Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 822: Hai Ny Ny này chính là cùng một người.

Bạch Đông Lâm nở nụ cười, dưới chân chảy ra Quang giới ánh sáng trắng nuốt sạch Thọ Nguyên quả, bước chân không ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước. Lịch bịch lịch bịch! Từng trái Thọ Nguyên quả không ngừng rơi xuống trước mặt Bạch Đông Lâm, đều bị Vĩnh Hằng Quang giới cắn nuốt, ý cười trong mắt hiện lên, cây Thọ Nguyên quả này thật đúng là thành tinh rồi, còn biết lấy lòng người.
Đáng tiếc Bạch Đông Lâm tham lam, giống như linh khiếu của hắn, vĩnh viễn không có giới hạn cao nhất.
Rì rào ——
Không gian xanh tươi này là một nơi rộng lớn như vậy, Bạch Đông Lâm cũng không mất nhiều thời gian để vượt qua màn sương trắng, đi tới trước mặt cây đại thụ cổ kính.
Cây này bộ dáng quái dị, thân cây cứng cáp, đường kính chừng hơn ba trăm trượng, nhưng lại cực thấp, chỉ cao bốn trăm trượng, giống như một cây nấm lùn, nhưng cành lá cực kỳ rậm rạp, ngang dọc đan xen bao trùm một khu vực rất lớn.
Trong cành lá rậm rạp, từng trái Thọ Nguyên quả thần quang rạng rỡ, giống như những ngôi sao treo đầy bầu trời đêm.
“Không tệ không tệ, có thể trưởng thành đến trình độ này, đặc biệt hiếm thấy, sản lượng Thọ Nguyên quả cũng vô cùng cao, đại gia hỏa, theo ta đi thôi!”
Ánh mắt Bạch Đông Lâm sáng như đuốc, tầm mắt xâm nhập vào bên trong thân cây, nhìn vòng tuổi rậm rạp tầng tầng lớp lớp, không dưới mấy trăm nghìn, đây là một cây cổ thụ sinh trưởng mấy trăm nghìn năm.
Hu hu ——
Sương trắng cuồn cuộn, dường như có tiếng nức nở truyền đến. “Này?”
Một tia kinh ngạc lóe lên trong mắt Bạch Đông Lâm, hắn cảm nhận được một luồng ý chí dao động, không khỏi đi về phía trước, ấn nhẹ lòng bàn tay vào thân cây.
Bảo vật hiếm có trên đời như cây Thọ Nguyên quả này, tuy rằng hưởng thụ tuổi thọ cao, nhưng không có khả năng tự sinh ra ý thức, nhưng ý chí là thứ tồn tại ở vạn vật trên đời.
Ý chí mênh mông vô tận thò ra ngoài cơ thể, theo lòng bàn tay xâm nhập vào bên trong thân cây, như bước vào một thế giới ấm áp, lại tràn đầy sức sống.
“Ngươi muốn nói cái gì, nói cho ta biết đi, ta có thể nghe ý chí của ngươi…”
Rì rào ——
Những cành lá run rẩy dữ dội.
Một luồng dao động tràn ngập niềm vui lan tràn ra, Bạch Đông Lâm bắt được ý chí mờ nhạt của cây Thọ Nguyên quả trong nháy mắt .
“Ngươi đang chờ ai? Chờ một cô bé tên là Ny Ny?”
“Ny Ny!?”
Vẻ mặt Bạch Đông Lâm sửng sốt, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một đoạn hình ảnh mơ hồ truyền vào trong ý chí của hắn.
......
“A! Mmmm, quả này ngọt và thơm quá!”
Một cô bé tám chín tuổi, hai tay cầm Thọ Nguyên quả thần quang rạng rỡ, ăn rất ngon miệng.
Cô bé không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt đột nhiên trở nên uể oải, ngay cả hai bím tóc sừng dê trên đầu cũng kéo xuống.
“Đáng tiếc, Ny Ny chỉ có một quả như vậy, haizzz, ăn xong sẽ không có nữa!”
“Ôi! Có rồi!”
Đôi mắt to đen trắng rõ ràng của cô bé đột nhiên sáng lên, sau đó trở tay lấy cuốc ra, hì hục nện vài cái để đào một cái hố lớn trên mặt đất, sau đó nhét Thọ Nguyên quả đã ăn hơn phân nửa vào.
Nghiêng đầu suy nghĩ một chút, lại tháo một chuỗi vòng tay trắng sáng óng ánh trên cổ tay xuống, đặt bên cạnh Thọ Nguyên quả, sau đó đắp đất lên.
“Ha ha ha!”
“Ny Ny ta thật sự là một thiên tài!”
Cô bé chống hông cười to, nụ cười hồn nhiên sáng lạn, bàn tay nhỏ bé lại lấy ra một cái bình ngọc trắng, đổ linh dịch hương thơm bức người lên gò đất, vừa rót miệng còn vừa lẩm bẩm.
“Cây nhỏ a cây nhỏ, mau mau lớn lên, sau khi lớn lên kết rất nhiều rất nhiều trái cây, như vậy Ny Ny sẽ có trái cây ngon ăn không hết…”
Ý chí truyền tới vô số hình ảnh, chỉ có đến đây mới rõ ràng vô cùng, hình ảnh kế tiếp rải rác, mơ hồ không rõ.
Xuyên qua mặt đất và đâm chồi nảy lộc, phát triển mạnh mẽ dưới cơn bão, từng đợt sóng tu sĩ lướt qua trên bầu trời, và dưới sự bảo vệ của làn sương trắng tràn ra từ vòng tay, cây Thọ Nguyên quả đã được bình an vô sự.
Thời gian trôi qua, cho đến khi thế giới này bị cường giả chiến đấu kịch liệt ảnh hưởng đến, hóa thành địa ngục.
Mấy trăm nghìn năm trôi qua, cây Thọ Nguyên quả cũng đã chờ mấy trăm nghìn năm, cành cây đã kết đầy trái cây thơm ngọt mỹ vị, nhưng cô bé vẫn luôn đợi đến hái trái cây, vẫn không xuất hiện…
Bạch Đông Lâm khẽ run lông mày, nhớ tới cô bé gọi hắn là đại ca bụng to kia, cho dù là tên hay tướng mạo, không thể nghi ngờ, hai Ny Ny này chính là cùng một người.
“Phong cách làm việc này, còn có bản tính ăn hàng này, không hổ là ngươi Ny Ny, thật sự là mưu tính sâu xa, gieo một hạt giống, thu hoạch vô số trái cây.”
“Ý tưởng không tồi, nhưng ký ức này thì không tốt.”
Trong mắt Bạch Đông Lâm lộ ra vẻ suy tư, Ny Ny này rất không đơn giản, khí tức thần linh của trầm miên trong Thần Hải của cô bé cực kì kinh người, hơn nữa cùng người câu cá Khương tiền bối quan hệ không rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận