Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 266: Bố trí phòng thí nghiệm

Bóng dáng Bạch Đông Lâm loé lên rồi lập tức tiến vào trong tháp. Không gian trong tháp không quá rộng nhưng đủ để làm phòng thí nghiệm. Bảo tháp được chia thành chín tầng, mỗi tầng khoảng một ngàn mét vuông.
Bạch Đông Lâm dự định sử dụng tầng 1 làm phòng thí nghiệm chính, các tầng tháp phía trên có thể làm phòng quan sát, kho vật mẫu… vân vân.
Bạch Đông Lâm đi lên tầng chín, phất tay biến ra vô số tài liệu, linh thạch, ngọc thạch.
Hắn há miệng, một ngọn lửa xanh lập tức bay ra. Linh hỏa này tên là Trụy Tinh Viêm, có thể ngẫu nhiên sinh ra bên trong những ngôi sao đã chết. Đây là linh hỏa mà Bạch Đông Lâm đã thu hoạch được trong bí cảnh Nguyệt Cung rồi luyện hóa vào trong Linh Khiếu, dùng để luyện khí và luyện đan cực kỳ tốt.
Ý niệm vừa thoáng qua trong đầu Bạch Đông Lâm thì các loại tài liệu trên không trung đã đồng loạt bay vào ngọn lửa xanh. Thần niệm cuốn theo hỏa diễm, hắn bắt đầu khắc minh văn.
Thời gian trôi qua, Bạch Đông Lâm nhanh chóng bố trí xong hàng loạt trận pháp cấm chế. Sau đó hắn lại lấy ra một loạt khoáng chất quý giá, ném hết vào linh hỏa để luyện hóa, định hình và khắc họa phù văn.
Bạch Đông Lâm luyện chế ra rất nhiều lồng giam kiên cố rồi đặt chúng ngay ngắn, trật tự trong không gian và được liên kết chặt chẽ với trận pháp cấm chế xung quanh. Bạch Đông Lâm có thể cam đoan, những thứ này nhìn thì tưởng đơn giản nhưng chỉ cần bị nhốt vào trong thì cho dù có là cường giả Thần Thông Cảnh cũng không có khả năng phá vỡ phong ấn.
Bạch Đông Lâm tiếp tục làm như vậy, bố trí tầng 2 đến tầng 9 cũng tương tự như vậy. Mớ tài liệu khoáng vật này chất đống thành núi, dùng cũng chẳng mấy đau lòng.
Bận rộn đến tận đêm khuya, Bạch Đông Lâm mới hoàn thành tám tầng phía trên. Sau đó hắn trở lại phòng thí nghiệm chính ở tầng 1, chuẩn bị những dụng cụ thí nghiệm quan trọng nhất.
Bạch Đông Lâm ngồi xếp bằng, cau mày suy nghĩ. Dụng cụ quan trọng nhất trong phòng thí nghiệm là cái quái gì nhỉ?
Một ‘đôi mắt’ có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ.
Linh Hồn Chi Nhãn kết hợp với thần niệm cực mạnh của hắn sẽ tạo thành Thiên Lý Nhãn, miễn là có pháp tắc Quang tồn tại thì có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ. Môn thần thông này không những dùng để nhìn trộm từ xa mà còn có thể quan sát thế giới vi mô.
Một ‘đôi tay’ có thể thực hiện những thao tác tinh vi nhất.
Điểm này linh hồn cực mạnh của hắn cũng có thể làm được. Năng lượng linh hồn là một thứ rất kỳ diệu, có thể được đè nén và cô đọng vô hạn. Hiện giờ linh hồn Bạch Đông Lâm đã có thể thực chất hóa, biến thành nhiều loại công cụ vi mô khác nhau.
Ngoài ra còn cần một thứ quan trọng nhất chính là ‘siêu máy tính’ dùng để tính toán.
Bây giờ, dựa vào linh hồn Tam Vị Nhất Bảo, ba hạch tâm đan xen với hoả lực nên năng lực thôi diễn của Bạch Đông Lâm cực kỳ mạnh, dùng còn tốt hơn cả siêu máy tính này kia!
Như thế tính ra mấy thứ quan trọng nhất trong phòng thí nghiệm thì Bạch Đông Lâm đều có đủ rồi, giờ chỉ cần chuẩn bị mấy thứ lặt vặt nho nhỏ khác là được rồi.
Bạch Đông Lâm há miệng phun Trụy Tinh Viêm ra, tiếp theo lại lấy thêm một đám vật liệu quá giá rồi ném hết vào ngọn lửa xanh. Chúng nhanh chóng bị hoà tan, dung hợp thành một chất lỏng. Tinh luyện tạp chất hết lần này đến lần khác rồi mới định hình, khắc hoạ phù văn. Một đám công cụ tinh xảo đã được luyện chế thành công.
Với Bạch Đông Lâm thì mấy việc này chỉ cực kỳ dễ dàng. Dựa vào năng lực hiện tại của Bạch Đông Lâm, nếu đưa ra bản thiết kế hoàn chỉnh, có khi hắn chỉ cần dùng búa cũng gõ ra được cả một phi thuyền vũ trụ cũng nên!
Ngày hôm sau.
Khi đã sắp xếp xong mọi việc, Bạch Đông Lâm ngồi trong sân thảnh thơi pha một ấm linh trà, từ từ nhấm nháp. Hắn đang đợi Trương Thiện Nhẫn đưa vật thí nghiệm đến.
Trên bầu trời, ba mặt trời lớn đang từ từ ló dạng. Ánh nắng chói chang cắt qua bóng tối, xua đi cái rét căm căm của đêm qua.
Cốc cốc cốc!
“Vào đi!”
Trương Thiện Nhẫn đẩy cửa bước vào trong viện, theo sau là năm hộ vệ giáp đen, trên tay mỗi người đều vác một túi vải bố.
“Chủ nhân, đây là đồ vật ngài cần.”
Trương Thiện Nhẫn không hề né tránh thuộc hạ, xem ra đã giải quyết ổn thỏa hết mọi chuyện. Kẻ không nghe lời có khi lại nằm thẳng cẳng trong túi vải bố cũng nên, hắn ta là người thông minh.
“Bỏ đồ xuống, tiếp tục đi làm việc đi.”
“Chủ nhân, còn có thứ này. Mời ngài xem thử.”
Trương Thiện Nhẫn lấy ra một cái bình đất từ trong túi vải phía sau, trên thân bình được khắc đầy minh văn, còn được dán bùa. Bạch Đông Lâm thoáng nhìn minh văn và bùa chú này đều có tác dụng phong ấn.
Không khó đoán được bên trong có thứ gì, không ngờ động tác Trương Thiện Nhẫn nhanh như vậy, trái lại khiến hắn có chút ngạc nhiên nhỏ.
“Làm tốt lắm, tiếp tục cố gắng.”
“Thuộc hạ không dám kể công, tất cả đều là do chủ nhân bồi dưỡng, nhờ vận khí hồng thiên của chủ nhân, tiểu nhân mới có thể đạt được thứ này…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận