không gian hỗn độn chỉ có thể mở ra một cái đại thế giới, so với rất nhiều thế giới bản mệnh thì nó có tiềm lực quá nhỏ.
Nhưng vẫn còn có một loại khả năng, đó là không gian hỗn độn mà có tầng thứ vô hạn thì Đại Thiên thế giới đản sinh trong đó sẽ không còn có hạn mức cao nhất nữa, mà sẽ là nơi đản sinh của chư thiên vạn giới.
“Vậy không gian Linh Khiếu của ta là cái trước hay là cái sau?”
“Nếu như là cái sau thì nói cách khác, tương lai thể nội của ta sẽ có thể chịu tải được 129600 phương chư thiên vạn giới!?”
Ực!!!
Lông mày Bạch Đông Lâm run lên, hắn cảm giác cổ họng mình đang có chút phát khô.
Không được không được! Không thể nghĩ như vậy được! Ta làm sao có thể sản sinh ra loại suy đoán điên cuồng như thế được chứ?
Nội tâm hắn không khỏi có chút xấu hổ.
“Khụ khụ!”
Sau đó Bạch Đông Lâm đưa mắt dò xét bốn phía và phát hiện không có người nào đang thăm dò suy nghĩ của hắn, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn lại sải bước tiến vào bên ngoài trong không gian Thứ Nguyên. Hắn một bên phi nước đại và một bên thì thào tự nói.
“Năng lượng, năng lượng! Ta cần có vô cùng vô tận năng lượng!”
“Quá nhỏ! Thế giới này quá nhỏ! Dù nuốt ăn cả Chân Giới duy nhất và không gian bên ngoài Thứ Nguyên thì cũng còn thiếu rất nhiều!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận