Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 510: Sâu bọ

Bây giờ không muốn tham gia khảo hạch cũng đã muộn, muốn rời khỏi Ma Thần điện này chỉ có một con đường là tiến về phía trước. Những thiên tài yêu nghiệt này đều là dạng người có ý chí kiên định, đối với tình hình trước mặt tất nhiên cũng thấy rõ ràng, cũng không có quá nhiều do dự.
Đám người cùng lúc sải bước bước qua tia sáng màu bạc.
Trong cùng một lúc, hơn trăm màu sắc khác nhau kịch liệt lóe lên trong khu vực hình vuông.
‘Đại hung, Trùng Phệ Chi Hình’
Bạch Đông Lâm đứng giữa trung tâm khu vực hình vuông, mặt đất tối tăm đang le lói ánh sáng mờ ảo, một lá tự phù lơ lửng trong hư không, khí tức hung hăng tỏa bốn phía.
Hắn chau mày, không phải chứ, vận khí của hắn lại còn không bằng con Kim Sí Đại Bàng Điểu.
Chăm chú quan sát xung quanh, khu vực hình vuông lấp lánh hào quang, ngoại trừ một số người là đại hung, hung, cát, thì phần lớn đều là tiểu hung, còn có tiểu cát.
Cát và tiểu cát này rõ ràng sẽ không bị tấn công, trái lại sẽ nhận được thưởng.
Kì lạ nhất là Độc Nha Miểu Miểu!
Trong khu vực hình vuông chiếu ánh vàng đang lơ lửng bốn chữ lớn sáng chói – Cát Tinh Cao Chiếu!
Bạch Đông Lâm khẽ tặc lưỡi, hắn thừa nhận bản thân có phần ganh tị, chẳng lẽ người càng độc mồm độc miệng lại càng gặp may?
Xào xạc!
Một âm thanh cọ xát nhẹ của vật cứng vang lên trong bóng tối, kéo sự thu ý của Bạch Đông Lâm về.
Trên mặt đất hư ảo tăm tối, hàng chục hố sâu lớn không biết xuất hiện từ bao giờ, đám côn trùng lúc nhúc tràn ra khỏi đó.
Mấy con bọ nhỏ này tụ lại với nhau giống như một dòng sông đen kịt đang di chuyển. Nhìn thẳng vào đó, những con bọ này lập tức phóng đại gấp trăm lần trong mắt Bạch Đông Lâm.
Trên lớp vỏ kim loại phản chiếu bóng loáng, tạo thành mọi kiểu hoa văn với màu sắc khác nhau, các hoa văn tinh xảo mờ hồ tản ra pháp tắc dao động, chúng thực sự được cô đọng từ các pháp tắc xiềng xích khác nhau.
“Thật là một nét chữ tuyệt vời!”
Trong lòng Bạch Đông Lâm kinh ngạc không thôi, những kẻ nhỏ bé dữ tợn này có đôi mắt hung bạo, những pháp tắc xiềng xích ngưng tụ trên cơ thể chúng cho thấy thực lực chúng không hề thấp, thủ đoạn tấn công muôn hình vạn trạng.
Mặc dù một con không đáng là gì, nhưng bầy đàn như thủy triều dâng trào với số lượng đã vượt quá hàng trăm triệu, hơn nữa các lỗ đen vẫn không ngừng phun trào, như thể vô cùng vô tận.
Mặc dù có hơi buồn nôn, nhưng tốt hay xấu gì cũng là năng lượng cường hóa.
Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng, lướt nhìn một lượt trước khi nhắm mắt, những tu sĩ trong khu vực chữ tiểu cát và chữ cát đã nhận đủ loại phần thưởng, một bước tiến vào khu vực tiếp theo.
Chít chít chít!
Người của Bạch Đông Lâm ngay lập tức bị nhấn chìm bởi thủy triều sâu bọ.
Điên cuồng cắn xé, loại gặm nhấm cực kỳ sắc bén đang rỉa phần da, tạo ra từng hồi va chạm giữa kim thạch.
Làn da rắn chắc của Bạch Đông Lâm là cố định chặt chẽ của cấu trúc hạt cơ bản, khẽ dao động khi bị tấn công, lực phản chấn trực tiếp làm gãy răng của nhiều con sâu bọ.
Ánh đen nhấp nháy, đám sâu bọ bị gãy răng lập tức mọc ra những chiếc răng mới. Nhận thấy không thể phá vỡ lớp phòng ngự của Bạch Đông Lâm, nhất thời gào lên, đường vân của pháp tác xiềng xích trên lưng khẽ chớp tắt.
Những đống sâu bộ hình người đen như mực bỗng phát sáng rực rỡ.
Sấm chớp, lửa thiêu, chùm sáng nhiệt độ cao, phong đao, nọc độc… Những đòn tấn công không giới hạn lập tức bủa vây Bạch Đông Lâm, trải rộng từng tấc da.
Crack! Khi lượng đạt đến một mức nhất định, cuối cùng cũng hình thành sự thay đổi về chất, những vết rạn li ti bắt đầu xuất hiện trên da Bạch Đông Lâm, tơ máu đỏ vàng từ từ rỉ ra.
Chít! Mùi máu lập tức khiến bầy trùng trở nên cuồng loạn, ngay cả lớp vỏ đen cũng lờ mờ chuyển đỏ.
Trong từ những vết rạn da li ti mờ nhạt tỏa ra ánh sáng thần thi, bầy sâu bọ nhúc nhích và điên cuồng chui vào miệng vết thương, chỉ khi xuyên vào trong cơ thể sinh vật, mới là lúc tụi nó phát huy thần uy!
Bạch Đông Lâm bị bầy sâu bọ dày đặc bao phủ khẽ nở nụ cười, trong lòng đại khái hiểu được hạn mức tối đa của phòng vệ thụ động của lớp da bên ngoài cơ thể.
Ý niệm chợt động, lớp da tự động hở ra thành nhiều vết rạn to lớn, và bảy lỗ huyệt (hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng) đang được đóng chặt cũng tự động mở ra, và thủy triều sâu bọ bỗng ngừng di chuyển, tiếp sau đó, như từng dòng chảy đen ngòm chui vào bảy lỗ huyệt đã hé mở.
Lục phũ ngũ tạng, máu thịt, xương cốt trong chớp mắt đã phủ đầy những con bọ li ti, điên cuồng cắn xé mọi thứ trong tầm mắt, và thỉnh thoảng chúng lại phun ra các pháp tắc tấn công với nhiều màu sắc khác nhau.
Đau không? Cực kỳ đau.
Không chỉ đau đớn, mà còn rất kinh tởm, Bạch Đông Lâm có thể cảm nhận rõ ràng mấy con bọ đang bò qua bò lại trong não của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận