Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 358: Chủ động nhận hắn làm chủ

Mặc dù Thần Vô Khuyết được coi như xuất sắc trong đám tu sĩ đồng cấp, nhưng vẫn chẳng thể nào so sánh với hắn được. Bia Tiêm Giác Hoàng Kim cũng không dám truyền nhanh. Nếu như truyền giống Bạch Đông Lâm thì e rằng Thần Hồn của Thần Vô Khuyết sẽ không chống đỡ nổi, trực tiếp bị nổ tung trong nháy mắt. Truyền thừa này còn chưa kết thúc, chìa khóa rời khỏi thế giới thấp vẫn chưa xuất hiện. Bạch Đông Lâm cũng chẳng thể rời đi trước, chỉ có thể ở đây chờ. Vì đặc tính ở chỗ này đặc biệt nên không thể tiến hành tu luyện, hắn chẳng thể làm gì khác ngoài việc nhắm mắt dưỡng thần. Mặc dù thiên phú của Thần Vô Khuyết không tệ, nhưng đáng tiếc thực lực lại quá yếu, bây giờ chỉ là một đứa con ghẻ mà thôi.
Thời gian trôi rất nhanh, ba năm trôi qua nhanh như một cái chớp mắt. Thần Hồn Vô Vi của Bạch Đông Lâm đã ở trong Thế giới thấp mười vạn lẻ ba năm. Cho tới hôm nay, cuối cùng truyền thừa của Thần Vô Khuyết cũng kết thúc.
Hào quang màu vàng của bia Tiêm Giác Hoàng Kim đã từ từ biến mất, cột sáng kết nối với Thần Hải ở ấn đường của Thần Vô Khuyết cũng từ từ tiêu tán. Thần Vô Khuyết vẫn nhắm chặt hai mắt, lơ lửng trên không trung như trước. Bạch Đông Lâm biết vì tri thức cần tiếp nhận quá khổng lồ nên phụ tải Thần Hồn của Thần Vô Khuyết đã tới cực hạn, thân thể bị mất khống chế trong thời gian ngắn. Trước đây, hắn từng trải qua tình huống như thế này lúc ở Thư Sơn nên biết rất rõ.
Bạch Đông Lâm đưa mắt nhìn Thần Vô Khuyết, sau đó lại nhìn về phía bia Tiêm Giác Hoàng Kim. Lúc này, trên mặt tấm bia này lại bắt đầu xuất hiện biến hóa mới. Trên thân tấm bia bắt đầu xuất hiện từng vòng sóng màu vàng kim lan tràn tới tế đàn màu đỏ máu cực lớn ở bên dưới. Bốn mặt của tế đàn bị chấn động chao đảo, bắt đầu tan rã trong nháy mắt. Tế đàn cứng rắn giống như hóa thành chất lỏng, bắt đầu dập dờn theo gợn sóng màu vàng kim.
Khi gợn sóng màu vàng kim bao phủ toàn bộ tế đàn màu đỏ máu, toàn bộ tế đàn đều hóa thành chất lỏng dập dờn, bắt đầu co rút vào trong bia Tiêm Giác Hoàng Kim. Một lượng lớn “chất lỏng” màu đỏ máu rót vào trong tấm bia. Trên mặt bia Tiêm Giác Hoàng Kim vốn khắc ký hiệu thần bí, phức tạp. Giờ đây, trên mặt của tấm bia lại bắt đầu hiện lên từng hoa văn tà dị màu đỏ tươi. Cho tới khi toàn bộ tế đàn màu đỏ máu rót vào trong tấm bia, hoa văn màu đỏ đã xuất hiện đầy trên mặt ngoài của bia.
Bia Tiêm Giác Hoàng Kim vốn có màu vàng kim, lúc này nó lại biến thành vàng xen đỏ. Thần thánh và tà dị hòa hợp thành chỉnh thể, có vẻ tấm bia này càng trở nên thần bí khó lường hơn.
“Rầm!”
Tấm bia màu vàng đỏ này phóng lên cao, xoay vài vòng trên không trung, sau đó xoay tròn xung quanh Thần Vô Khuyết vài vòng. Một lúc sau, hình như nó đã đưa ra quyết định vứt bỏ Thần Vô Khuyết, quay đầu vọt tới chỗ Bạch Đông Lâm. Hắn hơi sững sờ nhưng vẫn chưa phản kháng hay tránh né, mặc cho tấm bia thu nhỏ lại bằng đầu ngón tay kia bắn vào Thần Hải ở ấn đường của Bạch Tiểu Tiểu. Lúc tấm bia tiến vào Thần Hải, nó bay vòng quanh Thần Hồn Vô Vi mấy vòng, đồng thời phát ra tiếng “vù vù” dễ nghe.
Một lát sau, tấm bia màu vàng đỏ dừng lại, bay lơ lửng bên tai Thần Hồn Vô Vi, quấn lấy một lọn tóc dài lên, bay đi bay lại trên không trung như một vật trang sức tinh mỹ. Tấm bia màu vàng đỏ chủ động nhận hắn làm chủ.
“Thần Vô Khuyết, ta nói tấm bia này tự mình ra tay, huynh có tin không?”
Thân thể của Thần Vô Khuyết vẫn ở trong trạng thái Thần Hồn không khống chế được, hắn ta chẳng hề hay biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, đương nhiên chẳng thể trả lời được.
Trong mắt Bạch Đông Lâm lóe ra ánh sáng mừng rỡ, hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện cướp đoạt cơ duyên của Thần Vô Khuyết. Cả hai chia sẻ nội dung truyền thừa trong tấm bia là vì tri thức có thể chia sẻ được. Mà tấm bia này lại chỉ có một, nếu Bạch Đông Lâm không ở chỗ này thì chắc chắn nó sẽ thuộc về Thần Vô Khuyết.
Nhưng hắn cũng không định bỏ qua tấm bia này. Thứ đã vào túi của Bạch Đông Lâm thì làm gì có chuyện phun ra chứ. Đặc biệt là tin tức mà tấm bia truyền cho hắn càng khiến Bạch Đông Lâm không có ý nghĩ bỏ qua. Tấm bia này không chỉ là chìa khóa để rời khỏi Thế giới thấp duy này, nó còn chịu tải cả thế giới này. Thế giới thấp duy ngay ở trong tấm bia. Nắm tấm bia này ở trong tay cũng chính là nắm cả thế giới thấp duy trong tay.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Bạch Đông Lâm mừng rỡ. Tuy có vẻ Thế giới thấp duy chẳng có lợi ích gì, nhưng bằng vào điểm có thể giấu diếm được lão tổ đã nói lên giá trị của nó.
Mà tác dụng của Thế giới với chiều không gian thấp này không chỉ có vậy. Trong trái tim Bạch Đông Lâm có rất nhiều ý tưởng di chuyển, chỉ cần có đầu óc thì hắn có thể khiến Thế giới thấp duy này nở hoa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận