Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 1634 - Vòng nghịch lý thời gian (2)

Nét mặt Vô Vi trở nên sửng sốt, đồng tử co rút mạnh mẽ, tâm trạng là thế, nên giờ đây cõi lòng hắn là từng đợt sóng to gió lớn đang dâng trào, có thể thấy cảm xúc của hắn đang kích động đến mức nào.
“Hóa ra là vậy, hóa ra là vậy......”
Đạo Vô Chung gật đầu mỉm cười, kế đó siết nắm tay lại và đánh vỡ quầng sáng vàng kim, rồi nói tiếp:
“Ha ha, đây cũng chỉ là phán đoán của ta, chung quy vẫn còn rất nhiều thứ mà chúng ta chưa giải thích được, rốt cuộc thần thạch ngũ sắc đó từ đâu ra? Sao nó có thể mở được lối đi tăm tối?”
“Phải biết rằng, lối đi này không chỉ tượng trưng cho con đường dẫn ra thế giới bên ngoài, mà còn là nguyên nhân để chúng ta vượt qua.”
“Bên cạnh đó, Thất Thải Thần Quang – thiên phú ban cho chúng ta ấy, cuối cùng lại là gì nữa đây?”
Vô Vi nghe vậy thì cảm xúc dần bình tĩnh lại, rồi lặng lẽ lắc đầu, hắn cũng muốn biết những vấn đề này, nhưng rất rõ ràng, thời cơ chưa đến, thông tin không đủ, sau này chỉ có thể từ từ tìm hiểu.
Sau khi tháo gỡ được nghi vấn đầu tiên trong lòng, nét mặt Vô Vi trông có vẻ thả lỏng, đây cũng được xem là một lời giải thích cho bản tôn rồi.
Sau một lúc yên lặng, Vô Vi sắp xếp lời nói của mình và mở miệng hỏi tiếp nghi vấn thứ hai.
“Thứ hai, bản tôn hỏi ngươi, liên quan đến ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’......”
Vô Vi ngừng lại một lát, nhìn Đạo Vô Chung bằng ánh mắt chứa đầy ý nghĩa sâu xa, tiếp đó, hắn hỏi: “Đạo Vô Chung, hẳn là ngươi chọn tu lại ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’ đúng không?”
“Nếu không, cho dù ngươi sở hữu thời gian tu hành lâu dài, nhưng với giới hạn của trời đất này, ngươi cũng không thể tu luyện ra lực lượng hùng mạnh có thể ngăn trở nguyên tắc thời không của Mẫu Hà.”
“Chỉ có môn Chân Kinh này, phối hợp với bất tử bất diệt mới có thể làm được!”
Đạo Vô Chung cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Vô Vi, bèn lắc đầu cười, hắn ta chẳng hề phủ nhận, đây cũng không phải chuyện lớn gì.
“Đúng đấy, quả thực ta đã chuyển sang tu môn công pháp này.”
Bạch Đông Lâm chưa từng quy định phân thân không thể tu hành ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’.
Trong tình huống ấy, Đạo Vô Chung muốn nhanh chóng đạt được lực lượng và nâng cao thực lực không giới hạn, ngoài thứ này ra thì hắn ta không còn lựa chọn nào khác.
Vô Vi gật đầu, việc này đã nằm trong suy đoán của bản tôn, chỉ khi điều kiện tiên quyết này tồn tại thì mới cần tiếp tục hỏi tới câu thứ hai.
“Vậy thì quá tốt.”
“Bản tôn muốn biết ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’ có giống với suy đoán của hắn hay không?”
Đoán những gì, đương nhiên không cần phải nói nhiều, Đạo Vô Chung chắc chắn hiểu được.
Đạo Vô Chung gật đầu, thân hình khẽ nhúc nhích, Vô Tận Thần Quang liền phóng ra từ sau đầu hắn ta và bao trùm lên thời không ngàn tỷ năm ánh sáng, giữa ánh hào quang sáng chói rực rỡ không gì sánh bằng ấy có một thế giới tròn đầy đang trôi nổi.
Rào rào——
Đôi mắt Vô Vi run lên, hắn bị chấn động bởi khí tức đáng sợ của dị tượng này, hắn nghe thấy tiếng sóng biển cuộn trào, nhìn chăm chú vào đó chỉ thấy được bức tường ranh giới của thế giới Linh Khiếu đang dần trở nên trong suốt, nhờ đó mà hắn có thể thấy rõ cảnh tượng bên trong.
Đó là biển Hỗn Độn vô biên vô tận, khí Hỗn Độn đã hóa lỏng, tuy rằng vẫn chưa phải là “Vô Hạn cảnh”, nhưng cũng đã thỏa mãn tiền đề để sáng lập ra thế giới Chư Thiên thu nhỏ.
“Ngươi cũng thấy rồi đấy.”
“Nếu chỉ dựa vào ý thức được chuyển hóa bởi “một ta khác” của ta, mà không có ý thức bản ngã của bản tôn làm chủ đạo, thì ta không thể hoàn thành bước Dựng Thần Chú Ma quan trọng nhất, chỉ có thể cố gắng hết sức bồi dưỡng thế giới Linh Khiếu.”
“Nhưng biển Hỗn Độn không có Thần Ma, làm sao tiến hành bước khai thiên lập địa tiếp theo được?”
Vô Vi nghe vậy liền gật đầu hiểu rõ, quả thực có sự chênh lệch về bản chất giữa nơi đây với thế giới Vô Hạn Thần Ma của bản tôn.
“Ta hiểu ý tưởng của bản tôn, ‘Dựng Thần Chú Ma Chân Kinh’ thật sự là một môn công pháp vượt trội hơn tất cả, bất kể đã biết, chưa biết, hay trong hiện thực và ảo tưởng, đều không thể tìm được công pháp nào khác đáng sợ và mạnh mẽ hơn so với nó!”
“Đây là một môn công pháp kết hợp với bất tử bất diệt, được tạo ra riêng cho chính chúng ta và phù hợp nhất với chúng ta trong vòng nghịch lý thời gian.”
“Ngoài chúng ta ra sẽ không có bất cứ sinh linh nào có thể tu hành.”
“Ngoại trừ bản tôn ra, bao gồm cả rất nhiều phân thân chúng ta, sẽ không có sự tồn tại nào khác có thể tu hành đạt đến Viên Mãn được!!”
Nói đến đây, nét mặt Đạo Vô Chung trở nên kích động hiếm thấy, ánh mắt lấp lánh, mặt mày hớn hở.
Hắn ta vô cùng sùng bái môn công pháp này, mỗi khi lĩnh hội được một chân lý nào đó, hắn ta rất khó có thể bình tĩnh trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận