Bất Tử Ta Thật Sự Là Quá Mạnh

Chương 438: Mang Dương Cùng Hồ Huyền Gian

Khi những chiếc xúc tu ra sức chui ra từ hố đen, một luồng khí tức vặn vẹo, cuồng loạn, nhớp nháp, tà độc, hoang đường và dị thường lấp đầy toàn bộ hư không. Tội ác! Sa đọa!
Tà thần đáng sợ giáng xuống, yêu quái xung quanh hoang mang chạy trốn, chậm một bước, trên người lập tức sinh ra những sợi râu nhúc nhích, ánh mắt hung ác méo mó, ý chí phai tàn và lập tức trở thành con rối bằng xương bằng thịt không sống cũng không chết.
Vẻ mặt của Đan Càn nghiêm nghị, hắn ta tiến lên một bước, áo choàng xộc xệch.
“Tên kinh tởm này không được phép thoát ra khỏi hố đen méo mó để đến đại địa.”
“Những tu sĩ trong Thần Nguyên cảnh, trong nháy mắt sẽ rơi vào trạng thái điên loạn mà chết. E rằng hơn nửa phần trong một tỷ luyện đan sư đều sẽ chết dưới tay chúng!”
“Giao nó cho lão phu đi.”
“Cần phải kiên trì trong ba ngày, tận lực bảo vệ những hậu bối của luyện đan sư!”
À uồm! Một tiếng rồng ngâm!
“Mang Dương, Cùng Hồ Huyền Gian.
Bạc Nhật Nguyệt, phục quang cảnh
Đan Càn thả người nhảy lên, thân thể uyển chuyển duỗi ra, lập tức lộ ra bản thể thân hình cự long khổng lồ vắt ngang trời, toàn thân trắng như tuyết, đầu tựa như sao, hai mắt tựa nhật nguyệt.
Trải rộng không biết bao dặm, hơn nữa thân rồng xuyên vào chỗ sâu trong Duy Độ vô tận, chỉ một nửa thân rồng hiện ra đã dài đến mấy trăm vạn trượng!
Đan Càn thực sự là một con Thương Long!
Grào!
Tiếng long ngâm kinh hoàng xé nát bầu trời, vô số yêu ma quỷ quái bị tiếng hống làm kinh hoàng, thân rồng chuyển động, lập tức lao vào hố đen méo mó, cuốn lấy bản thể con quái vật xúc tu.
Rồng ngâm gào thét, dư chấn bắn ra, không biết bao nhiêu yêu ma quỷ quái chạy không kịp bị chấn động mà chết.
Hố đen méo mó khổng lồ, quái vật mạnh mẽ thỉnh thoảng xuất hiện, nhóm người Lưu Đông Xuyên bóng người lóe lên, tất cả đều tìm thấy đối thủ của mình và chiến đấu quyết liệt.
Những quái vật may mắn thoát khỏi sự bao vây bắt đầu tràn xuống đại địa.
“Tít tít tít!”
Bạch Đông Lâm đang tránh né với tốc độ cực nhanh muốn chạy ra bên ngoài hơi giật mình, cúi đầu nhìn vòng tay Cực Đạo tỏa ra ánh sáng màu đỏ mãnh liệt, không ngừng lập lòe.
Vậy mà ý niệm nhập vào lại là nhiệm vụ trường kỳ hắn nhận trước khi ra tông môn là hàng yêu trừ ma đã được kích hoạt rồi.
Bạch Đông Lâm ngẩng đầu lên nhìn con bạch long khổng lồ vắt ngang chân trời giống như đang gần ngay trước mắt.
Trong cảm ứng của hắn, vô số khí tức tà ác tràn ngập khắp trời đất, cũng khó trách vòng tay bị kích thích loé lên dữ dội.
Sợ rằng sắp có yêu ma quỷ quái giáng xuống, hơn mười vị đại năng Quy Nhất ở trên trời đã không thể phong tỏa hố đen vặn vẹo hoàn toàn, cuối cùng lan ra phạm vi quá lớn.
Hơn nữa những khí tức vô cùng khủng bố vừa rồi hắn cảm giác được ít nhất cũng là quái vật cấp bậc đại năng!
Đối phương cũng có sức chiến đấu đại năng, không biết tiếp theo còn có bao nhiêu nữa đây, đại năng của Đan Minh không thể ngăn cản về tình có thể tha thứ.
“Vòng tay à vòng tay, đừng chớp nữa, giống như gậy phép thuật vậy, chúng ta đang vào động yêu ma đấy, ngươi như vậy chẳng phải khiến ta đi chịu chết sao!”
Rầm!
Một tiếng vang lớn, một cái bóng màu đen cắt qua chân trời, nện mạnh xuống khoảng đất trống trước mặt Bạch Đông Lâm, bụi bay mù mịt.
Bóng một con thú dữ tợn cao tới ba trượng loạng choạng đứng dậy, giống như bị rơi xuống đất mạnh quá chấn động đầu óc vậy.
Bạch Đông Lâm hơi ngỡ ngàng, cúi đầu liếc xuống nhìn vòng tay, không trùng hợp vậy chứ?
Ngay sau đó Bạch Đông Lâm vừa động ý niệm, pháp tắc phá diệt quanh quẩn toàn thân rồi ngưng tụ thành sợi chỉ màu đỏ tươi như máu, sức mạnh lan tràn khắp toàn thân, hắn đạp mạnh một bước, dưới chân xuất hiện cái hố lớn, thân ảnh biến thành huyết tuyến xuyên qua bóng con thú.
Yêu ma vừa mới bình tĩnh lại, còn chưa kịp phát ra tiếng gào rống nào, con thú khổng lồ hung ác trong nháy mắt tan thành mây khói, cơ thể khổng lồ hóa thành một vũng máu vô cùng tanh hôi.
Bạch Đông Lâm nhẹ nhàng hạ gục một con yêu ma Thần Thông Cảnh chỉ trong nháy mắt, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên giống như dẫm chết một con kiến.
Đến rồi!
Mắt Bạch Đông Lâm sáng lên, một luồng Thanh Linh khí quen thuộc đột nhiên xuất hiện bên trong Thần Hải, hoà vào Thần Hồn, trong lòng hắn lập tức dâng lên cảm giác thoải mái, bay bổng sung sướng đến cùng cực.
Rất nhiều hào quang Linh Khiếu lập loè, rất nhiều pháp tắc có thể nhìn thấy được rõ ràng, Thần Hồn vừa động, quả thật giống như chủ động khắc sâu vào bên trong Linh Khiếu vậy.
Thần Hồn sáng trong, linh quang hiện ra, đạo lý huyền ảo mà bình thường khó khăn lắm mới có thể lĩnh ngộ giờ lại có thể lĩnh ngộ một cách dễ dàng.
Một lát sau Thanh Linh khí dần tan ra biến mất, Bạch Đông Lâm thoải mái thở ra một hơi.
Quá sung sướng!
Mạnh hơn gấp trăm ngàn lần so với lúc ban đầu hắn tiếp xúc với tu luyện, lấy thân phận võ giả người phàm hấp thụ Thanh Linh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận